Tốc độ của Lý Quân quá nhanh khiến bốn kiếm nô đều ngây người ra.
Ngay sau đó, bốn người kịp phản ứng lại, đồng loạt rút kiếm lao về phía Lý Quân.
Bốn người này đều là cường giả cảnh giới Nguyên Linh, lại phối hợp vô cùng ăn ý, kiếm quang bao phủ lấy Lý Quân.
Kiếm khí xé rách không khí, sát ý cuồn cuộn.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người xung quanh đều dán chặt ánh mắt vào giữa sân.
“Thằng nhãi này dám đánh Bạch Tố, lá gan cũng lớn thật đấy.”
“Tứ kiếm nô liên thủ, thực lực gần như có thể sánh ngang với cường giả chưởng giáo.”
Tần Nam bước lên một bước, định liên thủ với Lý Quân chống lại kẻ địch.
Nhưng Lý Quân chỉ nhàn nhạt nói: “Lùi lại, giao cho tôi là được rồi.”
Anh vừa nói xong, đao A Tị đã ra khỏi vỏ.
Chỉ trong nháy mắt, một luồng sát khí vô tình lan tỏa, trong cơ thể còn vang lên tiếng long ngâm.
Một bóng rồng huyết hiện ra phía sau Lý Quân, đôi mắt băng lãnh nhìn xuống toàn trường.
Nhìn thấy cảnh đó, tứ kiếm nô đang xông tới cũng hơi kinh ngạc, nhưng động tác không hề dừng lại.
Lúc này, Lý Quân xuất đao.
Thuật Binh Sát.
Đông Diệt.
Một tiếng quát nhẹ vang lên, bóng huyết long trên đầu dung nhập vào đao quang của Lý Quân.
Đao A Tị lập tức hóa thành một màu đỏ như máu.
Một luồng khí tức sát phạt quỷ dị bùng phát từ thân đao rồi lan ra xung quanh.
Khoảnh khắc đó, cả trời đất như bị đóng băng, chỉ còn một lưỡi đao từ từ chém xuống.
“Đây là chuyện gì vậy?”
Giờ phút này, tứ kiếm nô cũng kinh hoàng, bọn họ muốn chống cự nhưng phát hiện thân thể như bị sa vào vũng bùn, cử động cực kỳ khó khăn.
“Đây là đao pháp gì? Lại có thể liên quan đến lực lượng không gian!”
Tứ kiếm nô từng giết vô số cao thủ, nhưng chưa từng gặp chuyện quỷ dị như vậy.
“Rầm rầm!”
Trong nháy mắt lưỡi đao rơi xuống, đao quang đột nhiên bùng nổ, đao khí cuộn trào mãnh liệt.
Chỉ với một nhát đao, bốn kiếm nô bị chém làm đôi, rơi mạnh xuống đất.
“Cảnh giới Nguyên Linh cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Giọng nói lạnh lùng của Lý Quân vang lên.
Lúc này xung quanh mới khôi phục lại bình thường.
Chỉ còn lại máu tươi đỏ thẫm nhuộm đỏ mặt đất, ngay cả tuyết đọng xung quanh cũng bị máu nóng làm tan chảy.
Mọi người chứng kiến cảnh này đều toát mồ hôi lạnh, áo quần ướt sũng.
Đó là bốn cường giả cảnh giới Nguyên Linh đấy, vậy mà Lý Quân chỉ dùng một chiêu đã giết sạch bọn họ.
Chẳng phải điều đó có nghĩa là thực lực của Lý Quân đã có thể sánh ngang với các Tông chủ các môn phái rồi sao?
Nghĩ đến đây, ai nấy đều không khỏi nuốt nước bọt.
Ở phía bên kia, Bạch Tố vừa bò dậy, tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, sắc mặt trắng bệch, thân thể cứng đờ.
Chuyến này đến thế tục giới, cô ta đã năn nỉ rất lâu, cha cô ta mới đồng ý để tứ kiếm nô đi theo mình, không ngờ, bốn người đó lại chết hết ở đây, chết trong tay tên thanh niên này.
Một nỗi sợ hãi khổng lồ trào dâng trong lòng Bạch Tố.
Ngay cả tứ kiếm nô cũng chết thì bản thân cô ta làm sao có thể chống đỡ nổi?
Quả nhiên, ánh mắt của Lý Quân lúc này đã rơi lên người cô ta, ánh mắt lạnh lùng khiến trái tim Bạch Tố đập dữ dội.
Trong ánh mắt đó, cô ta không thấy một chút thương hương tiếc ngọc nào, càng không thể hy vọng Lý Quân sẽ tha cho mình một mạng chỉ vì cô ta là người đẹp.
“Tôi... tôi sai rồi, xin hãy tha cho tôi một mạng...”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất