Nghe thấy Dương Chấn nhắc đến cái tên Kimura Itto, Kimura Ichiyama cũng sửng sốt.
Ngay lập tức, ông ta trả lời: “Nó là em trai tôi. Cậu quen em trai tôi à?”
“Xem ra chúng ta đều là bạn bè. Nếu bây giờ cậu lập tức hợp lực với tôi để chiếm Cửu Châu thì sau này cậu sẽ là thủ lĩnh Cửu Châu!”
Dương Chấn nghe xong lập tức bật cười.
Kimura Ichiyama trong tiềm thức cho rằng nhất định Dương Chấn có chút quan hệ nào đó với em trai mình, nên mới có thể gọi thẳng tên em trai ông ta.
Nhưng khi nhìn thấy nụ cười mang theo ý châm chọc của Dương Chấn, Kimura Ichiyama bỗng nhiên cảm thấy có gì đó sai sai, không vui hỏi: “Cậu cười gì chứ?”
Dương Chấn cười nói: “Cười ông ngu xuẩn, cười ông kiêu ngạo, bởi vì ông không có tư cách cho tôi đứng ở vị trí cao nhất của Cửu Châu, với cả tôi chính là người giết em trai của ông!”
Nghe những lời tiếp theo, toàn thân Kimura Ichiyama đột nhiên sôi sục sát ý.
“Cậu...cậu chính là tên khốn nạn Dương Chấn đó à? Em trai tôi thật sự bị cậu giết sao?”
Dương Chấn ánh mắt lạnh lùng: “Đúng vậy! Là tôi, tôi không chỉ giết chết em trai ông, mà hôm nay tôi còn tiễn ông đi đoàn tụ với em trai của ông!”
Lúc trước Kimura Itto tỏ ra cực kỳ ngông cuồng trong buổi hội nghị, điều này đã khiến Dương Chấn có ý định nổi lên sát ý với toàn bộ nước Nhật. Không ngờ hôm nay lại gặp được anh trai Kimura Ichiyama của ông ta ở đây.
Dương Chấn không có ý định tha cho ông ta, nếu ông ta đã là anh trai của Kimura Itto, vậy thì càng phải chết.
Dương Chấn vừa nói xong liền chưởng Kimura Ichiyama một cái thật mạnh.
Tuy nhiên, Kimura Ichiyama cũng xảo quyệt không kém em trai mình, vừa nhìn thấy Dương Chấn ra tay, lập tức kéo đồng đội của mình đến trước mặt để ngăn cán.
“Bùm!”
Lòng bàn tay của Dương Chấn liền va chạm với người đồng đội trước mặt Kimura Ichiyama, cơ thể hắn ta lập tức nổ tung thành từng mảnh, bay tứ tung khắp
nơi.
Kimura Ichiyama bị uy áp mạnh mẽ thổi bay và ngã xuống đất với vẻ mặt đầy sợ hãi.
Vừa liều mạng đứng dậy né tránh Dương Chấn, vừa ra lệnh cho mọi người xung quanh: “Giết cậu ta cho tôi, giết cậu ta...
Những thế lực hải ngoại đó đã sớm khiếp sợ trước đòn tấn công mạnh mẽ của Dương Chấn, không ai dám tấn công Dương Chấn.
Những cường giả của Nhật lúc này tỏ ra khó xử, bọn họ vốn đều đã sớm lui ra một khoảng xa, nhưng sau khi nghe được mệnh lệnh của Kimura Ichiyama, họ đành phải xông về phía trước.
Cuối cùng, bọn họ nghiến răng gầm lên, cầm vũ khí lao ào ào về phía Dương Chấn.
“Một đám sâu kiến!”
Dương Chấn khinh thường hừ một tiếng, vung một chưởng ra.
Đám cường giả của Nhật lần lượt bị đánh bay, những người có tu vi thấp hơn tắt thở ngay tại chỗ.
Kimura Ichiyama toàn thân run rẩy. Nhìn thấy các thế lực hải ngoại khác đều lờ đi và trốn tránh không chịu giúp đỡ, ông ta tức giận đến mức suýt phun ra một ngụm máu.
Tiếp đó liền trực tiếp đe dọa các thủ lĩnh của các thế lực hải ngoại.
“Các ông còn đứng ngây ra làm gì? Mau xông lên cùng tôi, nếu không nước Nhật sẽ không tha cho các ông. Thế lực của các ông sẽ hứng chịu cơn thịnh nộ của toàn nước Nhật xinh đẹp của chúng tôi!”
Thấy vẫn không có ai chịu đứng ra giúp đỡ, Kimura Ichiyama nghiến răng nghiến lợi, không còn cách nào khác, chỉ đành dẫn người của mình đồng loạt rút kiếm samurai lao về phía Dương Chấn.
Kimura Ichiyama liền bộc phát ra, không còn né tránh nữa, nhất thời lộ ra thực lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng Dương Chấn hoàn toàn không thèm nhìn ông ta.
Kiếm Thiên Tử vang lên âm thanh xé gió như tiếng rồng gầm, tản ra vô số tia sáng lạnh chói lóa. Mặt đất ngay lập tức bị kiếm khí xé toạc, hiện ra một vết nứt như mạng nhện.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất