“Đó là gì vậy? Một Huyết Long?”  

 

 

“Trên đời này còn có long ư?”  

 

“Qủa Tử Diễm đã chín, thanh niên kia đang ở trên đỉnh núi, liệu có liên quan đến hắn hay không?”  

 

Mọi người suy đoán.  

 

Bên kia, Bạch Tố cũng dừng lại, quay đầu nhìn, trong lòng sóng cuộn biển gầm.  

 

“Tám chín phần mười dị tượng trên Thiên Sơn liên quan đến thanh niên kia.”  

 

“Đây là yêu nghiệt từ đâu ra vậy? Vậy là thù của bốn kiếm nô không thể báo được rồi, thậm chí mình còn phải nhắc nhở cha, tuyệt đối không thể đắc tội người này.”  

 

…  

 

Trên đỉnh Thiên Sơn, Thương Long rít gào, tiếng rồng ngâm vang vọng chín tầng mây.  

 

Lượn lờ hơn 10 phút, Huyết Long kia mới trở lại trong cơ thể của Lý Quân.  

 

Một hơi thở khủng bố tản ra từ trên người Lý Quân.  

 

“Cuối cùng cũng đột phá được Thương Long Quyết tầng 10.”  

 

“Qủa nhiên tu luyện cần có cơ duyên, nếu không có cơ duyên thì dù thiên phú của mình mạnh đến mấy cũng không thể đạt đến cảnh giới này trong thời gian ngắn thế được.”  

 

Nhắm mắt lại, Lý Quân cảm nhận được lúc này cơ thể mình tràn ngập lực lượng.  

 

Ngay sau đó, anh cầm đao A Tị chém ra một đao.  

 

“Ầm!”  

 

Ánh đao lan xa mấy chục trượng, phát ra tiếng nổ nhức óc.  

 

Mặt đất nứt ra một cái khe.  

 

Mà đây chỉ là một đòn vung tùy ý của Lý Quân.  

 

Nếu sử dụng những chiêu thức khủng bố kia thì không biết sẽ mạnh đến mức nào nữa.  

 

“Bây giờ mình càng có tự tin hơn khi đi vào Di Tích Cấm rồi.” Lý Quân thầm nghĩ.  

 

Lúc này, đám người Tần Nam đi đến.  

 

“Ngài Lý, chúc mừng ngài.”  

 

Khi nói lời này, Tần Nam khó nén sự chấn động trong mắt.  

 

Cảnh tượng đột phá vừa rồi khiến ông ta hoàn toàn kính sợ Lý Quân.  

 

May mà Kiếm Tông không chọn đối đầu với Lý Quân, nếu không chưa nói đến người đứng say Lý Quân, chỉ với thực lực của anh thì cũng đủ mang đến tai họa ngập đầu cho Kiếm Tông.  

 

Hơn nữa hơi thở vô thức thả ra của Lý Quân cũng đủ làm ông ta sợ mất hồn.  

 

“Ngài Lý, ngài định khi nào đi vào Di Tích Cấm? Bây giờ chúng tôi phải trở về Kiếm Tông phục mệnh, ngài có muốn đi cùng chúng tôi không?”  

 

Lý Quân lắc đầu: “Không cần, tôi phải xử lý xong chuyện ở thế tục trước rồi mới đi được.”  

 

“Vậy chúng tôi ở Kiếm Tông chờ ngài đến.”  

 

Tần Nam ôm quyền sau đó tạm biệt rời đi.  

 

Lúc này, Hàn Lập lên tiếng: “Thiếu chủ, lão nô cũng muốn trở về Di Tích Cấm một chuyến, tôi có chuyện quan trọng phải làm.”  

 

“Chuyện gì, có cần tôi giúp không?”  

 

Lý Quân hỏi.  

 

Hàn Lập lắc đầu.  

 

“Lão nô có thể hoàn thành được, đến lúc đó sẽ có bất ngờ cho thiếu chủ.”  

 

Nói xong, Hàn Lập quay người rời đi.  

 

Cuối cùng chỉ còn lại một mình Lý Quân.  

 

…  

 

Trong một sơn cốc của Di Tích Cấm.  

eyJpdiI6IkkyQ1R3M2FDYmFDR0dDUjRcL09QTDRRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkMxYjJJbHN4YXlKbHVCWHNtWlhYNlVoeXpvbDF5M0xMVHg4RHZsOFVaKzRaWXhRaHV4TXdFOGtueXhyR2JvMk8iLCJtYWMiOiJiNTY2ZDM0NWYyOGVjNGVjNTcwOTQ3ODUzMDcyN2JjNzA3MGIyZmUwMjhmZjhjZmU4MmQyNjgyODI3NmQwMjUxIn0=
eyJpdiI6InJ1NjFPQWhRMloyc2NLZWNoSUhPTUE9PSIsInZhbHVlIjoiZHR6TzFCeW56akRmcWN6ZjQ5eUh4eTI1bVNSR1wvcHRncXBCQXJMZUJYWmdwQ2tiekhBOG1keGprY1Y4aElTMG9CeUtzTjZQQTVBU01HWGRMWUtPMCtFVllraE1scGhKSFU1XC9JdnpMV3dFTVBRVTQyUnpqdXdxN1hmZGhaQkg2MjNDaG5QY2tFTnMzU1BEbWt4M3pnQ2J5dUJJcExMVTFtc0Ixc292NnhEOHp4OHN1VVdRQWdBTGZVbWNtbldjQlRVNXNLZUFZVTZhSEFQcWVOOTZ0VzJSMW1RSUJnQUozOGFtRHhvZ0x4dHNiZVhDZkxMV3NOcjU4K0plbk9tOTkyTHpybjlkd3hVbUNJRW0rRFVCQ1wva1RKVVozaVBYcjkzcVNiMWJRdUcwMUtvdWZ0ZEtMVDNNcGxsS2Vsb1J3RmcrOENrMGhSRnlhdVhQQ1ZLTzd2bFE2Z3ZyYW9uK1QrdW9paU9jaE5ydko0PSIsIm1hYyI6IjUwOGQ4YWY0NWFhZTgyMjc0YTc5Yjc2NmFmYjJlMjUyNGJjNTg2OWNkMjM2NGExOTcxYjE1N2Y2M2Y1N2QwMDIifQ==

Ads
';
Advertisement