Dương Bách Xuyên nghe thấy âm thanh của Liên Hoa Tiên Mẫu thì vô thức dừng lại, bởi vì hắn rất kiêng dè lão yêu phụ này, không biết bà ta lại dùng thủ đoạn gì.
Hắn lập tức cảm nhận được xung quanh trở nên rét lạnh, ngay sau đó lại thấy xung quanh năm đại trưởng lão Dao Trì và Tổ Tinh Hải bắt đầu xuất hiện một lớp băng sương dày đặc.
Liên Hoa Tiên Mẫu: “Mấy người các ngươi đứng sang một bên đi, để bản tôn xử lý tên này.
Năm đại trưởng lão Dao Trì và Tổ Tinh Hải lập tức rời đi.
Dương Bách Xuyên cảm thấy không ổn, đang định trốn đi, dù sao bọn họ cũng không thấy mình, hắn ra lệnh cho Hồng Y đột phá vòng vây.
Đúng lúc này, Liên Hoa Tiên Mẫu xuất hiện trước mặt hắn, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng.
Bây giờ Dương Bách Xuyên mới để ý trên người mình cũng xuất hiện một tầng băng sương không biết từ lúc nào, mỗi lần hắn di chuyển thì đều để lại dấu vết, cứ như đang vẽ tranh trên không trung vậy.
Giờ thì hắn biết thuật ẩn thân của mình đã mất tác dụng, băng sương của lão yêu bà này cũng không bình thường.
Chỉ cần lớp băng sương này còn tồn tại thì Liên Hoa Tiên Mẫu đều bắt được dấu vết của hắn.
Liên Hoa Tiên Mẫu: “Ở trước mặt bản tôn mà cũng dám dùng thần thông bí pháp, cho ngươi một cơ hội gọi mấy phụ nhân kia ra. Bản tôn muốn hết.”
Dương Bách Xuyên không ẩn thân nữa, duy trì khoảng cách 20m với Liên Hoa Tiên Mẫu: “Lão yêu phụ, thủ đoạn của tiểu gia không chỉ có vậy. Nói đến cùng thì ngươi cũng chỉ là một Tiên Tôn mà thôi, không phải thần. Cho ngươi nếm thử thực lực của ta, chết đi!”
Dương Bách Xuyên triệu hồi 3 quả sấm dưa hấu, 5 phiến lá Tử Lôi rồi ném về phía Liên Hoa Tiên Mẫu, sau đó hắn lùi nhanh về sau: “Nổ!”
“Ầm ầm ầm đùng!”
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng khắp chân trời.
Trên trời cao, sấm chớp đùng đùng, ngọn lửa bùng cháy, chiếu sáng cả một khoảng không, không gian phía chân trời vặn vẹo rồi xuất hiện một cái khe không gian.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy sắc mặt của Liên Hoa Tiên Mẫu thay đổi, tiếp đó hắn nghe thấy lão yêu phụ này nói: “Ngũ hành đều có tương sinh tương khắc, Lưới Trời Thông Huyền! Diệt!”
Tiếng nổ biến mất.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy chiêu thức của mình lại bị lão yêu bà này phá hủy.
Nhưng lần này hắn thấy quần áo của bà ta xuất hiện mấy lỗ thủng, tóc tai bù xù.
Nhưng nói đến cùng thì lá Ngũ Lôi và sấm dưa hấu đều không thể khiến bà ta bị thương.
“Fuck, lão biến thái!”
Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng bất lực.
Hắn biết không trốn được.
Dương Bách Xuyên gào lên: “Hồng Y!”
“Vèo ~”
“Ầm đùng ~”
Hồng Y lao đến như đạn pháo, tung một quyền lên mặt của Liên Hoa Tiên Mẫu, nhưng nắm tay trắng nõn của Hồng Y lại bị Liên Hoa Tiên Mẫu giơ tay cản lại.
Bà ta lạnh lùng nói: “Thú vị, không ngờ ngươi lại có một con rối Á Thánh, còn sinh ra ý thức mới. Nếu là Á Thánh chân chính thì bản tôn còn lùi bước, nhưng nàng ta chỉ là một con rối mà thôi, còn chưa đủ!”
Dứt lời, Liên Hoa Tiên Mẫu dùng lực đánh mạnh lên người Hồng Y, Hồng Y bị đánh va mạnh xuống đất.
Dương Bách Xuyên hét lên: “Lão yêu phụ, tiểu gia liều mạng với ngươi, U Minh Chỉ!”
“Tấn công thần hồn, ha ha ha… Chẳng lẽ sư môn trưởng bối của ngươi không nói cho ngươi, đứng trước mặt Thông Ngộ Tiên Tôn thì đòn tấn công thần hồn chỉ là bài trí thôi hả? Phá!”
Bà ta vừa nói xong chữ phá, Dương Bách Xuyên lại thấy U Minh Chủ của mình biến mất.
Trong lòng hoảng sợ, nhưng hắn biết bản thân không còn đường lui nữa: “Chí Tôn Thiên Lôi.”
Hắn thi triển chiêu thứ 10 trong Thập Nhị Chí Tôn.
“Ầm đùng… Rắc!”
Một tia sét xuất hiện bổ xuống đầu Liên Hoa Tiên Mẫu.
Lại thấy lão yêu phụ giơ tay chỉ lên trời: “Cửu Thiên Chi Lôi, nghe hiệu lệnh của ta, diệt.”
“Rắc!”
Dương Bách Xuyên biến sắc, mồ hôi lạnh ứa ra.
Hắn không ngờ chiêu thức này của mình lại bị lão yêu phụ dùng ngược lại đánh xuống hắn.
“Phụt!”
Tia sét này giáng xuống người hắn, Dương Bách Xuyên hộc máu rơi xuống từ trên cao.
Ngay sau đó hắn bị Liên Hoa Tiên Mẫu bóp cổ.
Thật ra hắn có thể né tránh, nhưng lúc ấy trong đầu hắn chợt lóe lên một suy nghĩ.
Bởi vì hắn nhớ ra bình Càn Khôn có thể cắn nuốt.
Khoảnh khắc Liên Hoa Tiên Mẫu bắt được hắn, Dương Bách Xuyên giơ tay trái bóp chặt lấy người của Liên Hoa Tiên Mẫu: “Cắn nuốt!”
Cơn nóng quen thuộc truyền đến, lực lượng cắn nuốt của bình Càn Khôn bắt đầu vận chuyển.
Dương Bách Xuyên thấy Liên Hoa Tiên Mẫu biến sắc, lực lượng của bà ta bắt đầu bị bình Càn Khôn cắn nuốt.
“Lão yêu bà, xem lần này ngươi có chết hay không.” Tuy Dương Bách Xuyên bị tủm cổ áo nhưng lúc này hắn đang mỉm cười rất tươi.
“Trộm cướp tu vi, nghịch thiên tu luyện. Quả nhiên ngươi không phải Tiên Đế bình thường, chiêu này rất lợi hại. Nhưng ngươi có biết cái gì gọi là uy lực của Thông Ngộ Tiên Tôn không, ha hả, để ta cho ngươi thử một lần vậy. Hiện tại trò chơi đã kết thúc.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất