Vào lúc này, một người Nhật mặc áo khoác màu xanh lục quân, đi giày da đen, trong tay cầm trường kiếm, ở vị trí chính giữa bên dưới mũi có một chỏm râu đen, ông ta lạnh lùng chất vấn Dương Chấn.
“Oắt con, cậu là ai? Tại sao lại tự ý xông vào Hoàng Thần Thiên Miếu, còn dám đại khai sát giới? Ai phải cậu tới?”
Dương Chấn từ cách ăn mặc của tên này thì nhìn ra thân phận của ông ta không thấp, nhất là huy hiệu trên vai, rõ ràng ông ta là một người có thân phận khá cao của Nhật Bản.
Dương Chấn có hơi bất ngờ, tại sao nhân vật nên ở bên cạnh người quản lý Nhật Bản cũng xuất hiện ở trong Hoàng Thần Thiên Miếu?
Từ trong lời chất vấn của ông ta thì có thể nghe ra, những người này dường như không biết anh, điều này chứng tỏ đối phương hình như không phải đang đợi
anh.
Dương Chấn rất nghi hoặc, sau đó nói: “Nghe nói trong miếu này có một người có thân phận cao quý, được người Nhật các người gọi là chân thần, hôm nay tôi tới đây là để giết ông ta, kêu ông ta ra đây đi!”
Dương Chấn không hề che giấu, anh nói thẳng ra mục đích anh tới đây.
Anh vốn tới để hủy diệt những kẻ này của Nhật Bản, đương nhiên anh không sợ, nếu không anh cũng không tới nước Nhật một mình.
Nghe thấy lời nói của Dương Chấn, các ninja và cường giả ở đây đều sốc.
Bọn họ căn bản không ngờ, đối mặt với đội ngũ mạnh mẽ như bọn họ, thế mà có người dám nói ra lời lẽ như này, đây rõ ràng là không để bọn họ vào trong mắt.
“Oắt con, cậu nói cái gì?”
Cường giả mặc áo khoác xanh có chút không dám tin vào những gì tai mình nghe được, cho dù Dương Chấn vừa rồi trực tiếp dùng tiếng Nhật, nói từng chữ rất rõ ràng, bọn họ vẫn cho rằng mình nghe nhầm.
Dương Chấn không có trả lời quá nhiều, mà lạnh lùng nói: “Kêu tiểu quỷ trong miếu cút ra đây chịu chết!”
Người đàn ông mặc áo khoác xanh lập tức nghiến răng nghiến lợi, nói: “Tên khốn, cậu dám sỉ nhục chân thần của chúng tôi, cậu đi chết cho tôi!”
Sau đó, người đàn ông mặc áo khoác xanh vung tay, một đám ninja lao về phía Dương Chấn.
Tốc độ hành động của những ninja này rất nhanh, giống như tia chớp, nhanh tới mức người bình thường không thể nhìn rõ bóng dáng của bọn họ.
Có điều, ở trong mắt Dương Chấn, tốc độ này của bọn họ rõ ràng rất chậm, Dương Chấn có thể nhìn thấy rõ động tác của mỗi một ninja.
Lúc này, trong cái sân cực lớn của Hoàng Thần Thiên Miếu, kiếm quang chói lọi.
Dương Chấn có vẻ mặt bình tĩnh, tuy những người này ở trong thế giới mới là tồn tại rất khủng bố, nhưng so với những cường giả trong trung giới cổ võ thì thua
xa.
“Một lũ kiến hôi, cút cho ta!”
Dương Chấn quát một tiếng, đánh một chưởng về phía trước, mấy ninja lũ lượt bị đánh bay ra.
Có điều năng lực kháng đòn của những ninja này đủ mạnh, cho dù khóe miệng đã rỉ máu, bọn họ vẫn cắn chặt răng, không phát ra một chút âm thanh nào, hơn nữa động tác nhanh chóng ổn định cơ thể, một lần nữa vung trường kiếm chém về phía Dương Chấn.
Các cường giả mặc áo khoác xanh ở xung quanh nhìn thấy cảnh này thì trợn to mắt.
Trước đó bọn họ thấy Dương Chấn giết mấy đệ tử canh cửa, cũng không coi ra gì, dù sao những đệ tử canh cửa đó về cơ bản không có thực lực gì.
Nhưng những ninja trước mắt gần như là cường giả đỉnh tiêm của Nhật Bản rồi, bởi vì hôm nay bọn họ tới Hoàng Thần Thiên Miếu là để bảo vệ một người có
Nhất thời, tất cả mọi người đều trở nên cảnh giác, cũng không ai dám coi thường Dương Chấn nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất