Ừng ực!  

             Mộ Dung Liệt nuốt nước bọt vào trong rồi đưa mắt nhìn sang mấy người còn lại, mồ hôi trên đầu hắn ta càng tuôn ra nhiều hơn nữa, trong lòng hắn ta vô cùng sợ hãi, hắn ta lên tiếng nói: “Các vị à, bọn họ chỉ có mười sáu người thôi, trong đó còn có tới mười người là thanh niên không tính vào nữa, chỉ có sáu người có khả năng đánh nhau. Nhưng mà, sao ta lại cứ cảm thấy, chúng ta phải đối phó với hơn hàng vạn người nữa, cảnh tượng này như vạn quân Trung Châu đến đàn áp vậy?”  

             “Một mình Bất Bại Kiếm Tôn không phải đã sánh ngang với hàng vạn người rồi hay sao. Tuy rằng cũng không muốn phải đối đầu với lão quái vật này một cách chóng vánh thế, nhưng bây giờ người ta cũng đã đánh tới của nhà chúng ta rồi, dù không muốn, nhưng chúng ta cũng phải đương đầu thôi!”  

             Lăng Vân Thiên khẽ vẫy tay lau đi mồ hôi lạnh trên đầu, lão ta nháy mắt với  u Dương Lăng Thiên rồi tức giận lên tiếng nói: “Ngươi lên đi, Lăng Thiên à, cứ làm như những gì Trác tiên sinh nói, lấy thanh Phong Thiên Kiếm đó về trước rồi tính sau!”  

             Ngươi lên đi, ngươi lên đi, bảo ta đi chết đi!  

             u Dương Lăng Thiên khẽ mím môi, trong lòng lão ta không muốn nhưng lão ta vẫn cắn  chặt răng, lao về phía đám người Bất Bại Kiếm Tôn. Mộ Dung Liệt thấy vậy, liền muốn nhanh chân giúp đỡ bằng hữu, hắn ta cầm thanh Phần Thiên Kiếm đuổi theo: “ u Dương huynh, để ta cùng xông lên với ngươi!”  

             Mọi người thấy vậy cũng không nói gì thêm nữa, nhanh chóng chạy theo!  

             Vù vù vù!  

             Trong thời gian một cái chớp mắt, từng âm thanh xé gió vang lên, các cao thủ của tứ châu đã chạy đến trước mặt mấy người Bất Bại Kiếm Tôn, chặn trước đường đi của họ.  

             Mà cũng chính vào lúc này, năm người ngũ đại kiếm tôn cũng dừng bước chân thong thả của mình lại, không tiến về phía trước nữa. Ánh mắt của họ lúc nhìn sang các cao thủ của tứ châu tràn ngập sự khinh bỉ và chế nhạo, thậm chí còn có chút khinh thường họ nữa.  

             Dựa vào mấy người các ngươi mà cũng muốn ra tay với lão tổ tông ta hay sao, đúng là không biết lượng sức mà!  

             Mà dĩ nhiên đám người của Mộ Dung Liệt cũng hiểu rõ, sức mạnh của Bất Bại Kiếm Tôn vô cùng lớn mạnh, không dễ động vào. Nhưng mà khi họ vừa chú ý đến tay của Bất Bại Kiếm Tôn, thì họ lại vô cùng bất ngờ, cả trái tim họ như bất chợt chùng xuống, không còn chút tự tin nào nữa rồi.  

             Bởi vì bọn họ phát hiện, trên tay của lão quái vật đó không hề cầm theo Phách Thiên Kiếm!  

             Đúng vậy, trên tay lão ta không đem theo thần kiếm, vậy mà khí thế lão ta đã đến sợ đến nhường này rồi, đến nỗi khiến bọn họ dù cầm thần kiếm trong tay cũng phải run lên bần bật. Đợi khi lão ta thật sự rút thần kiếm ra thì còn đáng sợ đến mức nào nữa chứ?  

             “Đã nhiều năm không gặp lão quái vật này rồi, vậy mà sức lực của lão ta lại càng mạnh mẽ hơn, đúng là một cái hố sâu không đáy, tiềm lực của lão ta là thứ không có giới hạn hay sao?”  

             Đám người Mộ Dung Liệt khẽ cắn chặt răng rồi liếc mắt nhìn nhau, họ có cảm giác như bản thân mình sắp bật khóc thành tiếng vậy: “Lúc trước thì bảo sức mạnh của lão già này tương đương với chiến lực của một châu, bây giờ e rằng chiến lực đã tăng cao rồi, thậm chí là một châu rưỡi hoặc hai châu. Nhưng mà chiến lực thế này, dù chúng ta có sử dụng chiến thuật bầy sói để đuổi kịp chiến lực của hai châu đó, thì có thể kéo lão ta cùng nhau đi xuống địa ngục sao? Ầy, chuyện này cũng còn chưa chắc nữa…”  

             Trong phút chốc, trong lòng đám người liền cảm thấy bất an, họ lại càng trở nên lặng im hơn.  

             Bất Bại Kiếm Tôn lạnh lùng nhìn chăm chăm về phía bọn họ, trông lão ta rất ung dung tự tại, thoải mái vui vẻ, lão ta bình tĩnh lên tiếng nói: “Lão phu đã đi vào Bắc Châu nhiều ngày như thế rồi, vốn ra nên sớm đến thăm quý môn phái đây mới phải, nhưng mà, cũng không còn cách nào khác,  mấy đứa con trai của lão phu cứ bảo ta phải đợi thêm mấy ngày, để mang đến cho các vị một sự bất ngờ, bởi vậy khi thanh Phong Thiên Kiếm của các ngươi không còn nữa, lão phu ta mới đợi thêm mấy ngày. Thế nào, các vị không thấy lạ chứ hả, ha ha ha…”  

             Bách Lí Ngự Thiên bật cười lớn, nụ cười của lão ta làm rung động cả bầu trời, ngũ đại kiếm vương nghe thấy vậy thì gương mặt của bọn họ cũng trở nên vui thích, họ liếc nhìn tất cả mọi người ở trước mặt.  

             Còn vẻ mặt của các cao thủ ở tứ châu thì vô cùng nghiêm trọng, họ nắm chặt nắm đấm, lòng bàn tay họ toát mồ hôi lạnh!  

             “Bất Bại Kiếm Tôn đại nhân đã khách sáo quá rồi!”  

             Lăng Vân Thiên trầm ngâm hồi lâu, râu lão ta khẽ động đậy, mắt lão ta khẽ nhìn sang trái rồi nhìn sang phải, lão ta cúi người xuống rồi cười nói: “Uy danh của đại nhân đây chấn động cả năm châu, làm gì có người nào không hay không biết cơ chứ? Nếu như đại nhân muốn viếng thăm môn phái của ta, thì bọn ta sẽ cảm thấy như đại nhân là vầng dương soi sáng cho bọn ta vậy, bọn ta nhất định sẽ nghênh đón ngươi. Chỉ cần đại nhân thông báo một tiếng thì bọn ta nhất định mở kết giới ra, chờ đại nhân giá đáo. Đại nhân cần gì phải cướp thanh Phong Thiên Kiếm của bọn ta, xông vào môn phái một cái cưỡng đoạt, làm việc một cách lén la lén lút thế? E rằng, chuyện này sẽ để lại vài vết nhơ lên đại danh Bất Bại Kiếm Tôn của đại nhân, khiến người đời chê cười mất, ha ha ha…”  

             Bất Bại Kiếm Tôn ngưng không nở nụ cười đắc ý nữa, lão ta khẽ khép hờ mắt, trông lão ta có vẻ bắt đầu có chút tức giận rồi.  

             Bách Lí Ngự Vũ thấy vậy thì lập tức bay lên phía trước một bước, nàng ta tức giận nhìn lão ta rồi nói: “Lăng Vân Thiên, lão già như ngươi mà cũng dám bôi nhọ thanh danh của lão tổ tông ta hả? Xem bổn cô nương hôm nay sẽ giáo huấn các ngươi một phen đây!”  

             Nói xong, toàn thân Bách Lí Ngự Vũ phát ra một luồng khí thế, nàng ta đã đang định ra tay.  u Dương Lăng Thiên thấy vậy thì nhanh chóng chạy đến trước mặt Lăng Vân Thiên để bảo vệ lão ta.  

             Chỉ có điều Lăng Vân Thiên không hề để tâm đến những điều này, lão ta lạnh lùng nói: “Cô nương chính là Lãnh Vũ Kiếm Vương, một trong chín kiếm vương của Trung Châu đúng không, ha ha ha… may mắn có duyên gặp mặt, may mắn có duyên gặp mặt rồi. Mười ngày trước cô nương đi trộm kiếm, đến môn phái ta để trộm, không phải đã nhận được sự sai khiến của Bất Bại Kiếm Tôn hay sao? Dĩ nhiên rồi, nếu như cô nương cứ khăng khăng phủ nhận chuyện này, hoặc tự mình gánh chịu thì lão phu cũng không còn gì để nói nữa. Nhưng mà dù sao cô nương cũng là thuộc hạ của Bất Bại Kiếm Tôn đại nhân đây, ai cũng nghĩ là những điều mà cô nương làm đều nhận được sự cho phép của Bất Bại Kiếm Tôn, cho phép cô nương làm chuyện lén lút…”  

             “Nhà ngươi…” Bách Lí Ngự Vũ tức giận vô cùng, nàng ta muốn lập tức làm càn rồi thì liền bị Bất Bại Kiếm Tôn hét lớn ngăn cản: “Ngự Vũ, quay lại đây!”  

             Bách Lí Ngự Vũ tức giận nghiến răng, nàng ta tức giận nhìn chằm chằm vào Lăng Vân Thiên, nhưng cũng không thể không tuân lệnh, thế là nàng ta lạnh lùng hứ một tiếng rồi lại quay về.  

             Vành môi của Lăng Vân Thiên khẽ cong lên, lão ta lại nhìn sang Bất Bại Kiếm Tôn rồi cúi người xuống nói: “Kiếm Tôn đại nhân đúng là có tài lãnh đạo, ngươi muốn người ta làm gì thì người ta sẽ làm đó, muốn người ta không làm gì, thì người ta cũng sẽ không làm, ha ha ha… lão phu ta xin bái phục!”  

             “Lăng tông chủ có ý gì vậy, ý của ngươi vẫn đang nói lão phu ta hành sự lén lút hay sao?” Trong mắt Bách Lí Ngự Thiên khẽ lóe lên một tia sáng, lão ta lạnh lùng lên tiếng nói.  

             Lăng Vân Thiên nở nụ cười rạng rỡ rồi nhìn lão ta hồi lâu, lão ta lạnh lùng nói: “Bộ không phải hay sao? Chẳng lẽ bây giờ Phong Thiên Kiếm không nằm trong tay đại nhân hay sao?”  

             “Thì có nằm trong tay ta, nhưng mà người có năng lực sẽ có được Phong Thiên Kiếm, người không có năng lực thì không, các ngươi không có năng lực gìn giữ thì tự khắc sẽ mất đi, giống như quý môn phái vậy đó!” Bất Bại Kiếm Tôn lạnh lùng nhướng mày, lão ta cười chế nhạo rồi châm chọc nói.  

             Lăng Vân Thiên bình tĩnh gật đầu, lão ta cũng không phủ nhận: “Đúng vậy, kẻ yếu không thể bảo vệ được thần kiếm, có mất thì cũng đáng đời mà thôi, không trách ai được hết. Nhưng mà chuyện mất lần này không giống kiểu mất như thế, mọi người đều là kẻ luyện võ, nếu như đại nhân đường đường chính chính giành lấy nó từ tay môn phái của bọn ta, thì môn phái bọn ta sẽ vô cùng tâm phục khẩu phục. Nhưng mà có điều ngươi lại dùng mưu kế để trộm của bọn ta cơ, thế này thì… ha ha ha, cũng được đi, cũng xem như là mưu kế của ngươi thâm sâu, ngươi cáo già xảo quyệt, chỉ trách bọn ta sống quá đơn thuần, bởi vậy mắc bẫy là đáng đời. Nhưng mà nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài thì sẽ có chút ảnh hưởng đến uy danh của ngươi. Người không biết còn tưởng ngươi sợ thanh Phong Thiên Kiếm của môn phái bọn ta, quang minh chính đại cướp đi không được, nên mới lấy trộm thế. Ầy, thanh danh của Bất Bại Kiếm Tôn, chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi, có lẽ sức lực của ngươi cũng tương đương với môn phái của Lăng Vân Thiên mà thôi, nếu không thì sao lại đi lấy trộm cơ chứ? Ha ha ha…”  

             Cơ thể của Bất Bại Kiếm Tôn khẽ run lên, lão ta khẽ khép hờ mắt lại, gương mặt lão ta tỏ vẻ trầm tư.  

             “Ngươi nói lão phu ta không thể quang minh chính đại cướp thanh kiếm đó đi hay sao? Hừ hừ…”  

             Bất Bại Kiếm Tôn nở nụ cười nhạt rồi lạnh lùng lên tiếng nói: “Nếu như không phải mỗi lần lão phu ta đến để đọ sức, các ngươi đều rụt đầu trốn trong mai rùa không chịu ra ngoài, thì thanh kiếm đó sớm đã là đồ của ta rồi, cần gì đánh trộm nữa?”  

             “Đúng vậy, nói thì nói vậy, nhưng mà bọn ta từ chối sự khiêu chiến của ngươi là bọn ta không muốn xảy ra chuyện gì, bọn ta yêu mến sự hòa bình. Nhưng chuyện ngươi lấy cắp là sự thật, suy cho cùng cũng không vẻ vang gì đâu…”  

             “Được rồi!”  

             Bất Bại Kiếm Tôn vẫy tay, ngắt lời của Lăng Vân Thiên, trong tay lão ta lóe lên một tia sáng, rồi có một thanh kiếm lạnh như băng màu xanh thẫm xuất hiện. Mọi người thấy vậy thì vô cùng bất ngờ, đây chính là Phong Thiên Kiếm.  

             Bất Bại Kiếm Tôn vung tay mạnh một cái rồi ném thanh Phong Thiên Kiếm về phía đối diện,  u Dương Lăng Thiên nhanh tay chìa tay ra, bắt lấy thanh Phong Thiên Kiếm đó.  

             “Bây giờ ta trả Phong Thiên Kiếm lại cho các ngươi, nhưng chuyện này chỉ là tạm thời thôi. Dù sao bây giờ kết giới của các ngươi đã bị phá vỡ rồi, không còn trốn được trong cái mai rùa nữa rồi, dù lão phu ta có trả thần kiếm lại cho các ngươi thì các ngươi cũng có thể làm được gì cơ chứ? Chẳng qua là các ngươi cầm trong tay cho nóng tí thôi, không bao lâu nữa thì lão phu ta đã có thể cướp nó trở lại. Đến lúc đó các ngươi chắc sẽ không còn gì để nói nữa rồi chứ hả!”  

             Lăng Vân Thiên nhanh chóng gật đầu, gương mặt lão ta cười vui vẻ nói: “Vậy thì dĩ nhiên rồi, Kiếm Tôn đại nhân đúng là người ăn nói nhanh nhẹn, minh bạch rõ ràng, không hổ danh là người đứng đầu năm châu mà, ha ha ha…”  

             Lăng Vân Thiên cười khẽ một tiếng rồi nhanh chóng quay đầu, lão ta nhìn sang những người còn lại rồi nói: “Chiêu khích tướng này của Trác tiên sinh hiệu nghiệm thật đó, lão quái vật này thật sự đã nhả thanh Phong Thiên Kiếm trong miệng lão ta ra rồi. Bây giờ trong tay chúng ta có ba thanh thần kiếm. Đối phó với lão quỷ ngông cuồng tự đại như Bất Bại Kiếm Tôn này càng có thêm phần chiến thắng rồi!”  

             Mọi người liếc mắt nhìn nhau rồi cũng khẽ gật gật đầu, sau đó thì xoẹt xoẹt xoẹt, ba thanh thần kiếm chỉ thẳng lên trời, sau khi nghe tiếng động xoẹt xoẹt xoẹt vang lên, ba tia sáng vàng đỏ lam đột nhiên bắn ra từ trong ba thanh kiếm đó, rồi bay thẳng lên chín tầng mây.  

             Bùm!  

             Trong phút chốc, như thể quay về lúc khai thiên lập địa, khi nãy bầu trời vẫn tràn ngập màu tím đen, bây giờ chỉ trong thời gian nháy mắt, nửa bầu trời đã bị ba màu sắc vàng đỏ lam bao trùm lấy rồi, đó chính là thanh Phần Thiên Kiếm trong tay Mộ Dung Liệt, Xung Thiên Kiếm trong tay Thượng Quan Phi Hùng và Phong Thiên Kiếm trong tay  u Dương Lăng Thiên, ba thanh kiếm này tỏ ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, như thể đã có được đất trời trong tay vậy, đây không phải là thứ mà một mình Bất Bại Kiếm Tôn có thể đánh bại được nữa.  

             Ngũ đại kiếm tôn nhìn thấy cảnh này liền nhíu chặt mày, bọn họ tức giận nhìn sang đám người trước mặt, trông vẻ mặt họ chẳng thiện lành gì.  

             Khi nãy mấy người này dùng chiêu khích tướng để lừa lão tổ tông, thì ra là bởi lí do này.  

             Nhưng mà có điều Bất Bại Kiếm Tôn không chút để tâm đến, lão ta ngước mắt lên nhìn vào nửa bầu trời bị cướp đi kia rồi nhoẻn miệng cười nói: “Tốt lắm, ba thanh kiếm hợp nhất, đúng là có uy lực phi phàm ha. Hôm nay, ta, Bất Bại Kiếm Tôn Bách Lí Ngự Thiên sẽ dùng một thanh Phách Thiên Kiếm để cướp hết ba thanh kiếm này, vậy thì sẽ vô cùng vui mừng rồi, ha ha ha…”  

             Vừa nói xong, Bách Lí Ngự Thiên lập tức phất tay áo, lão ta vẫy tay một cái, có một thanh kiếm dài màu tím đột nhiên xuất hiện trong tay lão ta, thanh kiếm này cũng chỉ thẳng lên chín tầng mây.  

             Lộp cộp lộp cộp…  

             Hệt như đất trời đang sụp đổ vậy, bầu trời ngày càng trở nên tím sẫm màu hơn, chỉ trong thời gian vài nhịp thở, nửa bầu trời bị lấy cắp đó, liền bị màu tím vô tận chiếm đoạt lấy. Hệt như một con hổ hung ác đang giơ nanh múa vuốt, trong phút chốc xâm nhập nửa bầu trời còn lại. Ba ánh sáng đỏ xanh vàng đó thậm chí không kịp chống đỡ mấy giây thì liền có tiếng đùng đùng đùng phát ra, chúng bị một tiếng nổ lớn xé toạc mất.  

             Cả bầu trời lại biến thành một biển màu tím sẫm.  

