Kiếm quang chém xuống giống hệt một vụ nổ siêu tân tinh mang theo một luồng ánh sáng cực mạnh như muốn chẻ đôi cả trời đất.
Còn tiếng gọi bố kia của Lilith lại như một loại sức mạnh yên lặng nhất đến từ nơi sâu thẳm vũ trụ, xuyên qua vực thẳm của ánh sáng như những sợi tơ làm bằng phản năng lượng, quấn lấy luồng kiếm quang đáng sợ kia.
Thanh đại kiếm đột ngột dừng lại giữa không trung.
Hawkworth cúi đầu nhìn Lilith.
Vì ngược sáng, ngũ quan trên gương mặt ông ta hơi mơ hồ, nhưng ánh mắt ấy lại lóe lên như sao băng xẹt ngang đêm đen.
Lý Dục Thần cũng chợt sững người, không nhịn được quay lại nhìn Lilith.
Lilith vẫn một mực ngẩng đầu nhìn gương mặt của Hawkworth.
Khuôn mặt cô ta tràn ngập vẻ kinh ngạc, vui sướng và cả nỗi oán hận không thể kiềm chế.
Hawkworth thu kiếm lại, nhìn Lý Dục Thần, ánh sáng trên người ông ta bắt đầu mờ đi, cơ thể khổng lồ cũng dần thu nhỏ lại theo luồng ánh sáng ảm đạm
Chẳng mấy chốc, luồng ánh sáng đó cũng tan biến hết, bóng hình của ông ta cũng biến mất trước bức tường cháy xém của lâu đài cổ.
"Bố!!!"
Lilith hét lên rồi lao tới.
Cô ta vịn lấy bức tường đen sạm rồi khóc nấc lên, từ từ ngồi sụp xuống.
Mọi người đều ngơ ngác, không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Lâm Thiên Hào bước đến đỡ Lilith dậy.
Lý Dục Thần hỏi Carroll: "Chuyện gì vậy?"
Carroll ù ù cạc cạc nói: "Tôi cũng không biết, chắc chắn là cô ấy nhầm rồi, Hawkworth là vua của Thánh kỵ sĩ, sao có thể là bố cô ấy được chứ?"
Dù là nói như thế nhưng Carroll lại không tài nào giải thích được là vì sao, sau khi nghe được tiếng gọi bố đó thì Hawkworth lại đột nhiên dừng tay, không nói một lời rồi quay người bỏ đi?
Lilith đã bình tĩnh lại.
"Lilith, em ổn chưa?" Lâm Thiên Hào hỏi.
"Ông ấy là bố em đấy. Em đã từng gặp ông ấy trong mơ rồi, gương mặt đó của ông ấy, nhất là đôi mắt đó, nó giống hệt giấc mơ của em." Lilith nói.
"Là... trong mơ sao?" Lâm Thiên Hào dè dặt hỏi, sợ cô ta bị tổn thương.
Lilith lắc đầu nói: "Em không chắc đó chỉ là một giấc mơ hay là chuyện hồi còn bé nữa, em chỉ nhớ được mỗi dáng vẻ của họ thôi, bố em là một kỵ sĩ, mẹ em cũng tên là Lilith, bọn họ yêu nhau thắm thiết..."
Giờ lại càng không thể biết thật hư ra sao.
Lâm Thiên Hào chỉ có thể liên tục an ủi cô ta để cô ta không nghĩ ngợi miên man nữa.
Lilith bước đến trước mặt Carroll, mang theo chút cầu xin nói: "Xin anh, xin hãy cho tôi gặp ông ấy thêm một lần nữa."
Carroll hơi khó xử nói: "Ông ấy là vua của các kỵ sĩ, chỉ nghe lệnh của Giáo hoàng, chúng tôi khó lòng có thể gặp được chân thân của ông ấy. Tôi chỉ có thể báo cáo chuyện của cô lên đoàn thiên sứ và giáo đình, nếu ông ấy đồng ý gặp cô, ắt sẽ tới tìm cô."
Lilith khá thất vọng, nhưng vẫn nói một tiếng "Cảm ơn".
Lý Dục Thần nói: "Chẳng phải ban nãy anh có nói là Hawkworth đang ở trong đền Parto nào đó sao?"
Carroll nói: "À, là thần đền Parto. Bình thường Hawkworth đều ở đảo Delin, mỗi lần đến Malika ông ấy đều sẽ ở thần đền Parto."
"Thế thì còn chờ gì nữa, anh dẫn đường, chúng ta đi tìm ông ta luôn." Lý Dục Thần nói.
Carroll lắc đầu: "Vô ích thôi, thần đền Parto chỉ là một đống đổ nát, nếu ông ấy không muốn gặp cô ấy thì sẽ không xuất hiện đâu."
Lý Dục Thần nói: "Không sao, anh chỉ cần dẫn chúng tôi tới đó thôi, gặp được hay không tính sau."
Carroll hơi do dự, nhưng nghĩ một lúc rồi vẫn đồng ý.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất