"Phải!"  

 

Diệp Bắc Minh dứt khoát thừa nhận luôn.  

 

Người ta đã nhìn ra rồi, có giấu cũng chẳng có ý nghĩa gì.  

 

Thần Nhược Hi cười nhẹ: "Ha ha, phép tắc Luân Hồi này đã biến mất rất nhiều năm rồi đấy."  

 

Diệp Bắc Minh hơi nghi hoặc: "Sao vậy? Chẳng lẽ phép tắc Luân Hồi rất nổi tiếng ở Đại La Vũ Trụ?"  

 

Thần Nhược Hi gật đầu: "Năm xưa, có một tông môn cực kỳ mạnh!"  

 

"Nhân số không vượt quá trăm người, họ đều tu luyện phép tắc Luân Hồi!"  

 

"Về sau không biết vì nguyên nhân gì, toàn tông môn bị diệt! Phép tắc Luân Hồi cũng thất truyền từ đó, không ngờ Diệp công tử lại biết phép tắc Luân Hồi!"  

 

"Tôi còn nghe nói, những người tu luyện phép tắc Luân Hồi, cuối cùng đều chọn chuyển thế đầu thai!"  

 

Nói đặng.  

 

Thần Nhược Hi nhìn thẳng vào mắt Diệp Bắc Minh, ý đồ muốn tìm ra chút thông tin từ nét mặt anh: "Không biết Diệp công tử có từng nghe qua chưa?"  

 

Diệp Bắc Minh nói luôn: "Đừng thăm dò tôi, tôi rất không thích điều đó!"  

 

Thần Nhược Hi sửng sốt!  

 

Không ngờ Diệp Bắc Minh lại thẳng tính đến vậy!  

 

Không đợi cô ta nói tiếp.  

 

Diệp Bắc Minh lại thêm một câu: "Còn nữa, tôi cũng không phải người luân hồi mà cô nói!"  

 

Thần Nhược Hi rất tinh ý, nhận ra Diệp Bắc Minh không vui, lập tức chuyển chủ đề: "Diệp công tử, anh biết phép tắc Luân Hồi, lĩnh ngộ về kiếm đạo cũng cao như vậy, không biết anh đến từ tinh vực nào?"  

 

"Tôi không phải người Đại La Vũ Trụ các cô."  

 

Diệp Bắc Minh thuận miệng đáp.  

 

"Diệp công tử từ vũ trụ cấp dưới lên đây à?"  

 

Thần Nhược Hi hơi ngạc nhiên: "Vũ trụ cấp dưới, tầm 1000 năm mới mở thông đạo phi thăng một lần!"  

 

"Lần mở thông đạo gần nhất là một nghìn năm trước, nói vậy tức là Diệp công tử mới tới Đại La Vũ Trụ gần đây thôi!"  

 

Dưới Đại La Vũ Trụ có bảy vũ trụ cấp thấp!  

 

Bao nhiêu năm qua, chỉ có ít ỏi vài người sau khi tiến vào Đại La Vũ Trụ.  

 

Là đạt được một ít thành tựu!  

 

Còn lại đều thuộc dạng tư chất bình thường!  

 

Một thanh niên đi lên từ vũ trụ cấp dưới, thế mà lại biết phép tắc Luân Hồi!  

 

Đồng thời, lĩnh ngộ về kiếm đạo còn sâu sắc như vầy, đúng là hiếm có!  

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "1000 năm ư? Nhưng tại sao ở Hồng Mông Vũ Trụ chúng tôi, một nghìn tỷ năm mới mở một lần?"  

 

Thần Nhược Hi khẽ cười: "Diệp công tử không biết đấy thôi, giữa vũ trụ cấp thấp và Đại La Vũ Trụ, tồn tại một thời không tuyệt đối!"  

 

"Thời không tuyệt đối, cho dù một vị diện đã trải qua ngàn năm, vạn năm, triệu năm, tỷ năm, chục tỷ năm!"  

 

"Thì ở Đại La Vũ Trụ, có khi mới qua một hơi thở, hoặc một canh giờ!"  

 

"Tuy Hồng Mông Vũ Trụ các anh đã trôi qua một nghìn tỷ năm, nhưng tuyến thời gian thực tế ở Đại La Vũ Trụ mới qua nghìn năm thôi!"  

 

Thời không tuyệt đối?  

 

Lĩnh vực tuyệt đối của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, chẳng phải cũng như thế còn gì?  

 

Diệp Bắc Minh hỏi: "Thần cô nương, vũ trụ có đẳng cấp càng cao, thời gian trôi qua càng chậm đúng không?"  

eyJpdiI6IjNzUHlyQ3ZoYUFxc3h2QUNGUHB4M2c9PSIsInZhbHVlIjoiTWtWNXREMkF1YjdJTmpjU2EwUWlxV29VTlZpN1RFUzNwcnBYWElrZ2pJUlVCbGZLdnFuXC9sNjNHeUZ4ODdaWFYiLCJtYWMiOiI2ZmQ2ZGE1NGNiODBhZjE5ZDFhYTM4YzFlNmQ5NjkxZWMxODc3Y2VlYjg3MWVlNDVmNTg3ODI2OWE1MWE4Njc5In0=
eyJpdiI6IjBTd3RBWkgzWEVvQzI3aW1nVGdySnc9PSIsInZhbHVlIjoiR01PaW9UK2VZdEExQVQrM3BwaEhsTVwvZlpwcWZ6YmR6YVlkV29oekJXVlNVMTQ5XC92S3J0b09sdnFCZ25INjkrR0l6MG1FbE0wdHBQR1d4NzNiTFBGMUJkVTNTNTJxUm4yTDUwSkdpSzlxcUZiXC9kMmQ4WEtmaTMxVHRFQkM1eHNxcmdDbk4rRldocDhqTzR5enBXcm1rdjBLT3VaZ2ttNUQrNTNmN2c4RFNnMVhBS09SaWwzbnBlcW45bGNQTzM3XC9USUR2M1A1TVVROG85MllGS1FMMWc9PSIsIm1hYyI6ImFmZWQzZTcxZjZlOTA1ZWNkNjA2NGJkZDVlNzM5NjliN2Y3YmI5YTk1N2QwNDk5NTgxNGE3ZDgyM2NkNjQ0ODYifQ==

"Hồng Mông Vũ Trụ trôi qua hàng tỷ năm, đại khái bằng nghìn năm ở Đại La Vũ Trụ!" 

Ads
';
Advertisement