Công Tôn Viêm giả vờ như không nghe thấy, nhưng lại sợ cái miệng độc của Triệu Nham tiếp tục làm gã tụt hứng, nên vội vàng đổi chủ đề: “Ngươi đang vẽ gì đấy?”  

 

 

“Ngươi ngốc à? Ta chỉ đang nghịch nước thôi, không có bút, thì sao mà vẽ được.”  

 

Triệu Nham không thèm ngẩng đầu nói.  

 

Sắc mặt Công Tôn Viêm lập tức cứng đờ, dĩ nhiên ta biết ngươi đang nghịch nước, nhưng đó chẳng phải là phép lịch sự xã giao sao.  

 

“Nhưng chiêu kiếm của Kiếm Kinh Thiên, rốt cuộc làm sao có thể làm Thiên Huyền Tử bị thương được? Nghĩ mãi không ra… Quá khó, khó quá.”  

 

Triệu Nham lẩm bẩm, rồi chợt vung tay, vỗ mạnh xuống mặt biển.  

 

Vù!  

 

Nước bắn tung tóe, Công Tôn Viêm trông thấy cảnh tượng khó tin, từng giọt nước đều tỏa ra ánh sáng lấp lánh. Làn nước hỗn loạn ấy, lại tạo nên bức tranh tưởng như trời rạc, nhưng hoàn chỉnh đến không ngờ, chính là khoảnh khắc Kiếm Kinh Thiên đâm Thiên Huyền Tử bằng một kiếm.  

 

Công Tôn Viêm kinh hoàng đến biến sắc, há miệng nói: “Đồ ngốc kia, còn dám nói mình không vẽ tranh à.”  

 

“Ta đang nghịch nước thôi.”  

 

Triệu Nham nhàn nhạt nói, liếc nhìn lần cuối, rồi quay người rời đi.  

 

Đôi mắt y lại trở nên vô thần, mỗi bước đi khiến vai trái và vai phải khẽ đung đưa.  

 

Dưới mỗi bước chân y, mặt biển lóe lên ánh sáng nhẹ, mà trong ánh sáng ấy chứa kiếm ý không hề tan biến.  

 

“Ngươi không đến Phù Vân Kiếm Tông nữa sao? Không chào Lâm Nhất rồi mới đi à? Vậy không phải hơi thất lễ sao…” Công Tôn Viêm nhìn đến ngẩn người, chợt bừng tỉnh rồi vội vàng nói.  

 

“Sớm muộn gì hắn cũng đến Kiếm Tông, lúc đó gặp lại là được rồi.”  

 

Triệu Nham không ngoảnh lại, nhẹ giọng nói.  

 

Tay phải Công Tôn Viêm xoa cằm suy nghĩ, vô cùng kinh ngạc, vội vàng đuổi theo nói: “Tên ngốc này, ngươi cũng định đến Kiếm Tông sao?”  

 

“Yên tâm đi, chuyện ngươi quỳ gối trước Lôi Tuyệt, ta không nói ra đâu.”  

 

Triệu Nham khôi phục được chút thần vận, nhưng lại nhanh chóng trở nên ảm đạm.  

 

Sắc mặt Công Tôn Viêm tối sầm, tức giận nói: “Ta đã nói tám trăm lần rồi, thật sự không quỳ, hắn ta bị ta đánh cho bỏ chạy đấy!”  

 

“Ta sẽ không nói ra đâu.”  

 

Sắc mặt Triệu Nham không cảm xúc, lặp lại.  

 

“Ta thật sự không có.”  

 

Công Tôn Viêm suýt khóc, cảm giác quá khứ đen tối này, thật sự là vết nhơ cả đời cũng không xóa được.  

 

“Ta sẽ không nói ra đâu.”  

 

Triệu Nham như cái máy, vẫn tiếp tục lặp lại.  

 

“Ta… Thua ngươi rồi, được rồi, ta thật sự đã quỳ.” Công Tôn Viêm chẳng còn sức phản bác, thật sự mệt mỏi.  

 

Triệu Nham khựng lại, rồi nói: “Ta sẽ không nói ra đâu, ngươi là bạn của ta.”  

 

Công Tôn Viêm nghe vậy thì ngẩn người, có hơi thất thần.  

 

Bạn sao?  

 

Bình thường gã vẫn luôn tự xưng là người của dòng dõi Kiếm Đế, cũng miễn cưỡng được xem là siêu phàm, nhưng vì thân phận con ngoài dã thú, thêm nỗi đau bị đuổi khỏi Thiên Tuyệt Thành.  

 

Bấy lâu nay gã luôn vô cùng tự ti, nên hành xử cực kỳ khoa trương, phô trương và ngông cuồng. Hoặc là người khác quỳ trước gã, hoặc là gã quỳ trước người khác, gã cũng đã quen lối sống như vậy.  

 

Chưa từng nghĩ đến có một ngày, sẽ có người thật lòng xem gã là bạn.  

 

Gã suy nghĩ nhanh như điện, ta bị một tên ngốc làm cảm động ư, ta… Vậy mà lại cảm thấy vui vẻ, cảm giác này, chính là tình bạn sao?  

 

“Triệu Nham, ngươi vừa nói cái gì, lặp lại lần nữa đi!”  

eyJpdiI6Ikdaa1hra2RHNzRUTjVjMXNIV09BYnc9PSIsInZhbHVlIjoiVW5OTWN1cHZ1T3dOTmJmOGlZdDh0aXJ6OTYzZlo4TSt5enI3R1VjR28wUnJyb0FJNTY4aHZhR2txZXdKQTdhMiIsIm1hYyI6IjU3OGE1NDMyNGY4ZmEwNzc2MWQ4YWNmMGZmZDQ2ZWFhNDU4Mjk5NzQ0N2E5MzAwMzlhN2U2YjQ1YmZhMTBjMmMifQ==
eyJpdiI6ImNNZlNrdGtkOWNuQnZMTUxLY3lvUGc9PSIsInZhbHVlIjoiVHB6M0J4YnBieFAxVlZSNXdVNlh1Z1pjd21SOXdVQkFza1QzOVVKNStRQmsxRHBOUjJRRSs1M2pXNVV6bkxFVWlPU2d3eEtCXC90NVA1cTZvNXZqZWNSOUFHRGp5RUVqanhrOTNhUm43QlBzb3FUemVDQ3NSVlFDZDB2SHJ3K0J3SFczS1hIRVlxZ05mXC83ZkJiM3V4U2xOMXZCbWFNNFwvMWR6cHRUejlPQVMwTk15MkJubnFnemtPOWNLcDkzOUJXSVVCM3lhaHlsXC8rVHZ2bzdnOXl2OUhsNUlPWWxcLzBjR1FRclEzRVYrK1JzdXhoQ3BZSXB3amxGd1wvSW1OMEFqemFvOHBRcXlCWXE4UGE1TGxvSmhzYkVRZTUzcHJCRWV1ejJUTU9JZlJrZ0JadXJkZUxiczdSb216V3YzNHZocEVUQXJmc1BDS1RwOE00aGI5aGRhSFpnPT0iLCJtYWMiOiJjM2IwOWVkYjM4ZWIwNzAxODQzY2FlYjA3Y2U1ODRlNjdmNmZjMTZkZjE0NTg0NWY0MDMxNmM5ODc3ZGQ1MmZjIn0=

Ads
';
Advertisement