Vút!
Ngay sau khi dấu ấn của thiên sư đánh trúng người Diệp Phàm, vẻ mặt của hắn lập tức thay đổi, hắn nghĩ đây lại là bùa chú gì đó của đối phương nhưng không lâu sau lại cảm thấy không đúng.
Khi dấu ấn đánh vào người Diệp Phàm, hắn phát hiện toàn bộ sức mạnh trong cơ thể dần dần biến mất, như thể có một nguồn sức mạnh vô hình đang hút cạn năng lượng của mình vậy. Không chỉ có sức mạnh của mình, Diệp Phàm cảm thấy sức sống lẫn sức mạnh huyết mạch đều như bị nguồn sức mạnh vô hình đó hút khỏi cơ thể.
Lúc này, biểu cảm của Diệp Phàm trở nên vô cùng khó coi, thậm chí còn lộ ra vẻ hoảng loạn. Hắn càng cảm thấy lo sợ và thấp thỏm hơn cả khi bản thân trúng phải Phệ Cốt Chú, hắn nhìn tên thiên sư kia và hét lên: “Ngươi đã làm gì ta?”
Tên thiên sư kia vừa thi triển chiêu thức này thì cả người trở nên suy yếu hơn rất nhiều, hắn ta nhìn Diệp Phàm với gương mặt tái nhợt: “Ngươi đã trúng Đại Mệnh Vận Thuật của cung Thần Toán. Những người trúng phải thuật pháp này thì tất cả mọi thứ trong cơ thể đều bị hút cạn, kể cả sức sống, huyết mạch, sức mạnh và mệnh cách của ngươi đều sẽ bị hút cạn khỏi cơ thể của ngươi, đến lúc đó ngươi chỉ còn là một cái xác không hồn thôi.”
Vút!
Vẻ mặt Diệp Phàm lập tức trở nên vô cùng khó coi sau khi nghe thấy những lời này của thiên sư.
Hắn không ngờ đối phương vẫn còn chiêu trò khủng khiếp đến vậy.
“Tên khốn kiếp!”
Lúc này, biểu cảm của Tiêu Thiên Sách cũng thay đổi khi nghe những lời này của thiên sư, trong mắt tràn ngập sát khí. Ông cầm kiếm nhào tới chỗ thiên sư, giận dữ hét lên: “Mau giải trừ Đại Mệnh Vận Thuật gì đó trên người Tiểu Phàm cho ta, nếu không hôm nay ta chắc chắn sẽ giết chết ngươi!”
“Nếu ngươi dám chạm vào bổn thiên sư thì hắn sẽ chết nhanh hơn thôi.” Thiên sư không hề sợ hãi đáp trả.
“Ngươi…”
Tiêu Thiên Sách trừng mắt nhìn chằm chằm vào tên thiên sư kia, trong mắt tràn ngập vẻ giận dữ và sát khí vô tận.
“Hừ, cung Thần Toán chết tiệt, chỉ học một chút thuật pháp thiên cơ mà dám ngông cuồng đến vậy, còn dám ra tay với đệ tử của lão phu, đúng là không biết lượng sức.”
Một giọng nói lạnh thấu xương đột nhiên vang lên giữa không trung. Chủ nhân của giọng nói này chính là tam sư phụ của Diệp Phàm – Tiêu Dao Tử.
Vút!
Ngay sau đó, một luồng ánh sáng giáng xuống từ trên trời và bay thẳng về phía Diệp Phàm, nhanh chóng bao phủ cả người hắn.
Ầm!
Diệp Phàm chợt run lên, dường như nguồn sức mạnh vô hình trong cơ thể đã bị loại bỏ, năng lượng, sức sống và sức mạnh huyết mạch trong người hắn không còn bị rút cạn nữa.
Phụt!
Giờ đây vẻ mặt của thiên sư cung Thần Toán lại thay đổi, hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, trợn trừng mắt nhìn Diệp Phàm: “Không thể nào, tại sao Đại Mệnh Vận Thuật của cung Thần Toán ta lại bị phá giải chứ? Không thể nào!”
Thiên sư thấy Đại Mệnh Vận Thuật mà hắn ta thi triển bị người khác dễ dàng loại bỏ đến vậy, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
“Ngươi là ai? Mau ra đây cho bổn thiên sư!”
Tên thiên sư kia lập tức hét lớn giữa không trung, trên mặt Diệp Phàm lại lộ ra vẻ kích động: “Tam sư phụ!”
“Ngươi dám thi triển Đại Mệnh Vận Thuật với đệ tử của lão phu, hôm nay lão phu sẽ cho ngươi nếm thử sức mạnh thực sự của Đại Mệnh Vận Thuật!”
Lúc này, giọng nói lạnh lùng của tam sư phụ Diệp Phàm truyền ra khắp Kiếm Vực, sau đó lại có một luồng ánh sáng kỳ diệu xé toạc không trung và đánh thẳng về phía thiên sư cung Thần Toán.
Rầm!!!
Vẻ mặt của tên thiên sư kia lập tức thay đổi khi thấy luồng sáng bắn về phía mình, hắn ta vừa định ra tay chống đỡ thì luồng sáng kia đã bay vào người hắn ta.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất