“Tôi ra ngoài giải quyết thứ bên trong làn sương mù màu đen, nếu không lát nữa các người đều sẽ chết!”
“Bây giờ các người tốt nhất ngồi yên ở chỗ ngồi đừng nhúc nhích.
“Lát nữa bất luận nhìn thấy cái gì, bất luận bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng đừng rời khỏi chỗ ngồi của các người.
Khi mọi người bị dọa sắp đái ra quần, Dương Chấn lại nói những lời này với bọn họ.
Sau đó, Dương Chấn lại nhắc nhở Mã Tuân một phen, bảo anh ta ngồi như những người khác, bất luận xảy ra chuyện gì cũng đừng để tâm, cho dù anh cầu cứu, cũng không cho Mã Tuân rời khỏi chỗ ngồi.
Mã Tuân mặt mày mù mờ, nhưng từ vẻ mặt của Dương Chấn có thể nhìn ra tính nghiêm trọng của sự việc, anh ta vô thức gật đầu.
Nhưng nghĩ tới đây là độ cao chục nghìn mét, Mã Tuân vội vàng khuyên Dương Chấn: “Anh Chấn...
Tuy nhiên, lời phía sau của Mã Tuân còn chưa kịp nói ra, Dương Chấn đã kéo mở cửa khoang.
Khí lưu mãnh liệt lập tức chui vào trực thăng, cả thân trực thăng cũng rung lắc dữ dội một trận.
Chưa đợi mọi người hoàn hồn, bọn họ chơ mắt nhìn Dương Chấn nhảy xuống, lập tức biến mất trong tầm mắt của bọn họ.
Mà cửa khoang cũng tự động đóng lại sau khi Dương Chấn biến mất.
Chiếc trực thăng rất nhanh đã ổn định trở lại, nhưng không còn thấy bóng dáng của Dương Chấn nữa. Mười mấy cường giả đồng loạt nhìn ra phía ngoài cửa sổ, thử tìm bóng dáng của Dương Chấn, nhưng ngoại trừ sắc trời tối tăm căn bản không nhìn thấy cái gì khác.
“Đúng là một tên điên”
“Lẽ nào tên này không cần mạng nữa hay sao? Cậu ta thế mà thật sự dám nhảy ra, đầu óc của cậu ta chắc không phải bị kích thích chứ?”
“Ngay cả người anh em Mã Tuân và Lưu đại sư đều không dám nhảy từ độ cao này, tên này lại không chút do dự mà nhảy ra, cậu ta rốt cuộc có thực lực hay là bị điên đây?”
Mười mấy cường giả cảm thấy rất bất ngờ trước hành động của Dương Chấn, vốn bọn họ tưởng Dương Chấn chỉ nói suông thôi, dù sao chắc chắn sẽ được Mã Tuân cản lại.
Dù sao, dám nhảy từ độ cao như này khỏi trực thăng, hành vi này không khác gì đi chết.
Nhưng điều khiến bọn họ nằm mơ cũng không ngờ Dương Chấn sau khi để lại một loạt lời nhắc nhở thì nhảy thẳng ra.
Lúc này mặt mày Mã Tuân cực kỳ nghiêm trọng, hai tay siết chặt vô cùng lo lắng Dương Chấn, ngay cả anh ta cũng cảm thấy Dương Chấn bị điên rồi.
Đám cường giả thấy sắc mặt của Mã Tuân không tốt lắm, cũng không dám nói nhiều.
Bọn họ chỉ nhỏ giọng bàn luận: “Tôi đoán tên đó không sống được, nhảy từ độ cao như này, cậu ta đâu phải thần tiên.
“Tôi đoán tên đó là con rối được đại trưởng lão bồi dưỡng để hù dọa thế lực hải ngoại khác, tuy nghe thì uy danh lẫy lừng, trên thực tế là kẻ ngốc đầu óc không bình thường, hơn nữa không có tu vi”
“Tên đó chưa từng thể hiện tu vi võ đạo, chắc là ỷ vào Mã Tuân cố tình làm ra vẻ cường giả thôi, lần này cậu ta nhảy xuống chắc chắn không thể sống sót quay lại.”
“Mã Tuân khuyên không kịp tên ngốc đó, chắc lúc này cậu ta cũng từ bỏ tên ngốc đó rồi.
Theo như những cường giả này, lần nhảy này của Dương Chấn chắc chắn là chết chắc.
Dù sao bọn họ chưa từng thấy ai có thể nhảy từ độ cao chục nghìn mét mà có thể sống cả.
Nhất là Dương Chấn, trên người không có tu vi võ đạo, bọn họ càng thêm khẳng định suy nghĩ trong lòng.
Chỉ thấy bên ngoài cửa sổ, làn sương mù dày đặc màu đen trước đó nhanh chóng lao về phía trực thăng của bọn họ, hơn nữa còn dày đặc hơn trước đó.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất