Chương 1048: Giết Bạch Tuyệt
"Huyết Mệnh Thiên Luân!"
Mục Vỹ quát lớn, vòng huyết luân phía sau người đánh tới với khí thế ngất trời. Trong nháy mắt ấy, huyết luân với đường kính dài mấy chục mét như nhuộm cả bầu trời thành một bể máu.
Ở phía đối diện, Bạch Tuyệt cười khẩy, miệng khẽ mở.
"Sinh Tử Thiên Ấn!"
"Sinh Tử Thiên Ấn!"
Nhưng Bạch Tuyệt vừa mới dứt lời thì một giọng nói khác cũng truyền đến từ đối diện.
Đáng ngạc nhiên là Mục Vỹ cũng nói ra cùng tên chiêu thức gần như đồng thời với gã ta.
Sinh Tử Thiên Ấn!
Làm sao hắn biết Sinh Tử Thiên Ấn?
Có điều lúc này Mục Vỹ đã xông về phía Bạch Tuyệt theo huyết luân.
Dường như việc có kiếm Khổ Tình trong tay đã tiếp thêm niềm tin cho Mục Vỹ. Hắn không hề để tâm đến Sinh Tử Thiên Ấn bay ra từ sau lưng Bạch Tuyệt.
Cứ như thể dù huyết luân và Sinh Tử Thiên Ấn có va chạm gì với nhau không cũng không liên quan đến hắn.
Nhưng còn Bạch Tuyệt thì nhìn chằm chằm Sinh Tử Thiên Ấn cứ như toàn bộ sinh mạng của mình phụ thuộc vào nó.
"Sao ngươi biết đây là Sinh Tử Thiên Ấn? Không thể có chuyện ngươi từng nhìn thấy nó được!"
"Sao ta không thể biết?"
Ánh mắt Mục Vỹ đầy chế nhạo, hắn thình lình đâm kiếm Khổ Tình tới.
Mắt thấy kiếm Khổ Tình sắp sửa đâm trúng hai dấu ấn đen trắng, Mục Vỹ bỗng nhiên xoay người, không còn đâm kiếm vào Sinh Tử Thiên Ấn của Bạch Tuyệt nữa mà đổi hướng sang tấn công gã ta.
Cảnh tượng này làm ai nấy cũng giật mình.
Mục Vỹ muốn chết à!
Trong quá trình giao chiến, mỗi lần Mục Vỹ đánh theo kiểu giương đông kích tây đều bị Bạch Tuyệt đánh lùi. Những người xung quanh biết chắc lần này cũng không phải ngoại lệ.
Họ không hiểu vì sao Mục Vỹ biết điều này rồi mà vẫn tiếp tục làm ra hành động ngu xuẩn như thế!
Chẳng qua hành động ngu ngốc trong mắt bọn họ lại khiến Bạch Tuyệt ngây ngẩn cả người.
Giờ đây, gã ta hoàn toàn không còn sức để phản kháng được nữa.
Nguyên nhân quá rõ ràng, Sinh Tử Thiên Ấn đã gần như rút cạn toàn bộ sức mạnh trong cơ thể gã ta rồi.
Bạch Tuyệt tung tuyệt chiêu cuối cùng với hy vọng có thể giết chết Mục Vỹ với Sinh Tử Thiên Ấn.
Hắn cứ tưởng Mục Vỹ cũng như mình.
Ngờ đâu Mục Vỹ tiến thẳng về phía gã ta và tấn công.
Không kịp trở tay, Bạch Tuyệt hoàn toàn không phản xạ kịp.
Nhưng khi nhìn vào đôi mắt của Mục Vỹ, gã ta biết mình đã trúng kế rồi.
Mục Vỹ biết trước Sinh Tử Thiên Ấn sẽ tiêu hao mọi sức lực của gã ta.
"Khốn nạn, ngươi dùng huyết luân để chống lại Sinh Tử Thiên Ấn, vậy thì sức mạnh của ngươi còn được bao nhiêu?"
Thấy Mục Vỹ lao tới, Bạch Tuyệt nổi cơn thịnh nộ.
Gã ta không chịu đựng nổi việc bị hắn đánh lừa.
Trước giờ Bạch Tuyệt luôn được tung hô là thiên tài của núi Huyền Không, sao có thể bị người khác mưu hại, lừa vào tròng được chứ!
"Giết!"
Giờ phút này, Bạch Tuyệt xông tới chỗ Mục Vỹ chỉ với hai quả đấm.
Dù gì gã ta cũng còn mặc bộ hộ giáp thánh khí tuyệt phẩm kia mà.
"Xin lỗi chứ ta có thể không biết tuyệt kỹ của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn nhưng Diệt Thiên Sinh Tử Quyết thì ta nằm lòng luôn rồi!"
Mục Vỹ khẽ cười, kiếm tâm tầng bảy nhấn chìm Bạch Tuyệt với khí tức hủy diệt.
"Thứ ngông cuồng, ngươi dám!"
Đúng lúc đó, một tiếng hét đầy phẫn nộ vang lên.
Một bóng người bay tới thật nhanh.
"Bạch thúc, cứu con!"
Bạch Tuyệt mặt cắt không còn một giọt máu. Thanh kiếm Khổ Tình trong tay Mục Vỹ có cấp bậc Hư Tiên Khí.
Hộ giáp thánh khí tuyệt phẩm của gã ta có thể ngăn cản được nó hay không phải xem lúc này Mục Vỹ còn mấy phần thực lực.
Song trông hắn chẳng khác gì một con mãnh thú, nhìn kiểu gì cũng không thấy giống kiệt sức dù chỉ một chút.
Chuyện này thật sự quá khó tin.
Hai người liều mạng đánh nhau đến bây giờ, Bạch Tuyệt hoàn toàn đủ cơ sở để nghĩ rằng Mục Vỹ chỉ còn không đến một phần mười sức mạnh.
"Cứu ngươi? Không ai cứu được ngươi đâu!"
Mục Vỹ chẳng thèm đếm xỉa đến Bạch Tình Thiên đang cố gắng xông tới. Hắn vẫn tiếp tục tấn công Bạch Tuyệt, kiếm tâm Tịch Diệt bao phủ lấy người gã ta trong chớp mắt.
Tiếng phập phập vang lên khắp nơi.
Tiếng kêu thảm thiết của Bạch Tuyệt tắt dần.
Giờ phút này, Bạch Tình Thiên đã chạy đến gần Mục Vỹ.
Toàn bộ sự việc diễn ra trong tích tắc, không một ai phản ứng kịp.
Một đạo Sinh Tử Ấn được tung ra một cách tàn bạo.
Ấn ký Sinh Tử ấy nện thẳng vào lưng Mục Vỹ.
Sau một tiếng phụt, từng ngụm máu phun ra, xương cốt nơi lưng Mục Vỹ gần như vỡ vụn.
"Vỹ ca!"
"Vỹ ca!"
"Minh chủ!"
Thấy cảnh này, đám người Tần Mộng Dao và Tập Lung hốt hoảng chạy đến.
"Ngươi muốn chết thì ta cho ngươi toại nguyện!"
Bạch Tình Thiên tiến lên một bước toan tung chưởng lấy mạng Mục Vỹ.
"Ai chết thì chưa chắc đâu!"
Nhưng Mục Vỹ mới nói xong thì Tập Lung đã nhanh hơn một bước. Ông ấy đứng cản trước mặt Bạch Tình Thiên.
"Bạch Tình Thiên, ông đúng là uy phong thật. Từ mấy trăm năm trước ông đã là bại tướng dưới tay lão phu rồi, hôm nay có muốn trải nghiệm thêm một lần nữa không!"
Mấy năm qua Tập Lung luôn xem Mục Vỹ là minh chủ đáng để ngưỡng mộ, trước kia do ông ấy sơ sót nên hôm nay sẽ không để yên cho Bạch Tình Thiên thích làm gì làm nấy đâu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất