Người còn sống như lâm đại địch, nhao nhao tránh lui.    

 

Một con Phong Linh đã để đám người sứt đầu mẻ trán, lần này thêm ra mười con, làm sao đánh?    

 

Không ít người hối hận vạn phần, sớm biết như thế, hẳn là nên vào trong Như Ý Đại kia mới phải. Trước đó Dương Khai lấy ra Như Ý Đại, muốn chứa một ít người vào, trong lòng mọi người vẫn rất không vui, bởi tiến vào bên trong thì coi như sinh tử không nắm trong tay mình, cuối cùng là Hoa Dũng cùng ba huynh đệ họ Thạch ra mặt an bài thỏa đáng, bây giờ xem ra, nơi đó mới là nơi an toàn a.    

 

Dương Khai mắt phun lửa, hung tợn quét mắt qua mười con Phong Linh, hận không thể tế ra Thương Long Thương đâm chết chúng nó, chỉ là bây giờ thân ở trong cương phong, hắn phải thôi động Nguy Nguy Trường Thanh thủ hộ bốn phía, lại muốn tìm đường ra, căn bản không có dư thừa tâm tư suy nghĩ cái khác.  

 

Phong Linh lại lần nữa ra tay, lần này đám người có phòng bị, tình huống có khá hơn, thoáng cản trở những Phong Linh một lúc, nhưng mà thời điểm xuất thủ, lực lượng cuồng bạo chấn động, để Dương Khai duy trì Nguy Nguy Trường Thanh càng gian khổ.    

 

Nhưng mà thủ lâu như vậy tất có chỗ mất, một lát sau, có Phong Linh xông qua đám người, xông đến bên cạnh từng Khai Thiên cảnh, lắc thân chui vào trong cơ thể của bọn hắn, những Khai Thiên cảnh trúng chiêu đều toát ra thần sắc tâm chết như bụi.    

 

Bài học cũ còn đó, đã có không ít đồng bạn chết thảm trước mắt mình, bọn hắn há có thể không đoán được kết quả của mình như thế nào.    

 

"Bà chủ!" Đầu bếp bỗng nhiên chấn động, quay đầu nhìn lại bà chủ, ngoài miệng hiện ra nụ cười khổ.    

 

Bà chủ co rụt mắt lại, khẽ kêu: "Đầu bếp!"    

 

Phòng thu chi cũng khẩn trương cùng không dám tin nhìn lại đầu bếp.    

 

Vừa rồi lại có một cái Phong Linh bỗng nhiên đi tới sau lưng đầu bếp, ngay lúc mọi người không phát giác, đâm thẳng vào đầu bếp.    

 

Đầu bếp há to miệng, dường như muốn nói cái gì, nhưng thiên ngôn vạn ngữ đến bên miệng cuối cùng hóa thành một câu: "Đời này gặp  

 

được bà chủ, là vinh hạnh lớn nhất của đầu bếp ta, cám ơn bà chủ nhiều năm chiếu cố!"    

 

Nói xong câu này, vẻ mặt hắn thoải mái.    

 

Bà chủ giống như điên vọt tới bên người đầu bếp, lấy tay đặt trên đan điền đầu bếp, điên cuồng thôi động lực lượng của mình, muốn bức Phong Linh ra, nhưng Phong Linh đã nhập Tiểu Càn Khôn đầu bếp, lại sao có thể tìm được?    

 

Đầu bếp chậm rãi lắc đầu, khí tức cấp tốc trượt xuống.    

 

Ngay vào lúc này, Dương Khai bỗng nhiên lấy tay chộp tới, quát lớn: "Đầu bếp tới đây!"    

 

Đầu bếp quay đầu nhìn lại, còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy một cỗ lực lượng bao phủ hắn, chợt một trận trời đất quay cuồng, bỗng nhiên đi tới một thế giới lạ lẫm đến cực điểm.    

 

Bên trong thế giới kia, trăng tròn treo cao, Nguyệt Hoa Như Thủy chiếu xuống, thanh lương thoải mái.    

 

Thiên địa vĩ lực khí tức nồng đậm đến cực điểm!    

 

Đây là nơi nào? Đầu bếp sắc mặt mộng nhiên, chợt khiếp sợ phát hiện, một sợi khói xanh bỗng nhiên từ trong cơ thể mình phiêu đãng ra, ở trước mặt mình chầm chậm hóa thành một con rắn độc, Phong Linh.  

 

Đầu bếp trừng to mắt, tên này. . . Vậy mà đi ra!    

 

Mà theo Phong Linh thè lưỡi, đầu bếp rõ ràng phát giác được, thiên địa vĩ lực thế giới này đang điên cuồng bị nó thôn phệ, mà nó cũng đang nhanh chóng lớn mạnh lên.    

 

Dưới Nguy Nguy Trường Thanh, Dương Khai rên lên một tiếng, cả người lảo đảo, sắc mặt tái xanh.    

 

Mắt thấy đầu bếp gặp nạn, hắn tự nhiên không có khả năng ngồi nhìn mặc kệ, dưới sự bất đắc dĩ chỉ có thể thu đầu bếp vào Tiểu Càn Khôn của mình, hắn vốn là định thu đầu bếp vào trong Tiểu Càn Khôn, lại nghĩ biện pháp đối phó Phong Linh trong cơ thể đầu bếp, ai ngờ Phong Linh lại chủ động thoát ly khỏi đầu bếp, đi tới Tiểu Càn Khôn mình.    

 

Dương Khai cũng không biết đây là vì cái gì, chỉ có thể suy đoán Tiểu Càn Khôn của mình có dụ hoặc tương đối lớn đối với Phong Linh.    

 

Ngay một khắc sau, suy đoán này được chứng minh!    

 

Dường như bởi vì khi thu đầu bếp vào Tiểu Càn Khôn, Tiểu Càn Khôn rộng mở, khí tức lộ ra, những Phong Linh còn lại cũng lại cùng nhau dừng lại, tất cả đều xoay về phía Dương Khai, thậm chí ngay cả Phong Linh trước đó tiến vào thể nội một số võ giả, giờ đã đều thoát  

 

thể mà ra.    

 

Không ít Phong Linh là không có ngũ quan, tự nhiên không có con mắt, nhưng giờ khắc này, Dương Khai lại rõ ràng phát giác được, bọn chúng đang nhìn mình chằm chằm, tựa như thấy được mỹ vị, thèm nhỏ dãi không thôi.    

 

Biến cố như vậy, để đông đảo Khai Thiên cảnh vừa mừng vừa sợ.    

 

Cũng không biết Dương Khai đến cùng đã làm cái gì, lại hấp dẫn tất cả Phong Linh chú ý.    

 

Xoát xoát xoát. . .    

 

Mười mấy con Phong Linh hóa thành từng đạo khói xanh, cùng nhau lao tới Dương Khai.    

 

Bà chủ quá sợ hãi, cao giọng nói: "Dương Khai cẩn thận!" Cấp tốc phóng đến chỗ Dương Khai, muốn che ở trước người hắn.    

 

Bọn người Mao Triết nhướng mày, cũng là thân bất do kỷ vọt tới, bọn hắn đều lưu lại tên của mình trên Trung Nghĩa Phổ, nếu Dương Khai xảy ra chuyện, bọn hắn cũng phải xong đời theo.    

 

"Để bọn chúng tới!" Dương Khai chợt quát một tiếng.    

 

Bà chủ dừng lại, kinh ngạc nhìn nhìn hắn, dường như muốn hỏi ngươi rốt cuộc muốn làm gì?  

 

Dương Khai không có thì giờ giải thích quá nhiều, đối mặt mười mấy con Phong Linh lao tới, chủ động mở rộng Tiểu Càn Khôn, khí tức bộc lộ, mười mấy con Phong Linh rõ ràng trở nên càng thêm phấn khởi, tốc độ tăng lên không ít.    

 

Từng đạo khói xanh chui vào thể nội Dương Khai, trong nháy mắt biến mất.    

 

Cả người Dương Khai lại chấn động, tâm thần nhập Tiểu Càn Khôn điều tra, chỉ thấy mình trong Tiểu Càn Khôn có thêm mười mấy con Phong Linh, đang điên cuồng thôn phệ Tiểu Càn Khôn, lớn mạnh bản thân, đầu bếp một người đứng ở bên cạnh run lẩy bẩy!    

eyJpdiI6IlpJK0tWclplNGc5dTh4QmhiRmpJY0E9PSIsInZhbHVlIjoia3NBWXRRaHh3dlErb2sxd3h3citFK3U3ZWVUVDlBYTZ4R0xteDlIWjFSd3dpNWU3ODBpMEd0dktXaWtxMTZnQyIsIm1hYyI6Ijk1ODljODVlOGFiZGQ2MDkzMTY4MjNkN2YzMzNjMWE5M2I1ZWQxNzNlYzg1ZDA3ZWU5MjFkZTcwOTY0ZWRiMTQifQ==
eyJpdiI6IkFzR2JremN2bmxlcXFTNUJvUG1zb3c9PSIsInZhbHVlIjoiM042T3VucWo0S3ZPVXQ0SWFJRHg5aFVFYUpLc2lUTWlQOFwvZG9JMktZQ3hcL3FrN25cL25YS0ZCRUdlRDc4M1hablBCZHVaVVBtbktqTStuWXlPWFVzRnpqOHBOaGtUVVwvZU42K3RUeGNIVENXTnRidmRrNFJnakV0MWNRUmRNWnhCQmMycWJ0ZXFYRFZrbkxmc3Zod1ZnWXo4eFNYcGo5dU5SQ2VRYTlIcmg5NVozTUl3UUZHZUNxbm1TYXByN3dFdlZ4SjcwUE5jN01wN1ZraXd6VklYUnNwWlRtVDZ5blwvMVNIQXFiSVRGTkFBbHZBRnhLTUhKZFc3RENPd3UrSkYzK2ROK0ZoQk9SNFoxQXI4VnZwZXozRVJraWpHbmJDWHFzUnZsZlZCZXRmWWszRnRyTjFncUduU3NPcm9LT0ZacCIsIm1hYyI6Ijc5Mjk0ZjBiZDhmYmZkYmZjM2I1NjZlODQ1MmUwYzc0YTZiNmNhZWJhYTI2YmM3ODdlMWVmYzE1YzQ3N2IxNGIifQ==

Bà chủ không nhúc nhích, mặc cho Dương Khai thi triển lực lượng đưa nàng vào, cùng biến mất còn có ba người Mao Triết.

Ads
';
Advertisement