Lâm Nhất lách qua đám người đang vây đánh Tử Long Mãng, tung một quyền vào người nó.
Bộp!
Một âm thanh trầm đục vang lên, Lâm Nhất cảm nhận được luồng phản lực cực mạnh từ cú đấm.
Lớp vảy tím như giáp thánh khí, một quyền này hoàn toàn không gây tổn thương gì đáng kể cho con yêu thú.
"Cứng quá...”
Lâm Nhất nhíu mày, cảm thấy thân thể con mãng này còn mạnh hơn cả Thương Long Thánh Thiên Chiến Thể của hắn, thậm chí có thể còn khủng bố hơn cả Kim Long Luyện Thể Thần Quyết của Tần Thương.
Tất nhiên, chỉ có Lâm Nhất mới nghĩ vậy.
Trong suy nghĩ của người bình thường, ưu thế lớn nhất của yêu thú là thân thể và huyết mạch, không ai ngốc đến mức đi so thân thể với chúng.
võ giả nhân tộc mạnh ở ngộ tính và truyền thừa võ đạo.
Ví dụ như kiếm ý cuồn cuộn của Tử Long Mãng, nếu đổi lại là bất kỳ người nào ở đây có được thì đều có thể dễ dàng quét sạch bốn phương.
Nhưng cách nó vận dụng kiếm ý đó lại rất thô sơ, rõ ràng chưa được rèn luyện đặc biệt.
Ầm ầm!
Sau khi Lâm Nhất nhập cuộc, toàn bộ mộ kiếm Hoang Sơn trở nên hỗn loạn, những người khác thừa cơ hội xảy ra hỗn chiến thu thập Kiếm Linh Châu rơi rớt.
Kiếm khách bên ngoài chém giết nhau để tranh cướp Kiếm Linh Châu.
Còn kiếm khách ở vòng trong lại đang liên thủ tiêu diệt yêu thú, tạo thành hai cục diện trái ngược hoàn toàn.
Sau vài lần tấn công, Lâm Nhất lặng lẽ lùi lại, ánh mắt trầm ngâm.
Tử Long Mãng bị hàng chục người bao vây tấn công mà vẫn không hề lép vế. Trận chiến nhìn thì có vẻ kịch liệt nhưng thực chất không ai gây được tổn hại gì đáng kể cho nó.
Cho đến giờ, đừng nói bị thương, ngay cả một chiếc vảy của nó cũng chưa rụng xuống.
"Hạ Hầu huynh, con rắn này dường như thật sự có huyết mạch Long tộc... ít nhất bộ vảy này của nó cũng gần như vảy rồng rồi", Trần Binh nhìn về phía Hạ Hầu Yên, vừa giao chiến vừa cảm thán.
"Vảy của nó đã trải qua hàng trăm, thậm chí cả ngàn năm rèn luyện bằng kiếm ý, đúng là không đơn giản. Nếu không phá được lớp vảy này, e rằng rất khó gây sát thương thực sự cho nó...", Hạ Hầu Yên khẽ đáp.
Trần Binh cười cười, đáp: “Cũng không đến mức khoa trương như vậy. Bộ giáp vảy của nó chưa hoàn toàn được luyện hóa, còn lâu mới gọi là vô địch. Nếu Hạ Hầu huynh chịu ra tay, chắc hẳn vẫn có thể dễ dàng chọc thủng nó thôi...”
Lão hồ ly!
Hạ Hầu Yên liếc nhìn Trần Binh, không đáp lại.
Đối phương rõ ràng đang ám chỉ hắn có Thần Tiêu Kiếm Ý mà không chịu dùng, nhưng thực ra bọn họ ai mà chẳng là cáo già.
Muốn phá vỡ lớp vảy của Tử Long Mãng thì chẳng thiếu cách.
Nhưng phiền phức thực sự là, con Tử Long Mãng này tuy có chút linh trí nhưng rốt cuộc vẫn là yêu thú.
Ai mà thực sự làm nó bị thương, chắc chắn sẽ bị nó ghi hận thấu xương, trước khi chết cũng sẽ kéo người đó chết cùng. Hạ Hầu Yên đâu có ngu mà mắc bẫy.
"Ta thì lại có một cách...", đại ca nhà họ Hoàng vẫn im lặng từ đầu bỗng cười khẽ, rồi mấp máy môi thì thầm với hai người kia.
Một lúc sau, sắc mặt Hạ Hầu Yên và Trần Binh đều thay đổi, cả hai cùng đưa ánh mắt đầy ẩn ý nhìn nhau.
Quả nhiên là kẻ không ra gì, danh tiếng tệ hại không phải không có lý do, đúng là quá thâm độc!
Nhưng cách gã nói... có vẻ thật sự khả thi.
Ánh mắt Lâm Nhất lướt về phía Hạ Hầu Yên và Trần gia, lập tức phát hiện có một luồng khí tức mơ hồ đang từ từ di chuyển.
Hắn không để lộ biểu cảm gì, giả vờ như không nhận ra, nhưng trong lòng vẫn âm thầm theo dõi sát sao.
Quả nhiên, chó không thể bỏ thói ăn phân!
Đã đoán trước đám người này sẽ không chịu ngoan ngoãn hợp lực giết Tử Long Mãng, kiểu gì cũng phải giở trò.
Nếu đã thế, thì khỏi chơi luôn cho rồi.
Thân ảnh Lâm Nhất vụt lên, lập tức từ bỏ việc đối phó Tử Long Mãng, lao thẳng về phía sáu viên Kiếm Linh Châu cấp chín đang lơ lửng giữa không trung.
Mấy viên Kiếm Linh Châu cấp chín này chính là một loại quy ước ngầm trong liên minh của Hạ Hầu Yên và các thế lực khác.
Trước khi giết được Tử Long Mãng, không ai được động đến chúng. Nếu không, một khi có người ra tay trước, lòng tham của những người còn lại sẽ lập tức bùng lên, nền tảng của liên minh sẽ tan vỡ ngay tức khắc.
Dù sao thì Kiếm Linh Châu cấp chín cũng rất giá trị, lấy được nhiều viên thì cũng không kém gì Kiếm Linh Châu cấp mười.
Ai mà chẳng có lòng tham?
Ánh mắt Hạ Hầu Yên lập tức lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lạnh lùng nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất