Mặc dù Mã Tuân đã từng trải qua nhiều trận chiến lớn, nhưng kể từ khi đến nơi này, một nơi tràn ngập quỷ dị, cả người anh ta phảng phất đã bị chút ảnh hưởng.
Ngay cả khi ở trong thế giới mới, cho dù đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ đến đâu, anh ta cũng luôn chiến thắng, một vẻ mặt không hề sợ chết.
Thậm chí là trước đó, khi ở trên ngọn núi tại hội chợ triển lãm cùng Dương Chấn, suýt chút nữa bị Thân Nguyên mà Hoàng Hạc Phi mang đến giết chết, anh ta cũng chưa bao giờ tỏ ra vẻ lo lắng.
Tuy nhiên vào khoảnh khắc này, chỉ một tiếng gõ cửa bình thường thôi mà đã khiến anh ta căng thẳng vô cùng, lập tức bật dậy khỏi giường.
Những giọt mồ hôi trên trán anh ta, không thể kiểm soát được mà cứ thế tuôn chảy xuống theo má.
"Chỉ là vài thứ đồ chơi nhỏ nhặt thôi mà, không cần phải căng thẳng như vậy!"
Dương Chấn thấy bộ dạng của Mã Tuân, không khỏi trấn an một tiếng.
Nghe xong lời Dương Chấnnói, Mã Tuân lập tức bình tĩnh lại, cảm thấy vô cùng an toàn khi ở bên cạnh Dương Chấn, sau đó gật đầu, nhanh chóng vận chuyển linh khí trong cơ thể, chuẩn bị sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Đúng lúc này, chỉ thấy Dương Chấn bắn một luồng linh khí về phía cánh cửa, khóa cửa lập tức bị mở ra.
Ngay sau đó, liền nhìn thấy một cô gái trẻ xinh đẹp với làn da trắng nõn, gương mặt ngọt ngào, dáng người mảnh mai quyến rũ, mặc một chiếc áo choàng đỏ mỏng tang gần như trong suốt, đi giày cao gót chậm rãi tiến về phía Dương Chấn.
Khi nhìn thấy trong phòng Dương Chấn có hai người, cô gái khựng lại một chút, vẻ mặt hơi ngạc nhiên.
Dù sao thì, Trương Hâm sắp xếp cho mỗi người một phòng.
Tuy nhiên người phụ nữ không nói thêm gì, mà tiến đến trước mặt Dương Chấn, nở một nụ cười ngọt ngào.
Mã Tuân thấy người đến là một phụ nữ xinh đẹp, không khỏi đưa tay lau đi những giọt mồ hôi lạnh trên má, cười gượng với Dương Chấn, nói: "Em còn tưởng rằng... Hóa ra lại là một mỹ nhân, Trương Hâm này thật đúng là biết nịnh bợ!"
Nghĩ đến việc mình vừa rồi bị sợ đến nỗi tim đập thình thịch, Mã Tuân cảm thấy vô cùng xấu hổ, thậm chí còn cho rằng mình đã quá căng thẳng.
Đồng thời, anh ta cũng lập tức hiểu ra, đây có lẽ là người phụ nữ mà Trương Hâm phái đến. Dù sao thì, một đám cường giả, bình thường khi đi làm nhiệm vụ bên ngoài, thường sẽ yêu cầu sắp xếp cho họ những người đẹp để bầu bạn.
Tuy nhiên, Mã Tuân không phải là loại người như vậy, cũng hiểu rõ Dương Chấn không phải là loại người như vậy, vì vậy lập tức xua tay với người phụ nữ, nói: "Đi ra ngoài đi, chúng ta không cần!"
Người phụ nữ hơi ngạc nhiên, trong ánh mắt còn mang theo vài phần vẻ e thẹn, ngay sau đó nói: "Anh trai, em là do ông Trương cố ý phải đến, để xoa bóp cho các vị!"
"Các ngài một đường bôn ba vất vả, em sẽ giúp các ngài thư giãn một chút.
"Nghe nói, các ngài đều là đại anh hùng của Cửu Châu chúng ta, lần này đến để thực hiện nhiệm vụ vì Cửu Châu, em sùng bái nhất các vị siêu anh hùng này nhất.."
Ngay lúc Mã Tuân chuẩn bị tiếp tục đuổi người phụ nữ kia đi, điều khiến Mã Tuân bất ngờ là Dương Chấn lại lên tiếng.
Từ khi người phụ nữ bước vào, ánh mắt của Dương Chấn không ngừng đảo qua đảo lại trên người cô ta, như thể muốn nhìn thấu cô ta vậy, hầu như không rời mắt khỏi cô ta.
Một màn này, khiến Mã Tuân cảm thấy cực kỳ bất ngờ, dù sao trong ấn tượng của anh ta, Dương Chấn không phải là kiểu người như vậy.
Mà Dương Chấn lúc này lại càng vẫy tay ra hiệu với cô gái, lớn tiếng nói: "Đã là do ông Trương an bài, vậy còn nói nhảm làm gì, nhanh lên đi!"
Mã Tuân nhất thời há to miệng, khó có thể tin nhìn về phía Dương Chấn, chợt nói: "Anh Chấn, em... em đi ra ngoài trước, em sẽ không quấy rầy anh!"
Đúng lúc này, Dương Chấn đột nhiên ra tay, bóp chặt cổ cô gái, nhấc cả người cô gái lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất