"Thằng nhóc này đúng là đuôi muốn vểnh lên trời rồi, thắng một trận là không biết mình họ gì nữa."
"Đánh bại tướng mạnh của phiên bản tuyển thủ chuyên nghiệp trong 3 phút? Cậu ta nghĩ mình là ai?"
"Người trẻ tuổi ấy mà, hễ có chút thành tựu là dễ bay bổng lắm"
Những người qua đường chứng kiến đều chỉ trích Chân Minh, họ cho rằng cậu ta đúng là trẻ tuổi ngông cuồng, có chút khinh thường người khác.
Như vậy là sai!
Nhưng mà, có sai thật không?
Lúc mình đang còn trẻ không ngông cuồng, chẳng lẽ phải đợi đến già mới ngông cuồng sao?
Người trẻ tuổi là phải có sức sống của tuổi trẻ.
Không giống như những người khác, Giang Nghĩa rất thích đứa trẻ này, càng nhìn càng thấy ưng mắt, rất có phong phạm của mình năm đó. Nhớ lại lúc mình còn học cấp hai, cũng khinh thường người khác như vậy, ngông cuồng đến không có giới hạn.
Con người ấy mà, ai cũng thích người giống mình.
Vòng solo thứ hai bắt đầu, lần này tuyển thủ đã về hưu Thần Lệ rất cẩn thận, không mắc sai lầm như lần trước, mỗi thao tác đều rất cẩn thận.
Trong trường hợp như vậy, rất khó để giết ông ta trong vòng 3 phút.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Thấy mốc thời gian ba phút sắp đến, không biết có phải do sốt ruột hay không mà Chân Minh đã phạm một sai lầm rất lớn! Thần Lệ cười, lợi dụng sai lầm của
đối thủ mà đuổi theo tấn công mãnh liệt.
Chân Minh dùng hết chút sức lực cuối cùng cố gắng muốn thoát ra.
"Còn muốn chạy đấy à?"
"Mày chết đi cho tao!"
Thần Lệ bất chấp lao lên, muốn một lèo giải quyết đối phương, nhưng ông ta quên mất một điều - đừng nên đuổi theo giặc cùng đường.
Khi thực sự đuổi kịp ông ta mới xấu hổ phát hiện, Chân Minh không hề mắc lỗi mà là cố tình để lộ sơ hở, để đánh ngược lại Thần Lệ.
Thần Lệ còn chưa kịp phản ứng, trận chiến đã kết thúc.
Lại nhìn thời gian, dừng lại ở hai phút bốn mươi sáu giây! Giống như Chân Minh đã nói lúc đầu, trận chiến được giải quyết trong vòng ba phút.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, họ đứng chết trân tại chỗ, không nói nên lời.
Nhất là Thần Lệ.
Ông ta đã quá căng thẳng và thận trọng trong trò chơi này, vì sợ sẽ mắc sai lầm.
Cuối cùng vẫn phạm sai lầm.
Ông ta bị một "sơ hở" đơn giản của Chân Minh đánh lừa, mắc mưu đuổi theo, bị một đòn phản công giết chết.
Thu rồi!
Thực ra điều này là rất khó.
Thời gian mà Chân Minh lựa chọn cực kỳ quan trọng, nếu ngay từ đầu cậu ta chọn để lộ sơ hở thì Thần Lệ sẽ không bị lừa, Chân Minh rất thông minh, cậu ta cố
tình chọn để lộ sơ hở khi ba phút sắp đến.
Cảm giác như là Chân Minh căng thẳng lắm mới phạm sai lầm, ít ai sẽ nghĩ rằng cậu ta đang đặt bẫy.
Đứa trẻ này tuy còn nhỏ nhưng lại suy tính đâu ra đó.
Chân Minh giơ tay nhặt ba trăm nghìn đồng trên mặt đất nhét vào túi mình, giọng điệu rất bình tĩnh: "Người tiếp theo"
Còn người tiếp theo nữa ư?
Thực lực quá mạnh khiến người ta sợ hãi, còn có ai ăn no rửng mỡ dám chống lại cậu ta nữa?
Tay Thần Lệ đang run rẩy.
Ông ta lấy ra ba trăm nghìn đồng lần thứ ba, nói: "Tao chơi với mày một ván cuối cùng."
"Được."
Có tiền để kiếm, Chân Minh không có lý do gì để từ chối, trực tiếp bắt đầu ván thứ ba với Thần Lệ.
Ở vòng này, Thần Lệ chọn tướng mà mình giỏi nhất, dù là tuyển thủ chuyên nghiệp mạnh nhất cũng khó có thể đánh bại được tướng này của ông ta.
Thần Lệ đã nghiên cứu rất sâu về tướng này.
Lần này, Thần Lệ cảm thấy mình hoàn toàn nắm chắc phần thắng, nhưng đó chỉ là ông ta cảm thấy vậy thôi.
Mặc dù ván thứ ba không được giải quyết trong vòng ba phút, nhưng cũng chỉ cần năm phút mà thôi, cái gọi là tướng mạnh nhất của Thần Lệ cuối cùng vẫn thua trong tay Chân Minh.
Ba trận, thất bại hoàn toàn!
Một cầu thủ chuyên nghiệp đã giải nghệ như Thần Lệ cũng không biết nên nói gì cho phải.
Tâm trạng rất xấu.
Cách giải tỏa tâm trạng cuối cùng là phát cáu!
Hai mắt ông ta đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào Chân Minh, khi Chân Minh giơ tay lấy tiền, ông ta túm cổ áo của Chân Minh, hét lên đầy giận dữ: "Oắt con, mày ngông lắm đúng không? Dám sỉ nhục tao trước mặt mọi người, tao giết mày!"
Không ai khác ngoài Giang Nghĩa!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất