Những người ở đây đều cảm nhận được đao ý này đều nảy sinh lòng tuyệt vọng, không có ý chí chống cự.
“Đây là tà thuật gì vậy? Tại sao mình lại cảm thấy chỉ có cái chết mới là chốn về cuối cùng.”
Dưới không trung, thế giới như dừng lại, chỉ có một thanh trường đao đang chậm rãi hạ xuống.
Sự tự tin của pháp sư hộ quốc đã bị thay thế bằng sự sợ hãi.
Tốc độ hạ xuống của trường đao không nhanh, nhưng ông ta không thể tung ra đòn chống cự hữu hiệu nào.
Quá khủng bố.
Nhưng khi mũi đao A Tị tiếp cận thân thể của ông ta thì trạng thái thong thả này lại nhanh hơn.
Ánh đao khủng bố ầm ầm.
Trong sự hoảng sợ của mọi người, ánh đao giáng xuống.
“Rắc.”
Tiếng xương cốt đứt gãy vang vọng bên tai mỗi người.
Dòng máu đỏ tươi nở rộ trước ngực pháp sư hộ quốc, sau đó thân thể của ông ta bay ra ngoài như diều đứt dây.
Một huyết tuyến hiện lên, cắt đứt thân thể của pháp sư hộ quốc thành hai nửa.
Tĩnh mịch.
Mọi người chìm trong sự sọ hãi.
Quá khủng bố.
Không ngờ pháp sư hộ quốc lại bị Lý Quân giết chết, người này hệt như Ma Thần.
Ai mà ngờ được chứ?
CMN quá đáng sợ.
Ngay cả pháp sư hộ quốc cũng chết, còn ai có thể cản được Lý Quân.
Dù bây giờ Lý Quân xông vào hoàng cung để chém giết thì chỉ sợ cũng không ai cản được.
Rốt cuộc cao thủ mạnh nhất Long quốc đã không còn ở kinh thành nữa.
Ngoài người đó ra, còn ai có thể đánh với Lý Quân?
Võ Thân Vương càng thêm tuyệt vọng.
“Đáng tiếc không thể gặp gỡ người trảm long năm đó.”
Lý Quân thở dài.
Bảy long ảnh trong Huyết Ngọc Châu do anh chuẩn bị vì người đó.
“Võ Thân Vương, để tôi ra tay hay ông tự kết liễu?”
Lý Quân lạnh nhạt nói.
Võ Thân Vương lùi lại về sau một bước.
“Xem ra ông không định tự kết liễu.”
Ngay sau đó Lý Quân biến mất tại chỗ, ánh đao nhanh như tia chớp bao phủ lấy Võ Thân Vương.
“Bảo vệ vương gia.”
Có người vội phản ứng kịp, tức giận hét lên. Mấy bóng người lao về phía ánh đao của Lý Quân.
Trong phủ của Võ Thân Vương toàn là tử sĩ, cho dù biết rõ thực lực của Lý Quân nhưng vẫn không do dự xông lên.
“Phụt.”
“Phụt.”
Nhưng bọn họ nào có thể cản được đao của Lý Quân.
Mười mấy người đã chết dưới ánh đao đó.
Sắc mặt của Lý Quân không hề dao động, tiếp tục chém xuống Võ Thân Vương.
Hôm nay bất kể có bao nhiêu người chết, anh đều phải lấy mạng của Võ Thân Vương.
Một đám cao thủ thi nhau xông lên, nhưng đều chết dưới chân Lý Quân.
Thấy hơn nửa cao thủ vương phủ đã chết, Võ Thân Vương nhận mệnh, lớn tiếng nói: “Không cần xông lên nữa, các ngươi không cản được hắn.”
Dứt lời, ông ta đẩy hộ vệ bên cạnh ra, sau đó thản nhiên đi về phía Lý Quân.
“Lý Quân, ngươi có thể giết chết ta, nhưng ta cần phải nói ra một chuyện…”
“Ông tưởng lấy hoàng thất Long quốc ra? Vô dụng, cho dù Thiên Vương đến tôi cũng phải giết ông.”
Lý Quân ngắt lời.
“Không, ngay cả pháp sư hộ quốc cũng không phải đối thủ của ngươi, trừ khi tiền bối trảm long năm đó trở về, nếu không không ai có thể cản được ngươi. Nhưng ngươi cho rằng mình có thể sống sót khi đắc tội Kiếm Tông.”
“800 Kiếm Tiên đóng quân ở Bắc cảnh, chúng ta giết ngươi chỉ vì sự bình yên của Long quốc.” Võ Thân Vương nói.
“Chỉ là cái cớ mà thôi, nói đến cùng các người chỉ sợ quyền lực trong tay mình bị hao tổn.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất