Chương 1043: Bốn mắt nhìn nhau

Dù bây giờ có Tiên Khí thật sự xuất hiện ở đây thì cũng không thể khiến họ thấy hứng thú được.

So với Tiên Khí thì mạng sống quan trọng hơn!

“Các vị, hình như bây giờ không phải lúc bàn luận về chuyện này thì phải?”

Mặt Huyền Ngọc Đức đã xám xịt.

Nếu Mục Vỹ có thể luyện chế được Hư Tiên Khí thật thì hắn sẽ trở thành nhân vật được chào đón nhất tiểu thế giới Tam Thiên.

Hơn nữa, một khi hắn đã luyện chế được Hư Tiên Khí thì dù không biết hắn lấy tiên khí ở đâu, nhưng chắc chắn có thể luyện chế được Hư Tiên Đan nữa.

Đây quả thực là một sự uy hiếp cực lớn với núi Huyền Không!

Vậy thì sao ông ta có thể yên tâm được.

“Lang vương Hắc Lân chỉ huy bầy sói, chúng ta dây dưa càng lâu thì thương vong càng lớn!”

Huyền Ngọc Đức bình thản nói: “Ta nghĩ bây giờ mọi người nên nghĩ cách đối phó với lang vương Hắc Lân thì hơn, bởi ít nhất thì nó cũng vô địch ngang với cường giả cảnh giới Sinh Tử!”

“Giờ còn ai dám tin núi Huyền Không các người nữa?”

Vạn Vô Sinh nói: “Bạch Tình Thiên là một nhóm, ông là một nhóm, xin hỏi Huyền trưởng lão là có phải núi Huyền Không các người vẫn còn một nhóm nữa không?”

“Núi Huyền Không có bốn gia tộc lớn, nhà họ Huyền và Bạch đến rồi, nhà họ Cổ và Cực cũng thế đúng không?”

“Đúng đấy! Huyền Ngọc Đức, lát nữa hai gia tộc ấy mà đến, ông lại nói với chúng ta là mình không biết gì à!”

Đột nhiên, mọi người cùng lên tiếng.

Cũng không thể trách họ được, bởi trứng rồng thật sự quá quý giá, nếu các thế lực cạnh tranh công bằng thì sẽ chẳng ai nói gì. Nhưng nhỡ mọi người hợp sức tiêu diệt lang vương Hắc Lân xong lại thành ra làm lợi cho kẻ khác thì ai mà chịu được!

“Ta đảm bảo sẽ không có thêm ai đến nữa!”

Huyền Ngọc Đức hừ nói: “Nếu võ giả nhà họ Cực và Cổ xuất hiện, Huyền Ngọc Đức ta sẽ giết họ đầu tiên, nói không giữ lời thì trời tru đất diệt!”

Huyền Ngọc Đức cũng bị mọi người ép đến cực điểm rồi!

Lập lời thề độc xong, ông ta thở hổn hển rồi nhìn Mục Vỹ.

Nếu không tại Mục Vỹ, Bạch Tuyệt và Bạch Tình Thiên đã không bị lộ. Như vậy thì vào lúc mấu chốt, hai người họ sẽ góp phần trong việc giành trứng lớn.

Nhưng mọi chuyện đã bị Mục Vỹ phá hỏng rồi!

Tên này đúng là đáng chết!

Nghe Huyền Ngọc Đức thề độc như vậy, không ai nói gì nữa.

Nhưng Mục Vỹ lại hơi cau mày.

Hắn tin là có lẽ Huyền Ngọc Đức không biết nhóm Bạch Tuyệt sẽ xuất hiện ở đây thật.

Nhưng suốt quãng đường vừa qua, hắn chưa hề quên cảm giác nguy hiểm luôn rình rập.

Đó không phải người của núi Huyền Không thì còn ai vào đây nữa?

Mục Vỹ thật sự không nghĩ ra ai được nữa!

Lẽ nào là… Ma tộc!

Vừa nghĩ vậy, Mục Vỹ đã giật mình rồi căng cứng người lại.

Ma tộc nằm ở phía Bắc tiểu thế giới Tam Thiên, ở đó quanh năm có ma khí cuồn cuộn, con người không thể sống được.

Nhưng họ ỷ thế lớn nên thường xuyên đi xâm chiếm nơi khác, từ đó khiến quan hệ giữa Ma tộc và nhân loại luôn rất căng thẳng. Song tuy vậy, hai bên vẫn có làm ăn qua lại với nhau!

Nhưng nếu lần này, Ma tộc cũng đến thì sao?

Kết quả sẽ khác ngay lập tức.

Chắc chắn họ sẽ không tìm thấy trứng rồng, nhưng quá nhiều thế lực cạnh tranh nhau thế này thì cảnh đầu rơi máu chảy sẽ tàn khốc hơn.

Đến lúc ấy, ngao cò tranh nhau, Ma tộc làm ngư ông đắc lợi.

Nghĩ thôi đã thấy khiếp rồi!

Mục Vỹ kéo Tần Mộng Dao ở cạnh rồi nói: “Dao Nhi, lát nữa Huyết Minh chúng ta không lấy trứng rồng nữa cũng được, cứ lượng sức để bảo toàn lực lượng thôi, muội hãy bảo với mọi người như thế, nhớ chưa?”

“Là sao cơ Vỹ ca?”

“Không sao, chỉ là suy đoán của ta thôi, muội cứ truyền xuống dưới là được!”

“Ừm!”

Dù Tần Mộng Dao không hiểu ra làm sao, nhưng vẫn làm theo lời Mục Vỹ dặn.

Mục Vỹ chợt quay lại nhìn ra phía sau với vẻ cảnh giác.

Năm xưa khi ở Trung Châu Đại Lục, hắn rất mẫn cảm với khí tức của Ma tộc.

Nhưng giờ có lẽ người của Ma tộc đã che giấu khí tức nên hắn không phát hiện ra được, nhưng cảm giác có người bám theo luôn thường trực trong hắn.

Lúc này, các thế lực lớn đã yên tâm hơn sau khi Huyền Ngọc Đức thề độc.

Kiểu gì họ cũng phải giết lang vương Hắc Lân, nếu không họ đến núi Long Cốt chuyến này phí công rồi.

Võ giả đứng đầu của các môn phái lập tức di chuyển đến giữa sườn núi.

Những cảnh giới còn lại thì tập trung đối phó với bầy sói Hắc Lân.

Mười mấy con sói Hắc Lân cao mấy chục mét đã trở thành tiêu điểm của mọi người.

Bọn chúng đều có thực lực cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tám, thứ chín, đại trưởng lão của các môn phái phải hợp lực với nhau để chiến đấu với chúng.

Các võ giả dưới cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tám thì tấn công những con sói Hắc Lân bình thường.

Cục diện trở nên hỗn loạn.

Nhưng trong lúc đó, Mục Vỹ luôn nhìn chăm chú vào một bóng người của núi Huyền Không.

Đó là Bạch Tuyệt!

Bốn mắt nhìn nhau toé lửa.

Bây giờ, Bạch Tuyệt đã là cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tám, nắm vững quy tắc không gian, sánh ngang với một trưởng lão bình thường của núi Huyền Không.

Điều quan trọng nhất là gã ta vẫn còn rất trẻ!

Bạch Tuyệt nhìn Mục Vỹ với vẻ đầy sát ý.

Hai bọn họ phải quyết đấu một mất một còn!

Lần trước, lúc đột kích giữa đường, Mục Vỹ bị Bạch Tuyệt chơi cho một vố, lần này hắn phải trả lại.

Với Bạch Tuyệt thì Mục Vỹ đã cướp mất hai món Hư Tiên Khí, ngoài ra còn phá hỏng kế hoạch của gã ta, nên hai người vừa chém giết lũ sói Hắc Lân vừa áp sát nhau!

Ads
';
Advertisement