“Lần trước gặp là lúc cháu đi cùng ba tới nhà họ Chu làm khách, khi đó cháu vẫn còn là một cô bé, không ngờ chớp mắt đã lớn như vậy rồi.”  

 

Chu Nhất Nguyên nhìn Bạch Tố cười ha hả.  

 

Chu Linh Nhi nắm tay Bạch Tố nói: “Bạch Tố, chúng ta cũng đã lâu không gặp rồi. À đúng, chỉ có mình cậu đến thôi sao? Chú Bạch cưng chiều cậu như vậy mà, trước đây mỗi lần ra ngoài, chú ấy đều phái cao thủ đi theo bảo vệ.”  

 

Nghe vậy, Bạch Tố cười gượng.  

 

“Thật ra lần này tớ cũng mang theo tứ kiếm nô thuộc hạ của ba tớ, nhưng tiếc là mười mấy phút trước, họ đã bị giết.”  

 

“Bị giết?”  

 

Nghe vậy, Chu Linh Nhi đơ ra.  

 

Ngay cả Chu Nhất Nguyên cũng nhíu mày.  

 

Ông ta biết rất rõ Tứ Kiếm Nô của Danh Kiếm Sơn Trang.  

 

Bọn họ là cao thủ cảnh giới Nguyên Linh, tiếng tăm lừng lẫy, hơn nữa bốn người lại tinh thông kỹ thuật tấn công kết hợp, cho dù là cấp bậc chưởng giáo cũng khó lòng địch nổi. Vậy mà bị giết?  

 

Quả nhiên, Chu Nhất Nguyên nhìn thấy trên mặt đất còn vương vãi máu tươi, thi thể Tứ Kiếm Nô đã bị Bạch Tố dùng Hóa Thi Tán hóa thành tro bụi.  

 

Bạch Tố chuẩn bị rời đi, không thể mang theo thi thể, chỉ có thể dùng cách này.  

 

“Không biết là ai ra tay giết Tứ Kiếm Nô?”  

 

Chu Nhất Nguyên trầm giọng hỏi.  

 

Có thể giết được Tứ Kiếm Nô, hẳn là có cao thủ cấp chưởng giáo xuất hiện.  

 

“Là một thanh niên trẻ tuổi, cháu cũng không biết hắn tên gì, chỉ biết hắn đi cùng người của Kiếm Tông.”  

 

Bạch Tố nhắc đến Lý Quân, ánh mắt không giấu nổi sự thù hận.  

 

“Trẻ tuổi, lại đi cùng Kiếm Tông, là kẻ nào đây?”  

 

Chu Nhất Nguyên nhíu mày.  

 

Người có thể giết Tứ Kiếm Nô chắc chắn không phải kẻ vô danh.  

 

“Có thể kể lại chi tiết tình hình lúc ấy cho ông nghe không?”  

 

Trong lòng Chu Nhất Nguyên tò mò.  

 

Bạch Tố gật đầu: “Lúc đó, đối phương chỉ chém một đao, mọi thứ như đông cứng lại, Tứ Kiếm Nô còn chưa kịp phản ứng đã bị giết sạch.”  

 

Nhắc lại cảnh tượng lúc ấy, Bạch Tố vẫn còn sợ hãi.  

 

“Liên quan đến sức mạnh thời không, một thanh niên sao có thể làm được? Chắc chắn là do thanh đao trong tay hắn.”  

 

“Lẽ nào là một pháp khí có thể khống chế thời không?”  

 

Nói đến đây, trong mắt Chu Nhất Nguyên lóe lên vẻ tham lam.  

 

Không chỉ ông ta mà rất nhiều cường giả xung quanh cũng động tâm.  

 

“Bạch Tố, khó lắm chúng ta mới gặp nhau, cậu đừng vội đi có được không.”  

 

Chu Linh Nhi kéo tay Bạch Tố.  

 

Bạch Tố gật đầu.  

 

Vừa rồi, cô ta nhìn thấy vẻ tham lam trong ánh mắt của Chu Nhất Nguyên, biết đâu có thể mượn tay họ để báo thù.  

 

“Ông Chu, mặc dù cháu đã đưa bản đồ da dê cho người của Kiếm Tông, nhưng đường vào trận pháp cháu đã thuộc lòng, để cháu dẫn ông vào nhé!”  

 

Bạch Tố chủ động nói.  

eyJpdiI6ImxabndLcXdicnQySFd5SXFNK2hDVUE9PSIsInZhbHVlIjoiXC9sM1FoOTFINkZ1YVl5djN0b2c1MVFnNSswYzhPbWtPRDFqMWlweFpzeUcxWDB2WW5ZWElrSTl1NXpXTjFmeUEiLCJtYWMiOiI2NmZmMjJmZjQyMzE5Yzk5NTRmY2FkZjE0YzY1MjUxNjQwODRiY2MyYzEzNjdiNzAzMWIyNTE4ODVjZmU2NWFkIn0=
eyJpdiI6InhcL3JNRFNQOHdnU3lnXC9RSldJa3BIdz09IiwidmFsdWUiOiJ3TXlLd21cL21vZzB2enM3dVZTeUVNeXR2SFZSdFFUb0VmNFwvRzlyQjdkamhuUFZ0ektVb0FzeUQwanh5MVhBaDI3Wng5b1wvUm04aEhhYjNXZ1hEM1UzYThMa1FhcEZXdWpmNUJwMEpzSktIbTR4VXZSXC9PbEdSRjVsVkJJMVhyY21KYnEwU204ZFdNS2RhQktucHNLZGFFWnJSa2tXVnVJUmtMXC9DdFUwU1NIeXpzM0FDam5mWFwvWUpcL2xkRWdISTJXVDlmVno4VzJoRzF5UFhScmxNRElrOTI3T0piZmtBWGVFMTBDbXJxNEllNk91cTRRc2orNUR1Y1VVOXMwak84VFwvUjFDZEtuMm00NXBcL2hlWGp6QVNwXC8zbUJqZ0hcL25KU3E5bXhQNGN3WWt5aGpSRXJkeTVCTWpmc2tFckhNbTlhS1VjcUFlQVU3anFSK1wvU1MyV0UxRHNyTE9rSUJLbWVkeDFOQ3ZWRkVvK3h0c0w0N0thS0g3b3NZNjM1RTBZREtcL1Y0U2V1Zmh1ZE8zY2U4cTZxR1c5NzlwWHlEWGh6SG1hVWxtc201cUpWeDJ5eTRhUXpcL1JxbHNCQm9oWHIyVXUiLCJtYWMiOiJhNjZlMDQyZDMwY2FjMDQ0MGNhNzg5NmMyMjBmYTFlNzdhMTFiZTM3YWZiOWViNzcwZDYwNmMwMGM5ODY0ZmE2In0=

... 

Ads
';
Advertisement