Dương Chấn tức giận quát: “Cút ra ngoài!”
Khí thế của Dương Chấn rất lớn, khí tức đáng sợ quét khắp ngôi miếu, màng nhĩ của đám lãnh đạo cấp cao của Nhật Bản cũng sắp bị rách ra, nhưng Hoàng Thần vẫn không hiện thân.
Dương Chấn hơi nhíu mày, có điều anh không vì vậy mà cảm thấy sợ, dù sao Hoàng Thần này cũng chỉ là thi triển bí thuật tiểu quỷ khá mạnh, để đối phó người khác còn được, gặp phải Dương Chấn cho dù tiểu quỷ có lợi hại hơn nữa cũng vô dụng.
Huống chi, điểm yếu lớn nhất của Hoàng Thần cũng bị Dương Chấn tìm được.
Thấy Hoàng Thần mãi không hiện thân, Dương Chấn mở thần thức dò xét, không bỏ một ngóc ngách nào trong miếu.
Cuối cùng, ánh mắt lạnh băng của Dương Chấn nhìn sang một bức tượng thần.
Bức tượng thần này không phải là bức mà Hoàng Thần luôn nhập vào trước đó, mà là một bức tượng thần nhìn trông không nổi bật, đặt ở trong góc.
Dương Chấn trực tiếp đánh sấm sét trong tay về phía bức tượng thần đó.
Trước nửa giây khi sấm sét đánh vào bức tượng thần đó, chỉ thấy bóng đen của Hoàng Thần lập tức bay ra, lại nhanh chóng trốn vào trong mấy bức tượng thần khác.
“Ầm ầm!”
Sấm sét đánh vào tượng thần, tượng thần lập tức vỡ tan, ngay cả mặt đất trong miếu cũng bị nứt vỡ.
Dương Chấn không tìm từng cái nữa, mà trực tiếp khống chế sấm sét, tiếp tục đánh về phía mấy bức tượng thần.
“Ầm! Ầm...
Trong miếu không ngừng vang lên âm thanh tượng thần nổ tung, bóng dáng của Hoàng Thần nhếch nhác như chó nhà có tang, nhanh chóng bay đi tìm mục tiêu khác để ẩn nấp.
Cuối cùng, đồ trong miếu gần như bị sấm sét đánh tan, mặt đất đầy khe nứt, trần nhà cũng bị đánh thủng vô số lỗ.
Ngay cả mấy lãnh đạo cấp cao của Nhật Bản cũng không thể trốn được, bị sét đánh thành tro ngay tại chỗ.
Hoàng Thần không còn chỗ để chạy, trong tình thế cấp bách, ông ta nhanh chóng lấy ra một áo choàng màu đen, bao bọc cơ thể ở trong, lúc này mới không bị ánh nắng từ trên trần nhà chiếu vào.
Sau đó, Hoàng Thần vụt người, trực tiếp nhảy lên cao, chạy trốn về phía lỗ hổng của trên trần nhà.
Dương Chấn bỗng cười lạnh nói: “Muốn chạy à? Ha ha... kết giới, mở!”
Hoàng Thần vừa chạy tới vị trí lỗ hổng trên trần nhà, thấy sắp chạy khỏi miếu, kết quả một màn chắn vô hình trực tiếp cản ông ta lại.
"Bup!"
Hoàng Thần trực tiếp bị kết giới mà Dương Chấn thi triển chặn lại, rơi bụp xuống dưới.
Ngẩng đầu nhìn Dương Chấn trước mặt, Hoàng Thần rất hoảng, ông ta vô thức đứng dậy chạy về phía lổ hổng ở trên trần nhà lần nữa.
"Bup..."
Tuy nhiên, Hoàng Thần thử liên tiếp mấy lần cũng không thể chạy ra ngoài được, ngay cả phía cửa miếu cũng bị kết giới chặn.
Lúc này, Hoàng Thần mới ý thức được sự khủng bố của Dương Chấn, trong lòng ông ta rất hối hận, biết sớm Dương Chấn mạnh như vậy, ông ta sẽ không kêu phía Nhật Bản đi trêu chọc Cửu Châu.
Ông ta dù sao đã tu luyện ở trong miếu nhỏ này hàng trăm năm, chỉ để tìm một cơ thể phù hợp rồi đoạt xá, sau đó dẫn dắt Nhật Bản đi tới vị trí đỉnh phong trong toàn thế giới.
Lúc này, cảm nhận được sát cơ nồng đậm của Dương Chấn, Hoàng Thần không cam tâm chết đi như vậy.
“Tất cả mọi thứ như tiền bạc, linh thạch, bảo vật, đan dược, mỹ nữ... Tất cả mọi thứ mà cậu muốn, tôi đều có thể cho cậu, tôi còn bằng lòng làm nô bộc cho cậu...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất