Hiện tại linh hồn của Dương Thiên vượt qua tuyệt đại bộ phận cường giả cấp Thời Không, toàn bộ tinh vực căn nguyên tuyệt đối không có bao nhiêu người có linh hồn mạnh hơn hắn, cho nên tốc độ kết hợp những điểm sáng này của hắn vô cùng nhanh chóng.
"Những điểm sáng màu trắng này có rất nhiều cái tương tự nhau, một điểm sáng màu trắng có thể kết nối với rất nhiều điểm sáng màu trắng khác.", vừa thử mười giây, Dương Thiên cau mày.
Dựa theo ý tưởng của hắn, một điểm sáng màu trắng chỉ có thể kết hợp với hai điểm sáng khác, nhưng hiện tại rất nhiều điểm sáng đều có thể kết hợp, một điểm sáng màu trắng có thể kết hợp với năm, sáu cái, thậm chí là kết hợp với hơn mười cái, như vậy tất nhiên sẽ mang đến cho hắn khó khăn rất lớn khi kết hợp chúng với nhau.
"Còn đặc điểm nào nữa không?", Dương Thiên xem xét những điểm sáng màu trắng này.
Hắn trực tiếp lấy ra hai điểm sáng màu trắng, cẩn thận nhìn.
"Hửm? Những điểm sáng này dường như có sự khác biệt nhỏ, ngoại trừ cấu trúc thì dao động phát ra cũng khác nhau. Dương Thiên lại lấy những điểm sáng màu trắng khác ra, không ngừng quan sát rồi thỉnh thoảng sắp xếp lại.
Một ngày sau Dương Thiên mới dừng lại.
Lúc này điểm sáng màu trắng bên trong tinh thể đã bị chia thành mười lăm nhóm.
"Những điểm sáng màu trắng này có dao động rất giống nhau, có một số lại khác, căn cứ vào những dao động này có thể chia thành mười lăm hàng!"
Tuy rằng trong lòng Dương Thiên không biết sao lại vậy, nhưng phán đoán của hắn tuyệt đối không sai.
"Bây giờ chỉ cần dung hợp các điểm sáng trong cùng một hàng thì độ khó trong nháy mắt giảm xuống rất nhiều.", Dương Thiêm mỉm cười.
Tương đương với giảm độ khó dung hợp xuống mười lăm lần!
"Kế tiếp khó có thể phân biệt, chỉ có thể chậm rãi dung hợp.", Dương Thiên im lặng nói trong lòng.
Chẳng qua hắn có đủ thời gian, hơn nữa hao phí chút thời gian đã có cơ hội lấy được chí bảo pháp tắc hỗn độn, trong lòng hắn cũng có cái gọi là động lực.
. . . . . .
Thời gian trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt đã qua mười năm.
Lúc này ngoại trừ vô số điểm sáng bên trong tinh thạch trắng còn có một đường nét màu trắng xuất hiện.
"Ha ha, phần điểm sáng màu trắng đầu tiên đã dung hợp xong!", trong mắt Dương Thiên tràn đầy vẻ hưng phấn.
Phán đoán của hắn không sai, những điểm sáng màu trắng tỏa ra những dao động giống nhau đều thuộc về nhưng khu vực khác nhau, hiện tại hắn đã thành công dung hợp lại được một cái!
"Hiện tại, tiếp tục dung hợp điểm sáng ở khu vực thứ hai! Phỏng chừng tốc độ dung hợp kế tiếp sẽ nhanh hơn một chút!"
Dương Thiên mỉm cười, lúc hắn dung hợp điểm sáng màu trắng trong khu vực thứ nhất vẫn chỉ trong gia đoạn mò mẫm, hiện tại đương nhiên đã có nhiều kinh nghiệm hơn.
. . . .
Thời gian tiếp tục trôi qua, mười năm...hai mươi năm...ba mươi năm...
Nháy mắt thời gian đã qua một trăm năm.
Dương Thiên yên lặng ngồi xếp bằng, ý thức chìm trong tinh thể màu trắng, dưới sự khống chế của hắn, những điểm sáng trắng không ngừng kết hợp với nhau.
Rốt cuộc, điểm sáng trắng cuối cùng cũng dung nhập vào đường nét màu trắng.
"Toàn bộ thành công!", trong lòng Dương Thiên vui sướng, nhìn về phía những đường nét màu trắng hiện ra các loại hình dạng khác nhau.
Lúc này trong tinh thể trắng, tất cả điểm sáng nằm rải rác đều đã biến mất, chỉ còn lại mười lăm đường sáng trắng.
"Hiện tại cần dung hợp hết những đường sáng này lại!", Dương Thiên không ngừng động tác, lại bắt đầu dung hợp.
Lần dung hợp này đơn giản hơn nhiều, coi như Dương Thiên có thí nghiệm từng cái một cũng không mất bao lâu, nhanh chóng dung hợp tất cả lại với nhau.
Rất nhiều những đường màu trắng không ngừng dung hợp, mười mấy phút sau đã xong, lúc này hiện ra trước mắt Dương Thiên là một hoa văn kì lạ, những hoa văn này do rất nhiều những đường nét màu trắng tạo thành, trông giống một con đường.
"Chẳng lẽ đây là bản đồ côn Quân Vân?", trong mắt Dương Thiên lộ ra tia kinh hỉ, âm thầm suy đoán trong lòng.
Hắn cảm thấy suy đoán trong lòng chính xác tới mười phần. Chẳng qua trên bản đồ lại không đánh dấu điểm khởi đầu ở đâu.
"Những đường cong này có mười bốn chỗ đột nhiên chuyển hướng, hẳn là tương ứng với rời khỏi hiểm địa này đến hiểm địa khác.", Dương Thiên nhìn bản đồ, sau đó lại nhìn rất nhiều hiểm địa phân bố trước mắt, phán đoán vị trí hiện tại của mình.
Dương Thiên xem bản đồ, bắt đầu phán đoán vị trí của bản thân.
Trong khu vực hắn đang ở, có rất nhiều nơi nguy hiểm, có điều phạm vi của chúng không lớn lắm, hơn nữa diện tích của những khu vực này cũng không giống nhau.
Thánh Vương Hưng Nguyên trước kia đã từng nói côn Quân Vân của ông ta đang được giấu ở gần đây, vậy nên Dương Thiên có thể căn cứ đại khái theo địa hình khu vực cùng với bản đồ trong tinh thạch màu trắng.
Mà mười lăm đường nét kỳ dị trong tinh thạch màu trắng cũng có độ dài không giống nhau, cũng có thể có liên quan đến khu vực hiện tại.
Dương Thiên cẩn thận tìm kiếm, quan sát khu vực xung quanh, kết hợp với những tin tức mà hắn đang nắm giữ, không ngừng tìm kiếm.
Một giờ sau, trong mắt Dương Thiên bỗng lộ ra sự vui mừng.
“Tìm thấy rồi!”, ánh mắt Dương Thiên nhìn về một hướng.
“Nơi mình đang ở có lẽ là đường nét màu trắng thứ ba ở khu vực đối ứng!”, Dương Thiên nhìn vị trí mình đang đứng.
Vị trí này về cơ bản không phải tính từ vị trí tinh thạch màu trắng tính lên.
Nơi nguy hiểm trước mắt chính là một khu vực lôi điện. Thứ duy nhất mà đến bây giờ Tiểu Quang vẫn chưa thể miễn dịch được chính là công kích lôi điện, nếu như đi vào trong đó, nó chắc chắn sẽ bị thương, điện Tử Nguyên căn bản cũng không thể nào đi được trong khu vực lôi điện.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất