Vừa dứt lời, Dương Chấn tiếp tục điều động ngọn lửa xanh ngọc ẩn chứa linh lực kinh khủng.
Ngay sau đó, thân hình như chớp, nhanh chóng xông đến trước mặt người sói đầu đàn còn chưa kịp bò dậy.
"Cút ngay!"
Người sói đầu đàn kinh hãi đến biến sắc mặt, nổi giận gầm lên một tiếng, vội bộc phát ra một kích ngăn cản Dương Chấn, tiếp đó lộn nhào tránh về một bên.
Trước đó, người sói đầu đàn không hề để vào mắt những cường giả Cửu Châu, cho dù Lưu Thế Kiệt dùng đan hỏa yếu ớt tiêu diệt vài người sói, người sói đầu đàn vẫn không để ông ta vào mắt.
Trong mắt nó, tất cả mọi người giống như sâu kiến, kết cục là tránh không thoát móng vuốt của nó.
Nhưng là giờ khắc này, sau khi giao thủ cùng Dương Chấn, trong lòng nó không khỏi sợ hãi, lập tức nổi lòng chạy trốn.
Nó vô cùng rõ bản thân không phải đối thủ trước Dương Chấn mạnh mẽ, nếu tiếp tục ở lại đây, chỉ có một con đường chết.
Sau đòn phản kích Dương Chấn, người sói đầu đàn đột nhiên hú lên một tiếng quái lạ.
Ngay sau đó, chỉ thấy tất cả người sói nhanh chóng phóng tới Dương Chấn, hiển nhiên là tên này dự định để đông đảo người sói ngăn chặn Dương Chấn.
"Anh Chấn!"
Mã Tuân ở bên thấy thế, lo lắng quát một tiếng, rút ra thanh linh kiếm có được trong Kế Hoạch Hủy Diệt mà năm đó Thiên Vương từng sử dụng, rồi nhanh chóng tiến lên.
Các cường giả Cửu Châu thấy người sói không còn công kích bọn họ thì lập tức thở hắt ra.
Bọn họ không chút do dự trực tiếp quay người bỏ chạy xuống lầu, không một ai nguyện ý đi giúp Dương Chấn. "Thằng oắt quá phách lối đắc tội người sói đầu đàn, quá mất lòng người, việc này không thể trách chúng ta"
"Chúng ta nhanh chóng bằng nhanh nhất tốc độ rời đi nơi chết tiệt này, lập tức thông báo tin tức nơi này đến Cửu Châu.
"Dù sao tin tức nơi này chính là như vậy, bởi vì Thị Huyết Lang Tộc thức tỉnh, mới diệt sát tất cả nhân loại, chúng ta cũng coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ" "Tên nhóc kia cũng coi như là đã hi sinh thân mình vì nhiệm vụ"
Các cường giả Cửu Châu vừa trốn chạy vừa châu đầu kề tai bàn bạc.
Duy chỉ có Mã Tuân liều mạng chém về người sói trước mặt.
Khi Mã Tuân vọt tới trước mặt Dương Chấn, tuy nói đã chém đứt vài thân thể người sói, nhưng đã vết thương đầy mình.
"Cút ngay! Cút ngay cho tôi...
Mã Tuân giống như mãnh thú đang rít gào, mỗi khi gầm lên một tiếng là mặt đất đều rung động một lần.
Lúc này, Mã Tuân chỉ muốn bảo vệ Dương Chấn, không hề để ý tới việc mình bị thương.
Dương Chấn nhìn thấy Mã Tuân như thế, trong lòng cảm động không thôi, nhưng đây cũng không phải là điều anh muốn thấy.
Dù sao Mã Tuân là anh em tốt nhất của anh, bây giờ vì cứu anh mà bị người sói đánh trọng thương, có khả năng một giây sau liền sẽ biến thành người sói.
Dương Chấn đau lòng nhức óc, trong hai mắt vằn lên tia máu, hét lớn: "Nhanh đi, đi nhanh cho tôi, đừng bận tâm đến tôi...
Giờ khắc này, khóe mắt Dương Chấn thậm chí đã hơi ướt át, bởi vì mỗi một cường giả bị người sói trảo bị thương, đều đã hóa thành người sói.
Mà Mã Tuân giờ phút này, hiển nhiên là kết cục đã định, tuyệt đối sẽ biến thành người sói, chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.
Dương Chấn không dám tưởng tượng, chờ một lúc sau Mã Tuân cũng thay đổi thành người sói, anh nên làm gì, khiến anh ra tay, anh tất nhiên không cách nào làm được.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất