“Rốt cuộc cặp mắt hồ kia là ai?”  

 

 

“Không nghe người đó nhắc đến Thiên Tà Chí Tôn hả? Còn gọi Thiên Tà Chí Tôn là phu quân, hiển nhiên là phu nhân của ngài ấy rồi.”  

 

“Thiên Tà Chí Tôn là ai?”  

 

“Ngươi mải tu luyện chưa bao giờ rời khỏi núi đúng không? Ngay cả Thiên Tà Chí Tôn cũng không biết?”  

 

“Không dám giấu giếm, tại hạ vừa mới xuống núi rèn luyện, lần này đi theo sư phụ để mở mang kiến thức, xin đạo hữu chỉ dạy.”  

 

“Thảo nào, ngươi mới chỉ là một Hỗn Nguyên mà thôi, chưa từng nghe qua cũng bình thường. Thiên Tà Chí Tôn chính là truyền kỳ của Tiên giới, không ngờ hôm nay ta có thể may mắn được nhìn thấy phu nhân của Thiên Tà Chí Tôn, tuy chỉ là một đôi mắt hồ nhưng cũng không phí công sống.”  

 

“Ta còn được gặp bốn đệ tử của Thiên Tà Chí Tôn nữa kìa, đứng ngay trước mắt ta. Không ngờ tên tóc bạc kia lại là đệ tử quan môn của Thiên Tà Chí Tôn, không được, lát nữa phải đi chào hỏi mới được…”  

 

“Sao người ta có thể nhìn trúng ngươi chứ.”  

 

“Nói đi nói lại, còn chưa biết bốn người bọn họ tên gì.”  

 

“Ta biết, vừa rồi nghe trưởng bối nói đại đồ đệ Vân Trường Sinh; nhị đồ đệ Tinh Thần Tử, là đại kiếm tiên; tam đồ đệ Cơ Tử Hà, nghe nói là người Cơ gia, còn đầu bạc tên Dương Bách Xuyên.”  

 

“Để kể cho nghe sự tích của Thiên Tà Chí Tôn…”  

 

…  

 

Mọi người bàn tán xôn xao, từ sự tích của Thiên Tà Chí Tôn đến sự tích của bốn người Vân Trường Sinh, Tinh Thần Tử, Cơ Tử Hà và Dương Bách Xuyên đều bị đào ra.  

 

Vậy mới biết ngọn nguồn của chuyện lần này là Dương Bách Xuyên, một mình Dương Bách Xuyên gọi ra cả sư môn của mình.  

 

Tất cả mọi người nhớ kỹ Dương Bách Xuyên.  

 

Nhưng ấn tượng nhất vẫn là đôi mắt hồ kia, vừa xuất hiện đã mắng Tổ Thiên Long như chó khiến ông ta vội vàng trốn đi, rắm cũng không dám đánh.  

 

…  

 

Thời gian trở lại khoảnh khắc đôi mắt khổng lồ của Tổ Thiên Long rời đi.  

 

Người dày vò nhất chính là Tổ Tinh Hải, thấy nhị thúc bỏ mình lại thì lập tức khóc nức nở hét lên: “Nhị thúc, đừng bỏ ta lại mà…”  

 

“Ầm… A~”  

 

Ngay sau đó Tổ Tinh Hải nổ tung, tan thành mây khói.  

 

Dương Bách Xuyên biết chắc hẳn sư nương đã ra tay xả giận cho hắn.  

 

“Ồn ào.”  

 

Quả nhiên giây tiếp theo âm thanh lạnh lùng của sư nương vang lên.  

 

Sau đó sư nương lại nói: “Dẫn tên tiểu tử thối kia đến gặp ta.”  

 

Dứt lời, đôi mắt hồ khổng lồ biến mất.  

 

Vân Trường Sinh dẫn đầu khom lưng: “Vâng, sư nương.”  

 

Tinh Thần Tử và Cơ Tử Hà cũng hành lễ theo.  

 

Dương Bách Xuyên thầm than, hắn biết tiểu tử thối trong miệng sư nương chính là mình.  

 

Không ngờ sư nương lại xuất hiện vang dội như vậy, dăm ba câu đã khiến Tổ Thiên Long cút đi, một câu nói ngắn gọn xử lý Tổ Tinh Hải, quá khí phách.  

 

Lúc này hắn mới cảm thấy không ổn, sư nương muốn gặp hắn.  

 

Chờ đôi mắt hồ của sư nương biến mất, ba người Tinh Thần Tử đều thở phào nhẹ nhõm, có thể thấy rõ bọn họ đều rất sợ sư nương.  

 

“Hì hì, tiểu sư đệ, đệ tự cầu phúc đi, ha ha ha.” Cơ Tử Hà bật cười.  

 

Tinh Thần Tử đau khổ nói: “Sư muội, ta cảm thấy chúng ta đều trốn không thoát, muội cũng đừng tỏ ra vui sướng khi người gặp họa như vậy.”  

 

“Được rồi, tiểu sư đệ chuẩn bị đi rồi đi theo chúng ta đi gặp Thiên Cơ sư nương.” Đại sư huynh lên tiếng.  

 

“Vâng, sư huynh. Cũng không có gì phải chuẩn bị, chuyện của Dao Trì thì tính sau, ta đã tìm được hết người rồi.” Dương Bách Xuyên quy củ đáp, đứng trước mặt đại sư huynh, hắn vẫn cảm thấy áp lực.  

 

“Tuy Liên Hoa Tiên Mẫu đã chết nhưng sư đệ của Vân Trường Sinh này cũng không phải dễ bắt nạt.” Vân Trường Sinh bước đến trước mặt đại trưởng lão Dao Trì, gằn giọng nói: “Ta hy vọng Dao Trì sẽ cho sư đệ của ta câu trả lời thỏa đáng về chuyện hôm nay, tông môn của sư đệ nằm ở trung tâm Tiên Vực Hỗn Loạn, đại trưởng lão Dao Trì xem rồi làm.”  

 

Đe dọa trần trụi.  

 

Nhưng đại trưởng lão Dao Trì không dám nói gì, ôm quyền nói: “Xin Vân đạo hữu yên tâm, kiếp nạn này của Dao Trì coi như qua, cho ta một ít thời gian, ngày nào đó ta sẽ đích thân đến nơi xin tạ tội.”  

 

“Sư đệ sư muội, chúng ta đi.” Vân Trường Sinh phất tay, một cánh cửa Không Gian xuất hiện. Bốn người lần lượt bước rồi, rời khỏi Dao Trì.  

 

Đại hội Dao Trì coi như thất bại, nhưng nội chiến bên trong Dao Trì cũng coi như đã được giải quyết. Tuy người đến không thể tham gia đại hội Dao Trì nhưng lại được chứng kiến trận quyết chiến giữa các cường giả chân chính.  

 

Từ này về sau, Dao Trì truyền đạt cho Tiên giới, Dao Trì sẽ cấm núi vạn năm, không xuất hiện ở Tiên giới nữa. Tất cả mọi người cũng biết vì sao, bởi vì tất cả quản sự và phong chủ Dao Trì đều coi như thua trong tay Dương Bách Xuyên, chết trong đại chiến thì không nói, không chết cũng bị Dương Bách Xuyên mang đi.  

eyJpdiI6InErd2NZMGYrTXZCR3BkOHhOcGl5Q2c9PSIsInZhbHVlIjoiK2ZxZHpiOE9Td3V3RzhCK3V5NUJXbVdtVmdUVk5qU0ZIdEIxaXlxWUlXUnpZZDc5cWt6eW92Y2ZiMW0xbFFJNyIsIm1hYyI6Ijg1NWY0MjJlZmU5YzQ1ZjNkNWNhZDQ5MGQzZjg1M2QzN2IxODJhOGJkYTliYjZmZGE4NzEzYTdhNGIxYTU0ZDUifQ==
eyJpdiI6ImcreWZJSG56ZlBRU3hOckYzcVZlcHc9PSIsInZhbHVlIjoiOUNKTzRBRitFend1NGZUejZJaU5vWkxhRUpaeER3SEdXeWpxaHBCQXU5aXdST1NcL0pkNklZUm5IdU1pQ2VyS3dnN0tyQUtwRU4yODFGbURSK002YUN5YUJiNjJnRGJONGdqOUMxalFHWUhUXC9rR2hsZ2VtXC9neGFNUWhONzA0WHFCY2MwUm5WOUxGeWljV3N1WE9FZDRzSkFUWjVVUGxkR0U2WUdJZmdmR21nWmhLVU9kUXZVRFBsTE85WHZQUnUwK2RzTlZDeTNcL0ZMSmpuYkJOMU5JakoxdVNYRlBMVFMyUFFIVUhyZXNUSENtMXk1Y1F5QU1sdWxVQ0R6NmlvOW1iWVpETzBsWkdYY2FxMmVaVUdSVkphQm45N2VkTDd4RDJ0QkFwRTF0MWhTd2JWS3F6cUd1dUR5eThuOHpNOFFmOW9reHBBenB2R0xJbzZwQUNwY0FlS01qbW03SzJneTZuUWM3cFlHaXozNEZ3XC92KzdDOEE2SXM3cEZpRDdoU3FzY0FDNTZzWTN5OWVyc0tsaEdENGk4d1ZMTm1LMk11cmJROUdEQnFWcTY3dDk4NCtUb2xOaWxUS1lKTWdrcE5MR2hHRVVBQ1phUDcwTmwya1hNN1VmS3Nhc1h0VGJGZGppWnpBdnVDMmM5c21MWkVwNVFzbHBHWmxiUmE1MVpqb0NTYmJqaTkzMmFcL3c5bjRERmh1eGpTOEpIUmhwc29tYjdsQ28wNHdnSW1Hd2pPQ1NDOStGWng3YmYyK1NxVURXIiwibWFjIjoiN2YwMmI1ODYwNjNjOTRiZDlmMTMzMGQwZGViMzE2NTg4YTdkNjQ3MzBlMTg1Nzg3MTIzOGMwMjQwZmY4NWM4OCJ9

Ads
';
Advertisement