Mã Tuân cũng biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, dù sao trước đó trong khách sạn biên giới thành thị, anh ta rất rõ ràng sự kinh khủng của những người sói kia.
Bây giờ, có thể cảm nhận được từ khí tức chung quanh, người sói và những người sói ở trong khách sạn trước đó không khác biệt lắm, nhưng khí tức bên trong ngọn núi nhỏ kia lại vô cùng quỷ dị.
Hiển nhiên, bên trong ngọn núi nhỏ kia có rất nhiều người sói còn khủng bố hơn.
Bốn phía núi nhỏ, có rất nhiều người sói đi tới đi lui, như là đang tuần tra, Dương Chấn hoài nghi ngọn núi nhỏ này vô cùng có khả năng chính là tổng bộ Thị Huyết Lang Tộc, Lang Vương có lẽ ngay ở chỗ này.
Thân hình Dương Chấn và Mã Tuân giống như quỷ mị, nhanh chóng tới gần núi nhỏ.
Mặc dù bọn họ cực kỳ cẩn thận, đồng thời ẩn giấu đi khí tức, nhưng động tác dưới chân và mặt đất vẫn có tiếng ma sát rất nhỏ, rất nhanh liền bị hai người sói tuần tra chú ý đến, sau đó hai người sói cảnh giác đi tới gần hai người bọn họ.
Dương Chấn cũng cảm nhận được có người sói tới gần bọn họ, lập tức dùng thanh âm chỉ có Mã Tuân có thể nghe được nhắc nhở: "Chúng ta dường như đã bị phát hiện, có người sói đang nhanh chóng tới gần, cẩn thận một chút!"
Mã Tuân gật đầu nhẹ, lập tức làm xong chuẩn bị ra tay.
Giờ phút này, ở nội bộ ngọn núi nhỏ này, một đường hầm trực tiếp thông hướng dưới mặt đất, dưới mặt đất là một cung điện cỡ nhỏ.
Trong cung điện, trên một chiếc ghế vô cùng to lớn, một người sói thân hình khoảng chừng cao ba mét, đang nghiêm mặt mà ngồi.
Người sói khổng lồ, khí tức trên thân mạnh mẽ hơn nhiều những người sói khác, không ngừng tản ra sương mù màu đen từ người, nhưng cũng không phải rất
dày đặc, nhìn qua lại là vô cùng quỷ dị.
Người sói này, răng nanh càng thêm sắc bén, tựa như chủy thủ sắc bén, tỏa ra hàn quang lạnh lẽo, một đôi mắt tam giác sắc bén, ai nhìn một cái đều sẽ toàn thân run rẩy.
Trên mặt người sói khổng lồ còn có một vết sẹo nhìn thấy mà giật mình, vết sẹo từ đỉnh đầu, trực tiếp xuyên qua qua một con mắt, đến miệng.
Mặc dù chỉ là một vết sẹo lâu năm, nhưng lại khiến khí tức người sói thêm phần kinh khủng.
Trên mặt đất trước mặt người sói khổng lồ, một người đàn ông mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, toàn thân run lẩy bẩy đang quỳ gối dưới chân nó, không dám ngẩng đầu lên.
Nếu Dương Chấn và các cường giả Cửu Châu ở đây, liền sẽ nhận ra, người này chính là kẻ đã biến mất tăm hơi - Trương Hâm.
Trong mắt Trương Hâm tràn đầy sợ hãi, liều mạng cầu khẩn người sói khổng lồ.
"Lang Vương đại nhân, thuộc hạ đáng chết, thuộc hạ không điều tra kỹ thực lực võ giả lần này Cửu Châu phái tới, thuộc hạ cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ mạnh mẽ như thế, lại có thể giết sạch đàn sói với thực lực cấp ba được phái đi."
"Nếu ngài phái một nhóm đàn sói thực lực cấp hai cho thuộc hạ, thuộc hạ nhất định giải quyết triệt để những người Cửu Châu này.
"Xin ngài cho thuộc hạ một cơ hội chuộc tội...
Rất hiển nhiên, người sói khổng lồ trước mặt Trương Hâm chính là Lang Vương Thị Huyết Lang Tộc.
Lang Vương mặt lạnh lùng, ánh mắt lạnh như băng gắt gao nhìn chằm chằm Trương Hâm, chợt nói: "Đúng là phế vật, cũng bởi vì sai lầm của ông, đã tổn thất biết bao nhiêu thành viên Thị Huyết Lang Tộc chúng ta rồi?"
Nghe thấy lời Lang Vương, Trương Hâm đã sắp sợ tè ra quần, trong lòng ông ta đầy tuyệt vọng, cho là mình hẳn phải chết không nghi ngờ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất