Kẻ kia trầm giọng hỏi: "Dám đả thương tiểu thư, chờ hắn rời khỏi Thiên Đỉnh Lâu, ta sẽ khiến hắn biến mất không ai hay biết”.  

 

 

An Lưu Yên trừng mắt nhìn kẻ kia, lạnh lùng nói: "Đừng có suy nghĩ bậy bạ. Trên đảo Khô Huyền là Phong Giác âm thầm bảo vệ hắn, ở thành Thanh Huyền này có lẽ cũng vậy. Nếu ngươi ra tay, chính là tự tìm đường chết".  

 

"Nhưng hắn... hắn ta đã tát tiểu thư, việc này làm sao có thể cho qua được", võ giả Ma Đạo trung niên kia hỏi với vẻ khó hiểu.  

 

"Bị hắn tát một cái thì sao chứ? Còn hơn mấy kẻ gọi là công tử con cháu thế gia ngoài kia. Bọn chúng ngoài mặt thì khách khí, thực chất chỉ muốn chiếm lấy thân thể ta mà thôi. Hừ! Cho dù ta có tát bọn họ, bọn họ cũng không có gan phản kháng, chỉ biết làm đủ trò để lấy lòng ta".  

 

An Lưu Yên vẻ mặt thản nhiên, khi nhắc đến đám công tử thế gia kia thì ngữ khí đầy khinh thường.  

 

Ngừng một chút, An Lưu Yên khẽ nói: "Còn nữa, bây giờ hắn là bạn của ta. Suy nghĩ của ngươi rất nguy hiểm. Ta có một linh cảm mãnh liệt rằng hắn chính là cơ hội của ta. Ta muốn đoạt lấy ngôi vị Thần Nữ trong giáo, có lẽ hắn sẽ là nhân vật then chốt có thể giúp ta. Cơ hội này, ta nhất định phải nắm lấy!”  

 

Vậy cũng được sao?!  

 

Tên võ giả Ma Đạo nhất thời ngẩn người, tát tiểu thư một cái là có thể trở thành bạn của tiểu thư sao?  

 

…  

 

Trong tịnh thất, Lâm Nhất ngồi xếp bằng trên một tấm bồ đoàn, sau đó lấy ra viên đan Cửu Huyền mà Giang Đào để lại.  

 

Viên thánh đan này hắn định sẽ trực tiếp dùng luôn, dù sao cũng không phải của hắn, dùng thế nào cũng chẳng thấy tiếc. Trong Tử Phủ của hắn, trên biển Tinh Nguyên dày đặc như ngọn núi, lơ lửng một viên đan dược to bằng trẻ sơ sinh, trên đó khắc Kim Ô Thánh Văn, tỏa ra ánh sáng lấp lánh rực rỡ, khiến cả vùng tinh hải phía dưới như bị đè nén bởi một ngọn núi lớn.  

 

Trên biển Tinh Nguyên, bốn luồng kiếm khí Long Hoàng màu vàng kim rực rỡ vô cùng, tỏa ra ánh sáng chói lóa, mỗi luồng đều ẩn chứa uy lực khó lòng tưởng tượng.  

 

Lờ mờ bên trong, có ánh sáng Long Hoàng lóe lên, tỏa ra hào quang thần thánh.  

 

Lâm Nhất nhắm mắt lại, luân chuyển tâm pháp tầng đầu tiên của kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế. Trong Tử Phủ lập tức hiện ra hư ảnh Thiên Long và Thần Hoàng, bắt đầu điên cuồng luyện hóa viên đan Cửu Huyền trong lòng bàn tay.  

 

Nhờ viên thánh đan này hỗ trợ, cộng thêm linh khí trong bồ đoàn và thần hương tỏa khắp phòng...  

 

Tốc độ tu luyện của Lâm Nhất tăng gấp hơn mười lần so với trước kia, không thể không nói đan Cửu Huyền thực sự là bảo vật hiếm có.  

 

Mười ngày sau, biển Tinh Nguyên trong Tử Phủ của Lâm Nhất đã mở rộng tới ba ngàn trượng, số kiếm khí Long Hoàng trên mặt biển đã tăng lên bảy đạo, và kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế cũng ổn định tại cảnh giới đỉnh cao của tầng thứ nhất.  

 

Hư ảnh Thiên Long và Thần Hoàng trong Tử Phủ dần dần hòa quyện lại với nhau.  

 

Nếu có thêm chút thời gian, hắn có lẽ thật sự có thể phá bỏ xiềng xích, đột phá lên tầng thứ hai của kiếm điển.  

 

Hắn vẫn luôn tò mò nếu đột phá đến tầng hai, Thiên Long và Thần Hoàng sẽ dung hợp thành hình dạng như thế nào?  

 

Đáng tiếc, hôm nay chính là ngày khảo hạch của Khai Sơn đại điển, Lâm Nhất buộc phải dừng việc tu luyện lại.  

 

Sau khi chào An Lưu Yên, hắn liền tranh thủ lúc trời còn chưa sáng đi đến nơi tổ chức đại điển của Kiếm Tông.  

 

Khi ánh sáng ban mai vừa rọi xuống, tại hành cung, Diệp Tử Lăng, Phùng Chương, Lưu Thanh Nghiêm và những người khác đã sớm thức dậy, tinh thần phấn chấn, khí tức được hạn chế lại nhưng vẫn sắc bén vô cùng.  

 

Đến nay, Lưu Thanh Nghiêm và Phùng Chương cũng đã là những thiên kiêu không thua gì con cháu thế gia, thậm chí nhờ có canh xương rồng vàng mà còn vượt trội hơn.  

 

Nhìn thấy Lâm Nhất trở về từ bên ngoài, ánh mắt của mấy người sáng lên, ai nấy vô cùng kinh ngạc.  

 

Lão Liễu, người phụ trách đưa đón họ, cũng bất ngờ nhìn Lâm Nhất rồi hỏi: "Ngươi đã đột phá đến cảnh giới Đại Thần Đan tôn giả rồi sao?”  

 

Những người khác cũng giật mình – mới chỉ mười ngày không gặp, vậy mà Lâm sư đệ lại đột phá nữa sao?  

 

Vậy thì đúng là quá khủng khiếp rồi!  

 

Lâm Nhất chỉ mỉm cười đáp: "Không có đâu, ta chỉ có chút đột phá trong công pháp, luyện hóa thêm mấy đạo Tiên Thiên Thánh Khí, tất cả là nhờ Giang Đào cả".  

 

"Vậy thì may rồi…”  

 

Mấy người kia khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nếu thật sự Lâm Nhất đã đột phá lên Đại Thần Đan tôn giả thì đúng là đả kích người ta quá lớn.  

 

Ánh mắt lão Liễu lóe lên, ông ta có thể nhận ra sự tiến bộ của Lâm Nhất không đơn giản như lời hắn nói.  

 

"Đi thôi, Đại điển khai sơn của Kiếm Tông bốn năm mới có một lần, nhất là kỳ này, ta rất mong đợi màn thể hiện của các ngươi", lão Liễu mỉm cười, dẫn mọi người rời đi. Trong lúc nói chuyện, ánh mắt ông ta vẫn luôn dõi theo Lâm Nhất.  

eyJpdiI6IjloK3JcL0hySVwvT3BsNkJVQ1hFNGFHQT09IiwidmFsdWUiOiJLXC9ueFwvTGxCUzlPVFZ4MDNjcWNvd0l6cG05Zk02U1J0dnlIdkJQb3dmS003Q0JtRXBGU1UzQUQ2SmZFRDg3UTkiLCJtYWMiOiJhYmZiMGVmZGFhZTViMmE0ZWM5NzQzYmU4YmFkNTlmNjhiMDI5OWM0ZDhmYTNjNmE0N2U3NDA5NDc0MDg1YTMwIn0=
eyJpdiI6IjgrdkxTWDJRczkzMW9rY0lMOUlRb2c9PSIsInZhbHVlIjoiZUJzRGhhWXhLaTdCc2JNejI0Z3REYlwvZ0p2aWFWTENQcDdBK0Q5MnNpS21tQ1pEbFRhR0phaWdzMFVBYXpZYkZPa01FbVp5Ynp0Mng1OW9SeVFTalRiMUxMQjF6N0Z1UWdKckpiOW8rSFwvdXVUZE12aitNNHAwcDJSTVlINllpRCtYSU9wVEg4SzR5dElpOGZBcFNoajNFa3R3UGdBNHA2ZDBHNEhEVHQrT3RaYjJJTjRSVGQ4bDVsd0kxMUg1bndSOW1KZUlXY3BRZnk2Qk9pU1lDQnVBS0dMdkZXSnpVcmtNU1lqcWw1ZWpoZ1ZScnROV1Fha3BNeHNjQStwOVR6RHRKXC9rREVEM2J4VFdsZzNRWDVDbGF2Rkk0cjZ6UTkrcFNUNWpRcCtVKzY0SkxBWjIxWEJRaGRrYkdIbXJPbUFINXRMUGNaWDRoNllLU0xUTmcza0N1Vkxva09xXC9RdTl2eGQ5XC9ROVdIWDJhZnlabjFRUlF6RGR2ZnV1XC9URDlrbG15cUxpTUdpckx1TW9NbzhYWjIxRGVcLyt0TlJCRXFIamhVa3EreXpXN0krRVBvY3d6UUV5VDI1cEJhOUxNSzd6NTVLMnRIK2xwM0xJK0JkN2lEaEV3PT0iLCJtYWMiOiI2NjhhZDM4MzE1NzYwYjlkOGY1YzhmODgzYzE4YWI5M2ZlZTg1YmNhOWFmNmJkYjMxNzZkMWVkMWQ3N2NkMjMzIn0=

Ads
';
Advertisement