eyJpdiI6IjhVZDNRVU83bUZQTHVOTEJaSTdZYUE9PSIsInZhbHVlIjoiS0ZUS2NnNDFCSnFpWldsZHU3anlcL1F2NzA5RUhPV2FSeGZOWFpKdDhtaDhFVEt6YUN0SGlqSDhOempRblZhWnk3RjhzSHJxVUZ5c2JiaUFzblJLY2ptS3BzenJyVWp0TlFvbDBsUWtxcjhxcHpvUWJEZDNFN3hpNGJDZzV1YVlcL25qM0x5WUNoTTE1WG9OT2MyWlwvK3VTdk9yNUN3dEVjTTdEQk43SUNKOENIaWFtcmVTQ2w1c1wvQ2pWN1pRd3RVd28wMXhmeVVLXC90blRBbTBJem81TjFYUFBGXC8yNWZJWTgrYjdJcVVSSFlcLzd0akljWlwvbmRMVWQrVnIxZkdhT2t5YVNJamhWM0FLWFQ1ejRDblwvOUlnb1RqZTZtS2pQd3lJNkpcL2FRMUV2TDNNSWZ5WG5sUTdaa24zZEt4M2hDTElJQVJUN0JxT3NSYVdmd0FZQTdSdzBSc3d1bGRZcXQ0UEw5WGhkdzZQZWhvYm1sNDJpZ3ZxXC9CaGlMM1wvSHNqeEE2UUo2Vm1LazA1MHV2VXFFMEF5c01PRFF3RHA1dDNlZlVCeUgrenRTZFpXbW5Fd3l1SUt4UkpQRkJuUGJuZlorZmp4aDA1WHUwenFNS2JkcFRUZHdYYmxveG90RjVEeEQ4cVhTNkt5UGdDS2pxMjN3MlZ0cXZxdTNtSWVWb3JwbXdCV3ltXC9udkRZY0FlQytVcnBDcFFFb3FJcnFjXC9IcWpIUDU3UEQ1V1pONDFQM3JrTFd6ZDVqbHgwR2RvUTRJVHdScldlRkh6WExDcFVyUVVkcU12SFpOa3FLcnFobkJ1NEdqaEwyYWU0aHY3R29xeDhcL2lYVW44SlJqbjFSd0FzdzNJTGlWc0Z0SDAwMlA5SVcrSnNZMCsrSGgyZTdHWmJTWE5laTlIaGpcL0cxXC9wa3lVK2lQWFRwRk9wbTFsRGcxclZQa1JWRUNhUU9nMFBlR1VzTU5ucE1yQ3pBTE9LT3M0Uk11WW40em9CUWFSRlwvcjZsTmtVNXROMUx0Sk1wZzhCdjM4aXIxRkZRaEY2enJNTVRVQ3N3eXhYNldwRWc3NEpmVzZnOTdBamxwZ2pqTHU5a1pxeDRDdkE3SlY2QUtCSmtPYjhZbDVyQk8yZGw1dExFSXh2c2hRVHVBWmNqYVpWdDBTNjVUaGFkMHR1TVpqbldHa2ZGSTZReXF5c3k2S3ErdmM4VTFET2M3aHordGk0dlFjK25XYVJMU29vQUF2Ym5LeU43MFQzQUM4PSIsIm1hYyI6IjE5MjM1NjM5MzlmZGU1ZjlkM2U2MmRhYzU2NmJmNDI2Zjg4MzU5ZmVjNGEwMWVjYzliZTY5NDNmMGE0YmFmN2IifQ==
eyJpdiI6IkQ0V1dWV3lcL3JTUEFaVHNwU1plUVlBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkVIWEJ6STFaM1lFWUZwNFBrRXByVm9CRUpHeTBoMElHdDhVNUd4RTM1OU9QcXJHb3NTekxLRmRJb2xKbFJ4dlhqckkySjFpcWplSVd5TE9QTmRMZVBcL3E3Y3ZCY1IyQ3VJdmVtYXpaRDRPUnFObG5lZE85ckltcWJVZDlGMTVVQUhMQmlHZ0h6ZjFsS3JOS2RaRGdob3o5amQ3NkZmRUN0MUREbndaZHlHcGlzcVJjTnpVZ1RnSUd4cE04bmVNcHJwb3Z0YVVvQnVCMEZCT0RMQXo2Z2g2MzVPU3BvZkpDdUJFangrd09Ib2dmWTZWcU9JTWtvV1VFR1JUU2NKMTR0U1VWUUhUR1NMOGxPZlNzaUZyQmJSajlzRmF5bmY5MmJwSW4zTURyd0xkTm9tbFpmNVp6a0FucTNoQnE1SjZqSDZIRXVhNE9mVEpXcUcwaThYVnl5Unk1YW9KSUJRTXErQ056S0l3dFFiSUxTbXpFb3RmOGQrdGcycXBNWGE1T1JQaWNPenpkQzBcL2Y3dDdmXC83bERVaDU3SXF4SVFHWWNoelVWQUlBaVI2Uys4R1RkMGNYclg2OUtzU3Y3RmFZXC81T0x5RVNjWHZ2eDBoK0JDYk1PUExMWXlhR2RNa0IyZDlIQXEzTzZ1dCtZWW5nbXlDVThBcWtCVkI4dCtuenlqMjhqQTNFODM2MXE0U3UzR3g1RExuc0tBQ2I3VGV1RDVVMlwvNkZST0xqRTFidjBUWUtUUXRhSzcyK2pTd3hndm5pbW5ub0xIbExMV25SU0x4bDZcL2k2U2h0bDVmT1Bobmd0azZrelROSis3WERsbWRGOGpsR1VkMjF0anZ3SkZEOWlJVmh6TFphQUdnZjdUT0RTWWd0MGRcL0hJc3JLZWJIOEorSkJHMWZZeXZldmJWcitQaWs4MithbXQ3NlNjRVwvMWFCeW1taGFHNUFXRDllaDZ4SDVKdnRScXlWK3dTdVJaWHRwb3ZXZlwvNXE4NVhrRStRRGhoVm05UnVLZDVnRU5nY2xMaU00YkwzNkxUVXlhY2RwMWlNVFdKVmlXaHBOaUFLN0h4YW9MYnJzdFRBK0dVVU5BeDE1bXg3SnArN1lJQndmRXgxUTRuK1JlWWRvVmhNd3RKSFhnaGdmQXBINnhKWE9WVzVqajhjRVhGd0pSYXpPOTZ5WXJUMEZjSEJcL3BcL0d1XC9nWE1WRUFjREF1NldpV2FqVDBMUT09IiwibWFjIjoiZjdjZDcxYjhlOGEzMDdkZmRkYWZiNmI4MTcwOWJjZWJmZjVlYWFhNzg4MTNkMDhkN2JlMjEwOWY5Y2ZhMGZlOCJ9

             Lão quái vật này, sức mạnh của lão ta đúng là quá khác thường rồi…

Ads
';
Advertisement