Giọng nói lạnh như băng vang vọng trên đỉnh núi: “Liên minh tu luyện là cái thá gì? Đừng nói trưởng lão, ngay cả minh chủ đến đây, dám chọc đến tôi thì cũng phải chết!”
“Rắc!”
Ngay sau đó, Lý Quân tăng lực ở cổ tay.
Cơ thể Chu Nhất Nguyên bị Lý Quân ném về phía đám người kia.
Bọn họ vội vàng đưa tay đỡ lấy nhưng phát hiện trên người Chu Nhất Nguyên vẫn còn sóng khí đang cuồn cuộn.
Cả bốn người đều bị đánh lui về sau.
Đầu Chu Nhất Nguyên đã gục xuống, máu tràn ra từ khóe miệng.
Hóa ra, lúc bị ném đi, cổ của ông ta đã bị Lý Quân vặn gãy.
Trưởng lão của liên minh tu luyện đã bị giết chết.
Ánh mắt Lý Quân nhìn về phía đám người còn lại, sát khí ngập trời.
Người của liên minh tu luyện cảm thấy lạnh cả người, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi.
“Tiểu tử, tốt nhất thì cậu nên kỹ xem mình đang làm cái gì.”
Một lão giả lớn tiếng nói, nhưng rõ ràng ông ta không hề tự tin.
“Đương nhiên tôi biết mình đang làm gì.”
Ngay sau đó, cơ thể Lý Quân lóe lên, một đao quang chém ngang bao phủ cả bốn người trước mặt.
“Phụt.”
Người vừa lên tiếng còn chưa kịp phản ứng đã bị chém thành hai.
Ba người còn lại hoảng hốt.
“Mày giết ông nội tao, tao phải giết chết mày.”
Mắt Chu Linh Nhi đỏ au, cô ta bất chấp lao về phía Lý Quân.
Nhưng ngay sau đó.
“Bịch”, cơ thể bị Lý Quân đá bay ra ngoài.
Máu phun ra từ miệng, cô ta đập mạnh vào một tảng đá ở phía xa, xương sống bị gãy, chết ngay tại chỗ.
Tàn nhẫn và dứt khoát, không hề thương hoa tiếc ngọc.
Cảnh tượng này khiến Bạch Tố hoảng sợ.
“Đi.”
Ba người còn lại quay đầu bỏ chạy không chút do dự, ngay cả Bạch Tố cũng lặng lẽ ẩn núp trong đám người.
Lý Quân sao có thể để bọ họ chạy trốn, thân hình như tia chớp, nhanh chóng đuổi theo.
Đao quang chém xuống, đám người đi cùng Chu Nhất Nguyên đều bị Lý Quân giết sạch.
Chỉ còn Bạch Tố, lúc này cô ta đang cúi đầu, run rẩy trốn trong đám đông.
Lý Quân chỉ lạnh lùng nhìn cô ta, bởi vì không biết chuyện Bạch Tố xúi giục Chu Nhất Nguyên nên anh không thèm để ý tới cô ta mà quay lại chỗ Ly Hận trưởng lão.
Bạch Tố ngã phịch xuống đất, ôm ngực thở hổn hển.
Ly Hận trưởng lão tuyệt vọng hỏi:
Cô ta lần nữa nhặt được cái mạng về từ quỷ môn quan.
Lần này, Bạch Tố không dám ở lại nữa, sau khi khôi phục được chút sức lực liền vội vàng vừa bò vừa chạy xuống núi.
“Lúc này, Ly Hận trưởng lão tuyệt vọng nhìn Lý Quân.
Ông ta không ngờ kết quả lại như thế này, Chu Nhất Nguyên đã chết, người thanh niên này quá đáng sợ.
Nhìn A Tị Đao trong tay Lý Quân đã giơ lên, Ly Hận trưởng lão không cam lòng: “Cậu rốt cuộc là người của gia tộc nào? Để tôi có chết cũng được rõ ràng.”
Nghe vậy, Lý Quân cười gian trá, anh cúi người nhỏ giọng nói bên tai Ly Hận trưởng lão: “Tôi là Lý Quân.”
Nghe thấy cái tên này, Ly Hận trưởng lão như nhớ tới điều gì đó.
“Cậu chính là đứa con bất hiếu của Lý Thương ở thế tục?”
Ánh mắt ông ta lộ rõ vẻ không thể nào tin nổi.
Lý Thương là đệ tử mới của Loạn Thần Tông, được kỳ vọng cao, còn đứa con ở thế tục của ông ta lại bị Loạn Thần Tông xem như rác rưởi.
Nhưng bây giờ mới biết, đứa con bất hiếu mà bọn họ xem thường lại là cường giả có thể sánh ngang với tông chủ.
Ngay sau đó, đao quang chém xuống, đầu Ly Hận trưởng lão bay đi, máu tươi bắn tung tóe.
Sau khi giết chết Ly Hận trưởng lão, Lý Quân giải quyết nốt tên trưởng lão Loạn Thần Tông còn lại rồi ngồi xuống cạnh Tử Diễm Quả.
Đám người trên đỉnh núi nhìn quả, rồi nhìn Lý Quân đang ngồi bên cạnh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất