Không thể?
Giang Nghĩa híp mắt, hỏi tới: "Lý do?"
Lục Hữu Thông thở dài, đáp: "Rất đơn giản, nếu tôi lựa chọn hợp tác với cậu thì tương đương với việc đứng ở phía đối lập với tập đoàn Hoa Thượng. Phải, cậu có thể cho tôi thuốc giải giúp tôi vượt qua tháng này, nhưng tháng sau thì làm sao đây? Nếu cậu thất bại, không tìm ra thuốc giải thật sự, vậy tuổi thọ của tôi cũng chỉ còn lại một tháng"
"Cậu Giang, thật xin lỗi, tôi không thể mạo hiểm như vậy.
Hình như lời ông ta nói cũng có lý.
Giang Nghĩa nghiêm túc nhìn ông ta, nói: "Ông chủ Lục nói cũng đúng, ông trúng độc, mà tôi không trúng độc, tôi không thể đứng nói chuyện không đau lưng. Vậy thế này đi, chúng ta lập một thỏa thuận, nếu trong vòng một tháng tôi không thể lấy được thuốc giải thật sự thì tôi sẽ chết với ông chủ Lục, thế nào?"
Chuyện này...
Lục Hữu Thông chấn động, cần phải thế ư?
"Cậu Giang, chuyện này không đùa được đâu!"
Giang Nghĩa nói: "Đây không phải trò đùa, đây là đảm bảo của tôi với ông chủ Lục"
Anh nói xong thì ngẩng đầu nhìn toàn bộ căn phòng dán thi từ khắp nơi, tất cả đều là Giá Hiện Từ.
Giang Nghĩa nói: "Tân Khí Tật là một nhà thơ vĩ đại, trung nghĩa vô song, là nhân vật đại diện cho khí tiết dân tộc. Trong lúc say khêu đèn ngắm kiến, mộng về
còi thổi liên thanh; 'Ngàn thuở non sông, anh hùng khó kiếm, Tôn Quyền còn đâu"
"Ông chủ Lục, trong nhà ông dán nhiều Giá Hiền Từ như thế, nhất định cũng có khí tiết dân tộc giống như ông ấy"
"Nếu ông lựa chọn thần phục trước loại người như ông cụ, lương tâm của ông không cắn rứt ư? Ông còn xứng dán thi từ của Giá Hiền cư sĩ ư?!"
Những lời này khiến Lục Hữu Thông á khẩu không trả lời được.
Ông ta ngẩng đầu nhìn Giá Hiện Từ khắp phòng, trong lòng ngổn ngang cảm xúc.
Đúng vậy, nếu lựa chọn thần phục, ông ta còn mặt mũi gì mà sống cho qua ngày?
Uổng phí!
Lục Hữu Thông rất nghiêm túc nói: "Được, cậu Giang, cậu thuyết phục được tôi rồi, tôi đồng ý hợp tác với cậu, chỉ là cụ thể phải hợp tác thế nào vẫn xin cậu cho biết"
Trên mặt Giang Nghĩa cuối cùng cũng xuất hiện nụ cười.
Anh quả quyết nói: "Đầu tiên ông yên tâm, tôi không giống với ông cụ, tôi tuyệt đối sẽ không để ông chịu thiệt. Đồ sưu tầm của ông, tôi sẽ dùng giá thị trường mua lại, hơn nữa không để chúng rơi vào tay của người phương Tây!"
Cùng lúc đó trong văn phòng của tòa nhà tập đoàn Hoa Thượng, tầng 44, phòng 404.
Ông cụ và thư ký thọt Tiểu Cảnh ngồi đối diện nhau trên sô pha, cùng nhau thưởng thức trà.
Ông cụ đặt chén trà xuống nói: "Buổi đấu giá ngày mai đã xử lý ổn thỏa, không có vấn đề gì chứ? Lục Hữu Thông kia là một kẻ bảo thủ, đừng để xảy ra sự cố"
Tiếu Cảnh vừa cười vừa nói: "Có bảo thủ hơn nữa cũng sẽ quý trọng mạng sống của mình, ông ta mà không hợp tác với chúng ta thì kết quả duy nhất là chết.
Ông cụ hãy yên tâm, chuyện này tôi đã cho khuyển tử toàn quyền xử lý"
Ông ta nói xong thì vẫy tay.
Cửa phòng bị đẩy ra, một người đàn ông dáng người cao to, mắt xếch đi tới, chính là con trai của Tiểu Cảnh - Tiếu Nguyên Kim.
"Ba, ông cụ." Tiểu Nguyên Kim rất cung kính đứng đấy.
Tiểu Cảnh dặn dò: "Ông cụ có chút lo lắng về chuyện buổi đấu giá ngày mai, con đã xử lý ổn thỏa chưa?"
Tiếu Nguyên Kim thành thật trả lời: "Buổi đấu giá ngày sai sẽ được tổ chức vào mười giờ sáng, tổng cộng sẽ có mười người tham gia, trừ tập đoàn Hoa Thượng chúng ta thì chín người còn lại đều là kẻ lừa đảo, gọi tới để làm ra vẻ."
"Giá khởi điểm là một ngàn năm trăm tỷ, sau khi con kêu giá xong thì không có bất kỳ công ty nào cạnh tranh, sau đó chúng ta có thể dùng giá một ngàn năm trăm tỷ lấy văn vật mười hai ngàn tỷ"
"Bên phía người nước ngoài cũng đã liên hệ xong rồi, bên này lấy được đồ thì lập tức bán sang tay, đưa ra nước ngoài để tránh đêm dài lắm mộng, sinh ra phiền phức không cần thiết"
"Về phần Lục Hữu Thông thì càng không cần lo lắng. Thuốc giải của ông ta hiện đang nằm trong tay con, nếu ông ta không ngoan ngoãn làm theo lời chúng ta thì ông ta sẽ không sống qua nổi tuần sau.
Mọi chuyện đều được sắp xếp trật tự rõ ràng, người trẻ tuổi kia rất được ông cụ yêu thích.
Trong mắt ông cụ toàn là khen ngợi.
Ông cụ thở dài nói: "Ông bạn già, vẫn là con trai của ông có ích, suy nghĩ rõ ràng, làm việc có trật tự, không giống hai thằng con ngốc vô dụng của tôi, một chết một bị bắt.
Tiểu Cảnh lắc đầu nói: "Thân Liệt và Thân Hào cũng đều là thanh niên tài tuấn thực lực đủ cả, chỉ là bị tên đại ma đầu Giang Nghĩa làm hại, thù này nhất định chúng ta phải báo.
"Nhắc tới Giang Nghĩa." Ông cụ hỏi: "Hôm nay cậu ta có hành động gì không?"
Tiểu Cảnh nói: "Có, cậu ta chuẩn bị thành lập một câu lạc bộ điện tử, tên là câu lạc bộ Kẻ Báo Thù gì đó, xem chừng là muốn tranh giành thị trường thể thao điện tử thành phố Yến với chúng ta."
"Ô?"
Ông cụ phì cười: "Tên Giang Nghĩa này đúng là thích phá rối, giành thị trường với tôi, dựa vào cái gì? Chỉ dựa vào mặt cậu ta đủ dày hả? Hừ, đợi tôi lấy được đống văn vật này sẽ trừng trị cậu ta một trận"
Ông cụ vẫy tay áo: "Nguyên Kim, cậu đi xuống trước đi, chuẩn bị cẩn thận cho buổi đấu giá ngày mai, không được để xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào."
Tất cả đều nằm trong sắp xếp của Tiếu Nguyên Kim, trong mắt anh ta còn có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì nữa? Nhưng anh ta không biết chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất