Cả cánh tay của Tham Nguyệt bị vặn thành bánh quai chèo.  

 

 

Y còn định giãy giụa.  

 

“Ầm!”  

 

Lý Quân vung thân thể của y lên rồi nện vào cột đá.  

 

Sức mạnh khủng bố khiến thân thể Tham Nguyệt uốn lượn về sau góc 90 độ.  

 

Xương sống lưng đứt gãy.  

 

“Đó là cái giá phải trả khi ngươi tra tấn giáo chủ Vu Thần.”  

 

Âm thanh của Lý Quân như Cửu U trong địa ngục.  

 

Tham Nguyệt thở thoi thóp, ánh mắt sắp tắt.  

 

Dù là Tham Nguyệt hay Lạc Nhật hoặc Vẫn Tinh, vào lúc này trong lòng chỉ còn lại sư hối hận.  

 

Tại sao lại đắc tội tên ác ma này.  

 

Nhưng trên đời không có thuốc hối hận.  

 

Sau khi lấy đi tính mạng của ba người, Lý Quân đi đến trước mặt giáo chủ Vu Thần, chữa thương cho ông ta.  

 

Tộc nhân Cửu Lê bị thương nhẹ thì vác thi thể của mấy người Tham Nguyệt vứt ra ngoài.  

 

Còn thi thể của tộc nhân Cửu Lê thì được bọc vào trong vải trắng.  

 

Những người này đều là thiên kiêu của các bộ lạc, phần lớn đều là con cháu của các tộc trưởng trưởng lão, khẳng định phải mang thi thể của họ về bộ lạc của từng người.  

 

Trong một góc, hai chị em Ngu Thư Lan, Ngu Thư Trúc nhìn Lý Quân với ánh mắt phức tạp.  

 

Ai mà ngờ được Lý Quân lại mang đến nhiều biến cố như vậy cho tộc Cửu Lê.  

 

Một tiếng sau.  

 

Sắc mặt của giáo chủ Vu Thần tốt hơn rất nhiều.  

 

Ông ta nhìn vết máu trong sảnh chính, trong mắt lóe lên đau thương.  

 

Đã chết rất nhiều thiên kiêu khiến thực lực của tộc Cửu Lê sụt giảm nhiều.  

 

Ông ta lo lắng:  

 

“Chắc chắn Loạn Thần Tông sẽ không để yên, Lý Quân, cậu phải cẩn thận.”  

 

“Yên tâm.”  

 

Lý Quân cười nói.  

 

“Diệt cỏ phải diệt tận gốc, tôi sẽ đến Di Tích Cấm xóa sổ hoàn toàn Loạn Thần Tông, như vậy không cần lo bọn họ sẽ trả thù.”  

 

Giáo chủ Vu Thần chấn động:  

 

“Diệt Loạn Thần Tông? Loạn Thần Tông không phải là thế lực nhỏ.”  

 

Sau khi chữa thương cho giáo chủ Vu Thần, Lý Quân rời đi, anh muốn trở lại kinh thành tìm Nạp Lan Long Hiên, nhờ ông tìm lối vào Di Tích Cấm cho mình.  

 

Dù là Loạn Thần Tông hay Kiếm Tông, Lý Quân đều không sợ, nhưng bạn bè người thân của anh lại sẽ gặp nguy hiểm.  

 

Cách tốt nhất là tiêu diệt hai tông môn này.  

 

Hơn nữa bây giờ Lý Thương đang bái sư dưới trướng tông chủ Loạn Thần Tông, ân oán với Lý Thương cũng nên chấm dứt.  

 

Trở lại kinh thành đã là đêm khuya, điều khiến Lý Quân ngạc nhiên là trong sân của anh có thêm một vị khách không mời, là một ông lão mặc áo bào tro.  

 

Thấy đối phương, trong lòng Lý Quân không có chút địch ý nào, ngược lại cảm thấy vô cùng thân thiết.  

 

Đối phương xoay người lại, lộ ra gương mặt già nua.  

 

Thấy anh, hốc mắt của ông ấy hơi ươn ướt.  

eyJpdiI6IjJYK21UOE5TMmFyOXUrVWcrYUVJVUE9PSIsInZhbHVlIjoiUWpXRERHUG9tZWdwOHZVemsyYTFLQjNabHRzNjhwNWYrRVZuWnBkaVwvTjZvRmlFcUltUWpWZHFcL2hhUVczdWpVIiwibWFjIjoiYmE1ZGU0ODFhMTMxOGVjMjg4MmFjZDk0MGYxMWE5MjZlMzU1YWY4N2QyYjNkYTdiM2IyZTRkOTRmZDU0ZTVkNiJ9
eyJpdiI6IjZMWVZyaHZRbmt3c0tGXC9WbFU4MDRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik5zMlYwQVFSQjdRODJHV2NFbHdzakJmbFhJbmpuVWRVemZCNVFINGFoYThFZEZkaHJpYjcxRXR0Tm9LUTg1c2FQaitCSFwvSStzMFFEdU1WQVwvQlFpXC9oRE85UnFDS29VOUZZdG5kSlVYVzR1elB5OHRXTWZ1NHB4T0VcL0k3ZndoYXZvZE1mbjRUb0pOd013M0o1TDVCZldDdnVmRTV6ZFdNaGJkZ0xDV3dud255Q1BWb1QzQTZkb2NLY1ZKcW14bllKWEtabFpsYkV6OHdlR3lCaVJUOVZ3PT0iLCJtYWMiOiJkYTQwZDFhNGM4YWRmZjUwM2U5NzFjMGE4NGU5MGQ5NDUyZGQyNDFlZjBlYzhlNmQ5ZTJmYWIzZGNmMzcyMWRkIn0=

Ads
';
Advertisement