Mấy cường giả hải ngoại nghe thấy giọng nói quen thuộc này, lập tức chỉ cảm thấy dựng tóc gáy.
Cả người bọn họ không kìm được mà run rẩy, xoay người một cách khó tin.
“Cậu... cậu rốt cuộc là người hay ma?”
Võ giả hải ngoại không nhịn được mà hỏi.
Tuy Dương Chấn vẫn chưa ra tay với bọn họ nhưng anh đã cho bọn họ cảm giác như thế, quỷ dị giống như quỷ thần.
Dương Chấn không nói gì, mà đập một chưởng về phía mấy người.
Mấy người lập tức bay ra ngoài.
Bên phía Cửu Châu, các anh em bảo vệ biên giới đó đã dùng ống nhòm quan sát tất cả mọi người xảy ra bên phía Dương Chấn, bọn họ rất sốc.
Bọn họ đâu có ngờ Dương Chấn không những ném trả lại mấy quả đạn pháo mà đối phương đã bắn qua, vậy mà còn đánh đám cường giả mà đối phương phái tới một trận.
Bên phía Kimura Ichiyama cũng cầm ống nhòm quan sát bên phía Dương Chấn.
Sau khi ông ta nhìn thấy Dương Chấn cầm đạn pháo dưới đất lên, ông ta vốn có chút nghi ngờ, nhưng khi Dương Chấn trực tiếp quăng đạn pháo về phía bọn họ, bọn họ lập tức đơ người.
Vốn tưởng Dương Chấn chỉ thuận tay quăng ra, nó cũng chỉ rơi ở gần Dương Chấn rồi phát nổ, ông ta còn mong chờ ở trong lòng, tốt nhất co thể trực tiếp nổ chết Dương Chấn, như thế bọn họ sẽ dễ dàng xông vào Cửu Châu.
Nhưng bọn họ lại phát hiện, Dương Chấn nhìn như chỉ quăng một cái tùy ý, uy lực của nó lại không yếu hơn so với vũ khí bắn ra.
Kimura Ichiyama hoảng hốt chạy trốn, lăn lê bò toài mà lao vào trong cái khe sâu, tránh công kích của đạn pháo.
Nhưng hầu hết mọi người không còn vụn xương sau đạn pháo với uy lực khủng khiếp phát nổ.
Đợi sau khi hai quả đạn pháo mà Dương Chấn quăng qua phát nổ toàn bộ, Kimura Ichiyama trốn ở trong cái khe bị dọa cho run cầm cập, dư uy của đạn pháo khiến bụi đất bay mù mịt, Kimura Ichiyama mặt mày lấm lem đất cát, nhìn trông vô cùng nhếch nhác.
“Người Cửu Châu đáng chết, người Cửu Châu đáng chết, bắn nổ cho tôi, tiếp tục bắn, tôi nhất định phải khiến cho Cửu Châu biến mất...
Kimura Ichiyama vô cùng tức giận, gầm lên với nhóm cường giả sống sốt.
Nhóm cường giả đó cũng sớm đã bị thủ đoạn khủng khiếp của Dương Chấn dọa cho run người.
Kimura Ichiyama thấy mọi người đều bất động, cảm xúc của ông ta trở nên kích động, ông ta túm cổ áo của người bên cạnh mà lắc: “Còn ngây ra đó làm cái gì, giết cho tôi, giết...
Lúc này, một người cầm đầu của thế lực hải ngoại khác nhíu mày nói: “Ngài Kimura Ichiyama, ngài bình tĩnh chút đi, mấy cường giả võ đạo mà chúng tôi phải đi vẫn đang ở bên đó, bây giờ ngài cho bắn nổ thì sẽ nổ chết cả những cường giả của phe chúng ta!”
“Phía Nhật Bản các người không xuất động bao nhiêu cường giả võ giả, nhưng phần lớn đều là người của tôi...
Còn chưa đợi người cầm đầu đó nói xong thì đã bị Kimura Ichiyama cắt ngang, ông ta tức giận nói: “Ông còn không biết ngại mà nhắc tới mấy phế vật đó với tôi, nếu không phải bọn họ sơ ý khinh địch, sao có thể cho tên oắt đó cơ hội quăng đạn pháo ngược trở lại?”
“Cường giả võ đạo mà các người phải đi là nhiều nhất nhưng cường giả ở đây, phần lớn đều là của nước Nhật chúng tôi, thương vong như này ai chịu trách nhiệm?”
“Mấy tên phế vật đó chạy qua không lập tức liên thủ xuất kích, lãng phí uổng thời gian, bây giờ còn bị tên đó đánh lùi không ngừng. Tôi cũng có chút nghi ngờ những cường giả võ giả mà ông phái đi, rốt cuộc có thực lực hay không!”
Đột nhiên, người cầm đầu đó cũng tức giận quăng ống nhòm trong tay đi, giận dữ gầm lên: “Thằng oắt Cửu Châu đáng chết, giết cho tôi, giết cho tôi...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất