Chàng trai áo đen nghe Lâm Nhất nói xong vẫn còn ngơ ngác, còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì trời đất lại quay cuồng.
Trong chớp mắt, gã đã hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.
Lâm Nhất giơ gã lên rồi xoay tròn, chỉ trong chớp mắt đã tạo ra cuồng phong mạnh mẽ, sấm sét gào thét. Cuồng phong bùng lên trên thân thể gã, trong khi xoay tròn, Lâm Nhất đã truyền ý chí Phong Lôi lên người gã.
"Đại Phong Xa!"
Lâm Nhất quát khẽ một tiếng rồi bay lên trời, rất nhanh sau đó, chàng trai áo đen đang xoay tròn trên đỉnh đầu hắn đã không còn thấy hình dáng.
Chỉ còn loáng thoáng nghe thấy tiếng gào thét và chửi rủa đứt quãng của gã vang lên trong luồng gió.
“Lâm Nhất, ngươi... ngươi đúng là súc sinh, ngươi không được chết tử tế đâu, hu hu hu, thả ta ra đi... ta xin ngươi, ta cầu xin ngươi đấy!”
“Ầm ầm!”
Trong khoảnh khắc ấy, sấm chớp gào thét, đất trời biến sắc.
Kiếm thế vốn đang bị áp chế của Lâm Nhất lại một lần nữa bốc lên ngút trời, điên cuồng tăng vọt.
“Dừng, dừng tay, Hạ Hầu Yên, mau dừng tay!”
Lão đại nhà Hoàng gia hoảng hốt, vội ngăn hai người em của gã lại, rồi điên cuồng gào thét với Hạ Hầu Yên.
Sẽ chết đấy, nếu cứ liều mạng như thế, chắc chắn lão tứ nhà Hoàng gia sẽ chết cho xem.
Mẹ kiếp!
Hạ Hầu Yên tức muốn bùng nổ, tay y đã đặt lên chuôi kiếm nhưng vẫn phải gồng người rút lại.
“Vút!”
Cả người y lóe lên, vội vàng tránh vào hư không, nhưng ba người Hoàng Nham Thành thì không may mắn như vậy.
Đùng!
Cả người lão tứ nhà Hoàng gia bùng lên điện quang, đầu gã đập thẳng vào lồng ngực của Hoàng Nham Thành. Răng rắc, chỉ nghe một tiếng kêu giòn giã vang lên, tinh nguyên hộ thể của Hoàng Nham Thành lập tức bị đánh nát, xương sườn của gã gãy vụn thành từng khúc.
"Phụt!"
Gã phun một ngụm máu tươi, bị đánh bật ra ngoài.
"Bốp!"
Lâm Nhất xách chàng trai áo đen lên rồi quét một vòng, hai người còn lại trong bốn anh em Hoàng gia lập tức bị đánh đến hộc máu, bay đi.
Thảm vô cùng!
Khi nhìn thấy cảnh này, đến cả Triệu Nham cũng không nhịn được mà co rút khóe môi.
Vốn đã biết Lâm Nhất là người có tính tình khá tốt, nhưng không ngờ khi thực sự nổi giận lại tàn bạo đến mức này.
"Phù Vân không theo ý ta!"
Lâm Nhất xoay người trên không trung, xách theo chàng trai áo đen thi triển Phù Vân Thập Tam Kiếm.
Từng con từng con Thanh Loan Thánh Linh phóng ra khỏi người hắn, chẳng mấy chốc kiếm thế đáng sợ đã trải rộng khắp nơi.
Hạ Hầu Yên đang đứng xem kịch vui bỗng tối sầm, lập tức tránh đi.
Y tránh được, nhưng Bạch Triển Ly và Hạ Hầu Vân lại không kịp tránh.
"Lâm Nhất, ngươi quá đáng lắm rồi!"
Hạ Hầu Vân tức giận mắng chửi om sòm, nhưng vừa dứt lời, gã đã bị chàng trai áo đen va thẳng vào người.
Bốp bốp bốp!
Lâm Nhất không hề có ý định bỏ qua cho gã, hắn xách chàng trai áo đen như một cái cây rồi liên tục nện vào người Hạ Hầu Vân.
Chẳng bao lâu sau, Hạ Hầu Vân đã bị đánh đến mức không nhìn ra hình người nữa, Bạch Triển Ly sợ té đái vội vàng né ra.
"Choang!"
Hạ Hầu Yên không thể chịu nổi nữa, rút kiếm ra khỏi vỏ.
Hoàng Nham Thành đang nằm trên mặt đất vội vàng đứng bật dậy, nói: "Lâm Nhất, ngươi thả em ta ra! Ta thề, ân oán giữa ngươi và thế gia Hạ Hầu, Hoàng Nham Thành này sẽ không bao giờ nhúng tay vào! Sau này, nếu ta còn dám động đến Phù Vân Kiếm Tông, ta sẽ bị vạn mũi tên xuyên tim, chết không toàn thây!"
"Nếu đã biết như vậy thì hà tất phải làm thế."
Lâm Nhất hất tay, ném chàng trai áo đen đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất