Lúc này, Diệp Phàm nhìn chằm chằm bóng người trước mặt, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
“Chủ nhân, hắn ta là người của điện Thương Khung!” Chợt, giọng nói của Tiểu Thương vang lên trong đầu hắn.
“Người của điện Thương Khung?” Ánh mắt Diệp Phàm lập tức trở nên sắc lạnh, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khi nhìn về phía đối phương.
“Đúng vậy, hắn ta chính là một trong ba mươi sáu Chiến tướng của điện Thương Khung - Chiến tướng Lôi Phá! Không ngờ hắn ta vẫn còn sống! Xem ra hắn ta đã cảm nhận được khí tức của tháp Thương Khung nên mới lần theo đến đây!” Tiểu Thương lần lượt giải thích.
Vù!
Lúc này, một trong ba mươi sáu chiến tướng của điện Thương Khung - Chiến tướng Lôi Phá quắc mắt nhìn Diệp Phàm đầy sắc bén: “Ngươi là ai? Tại sao tháp Thương Khung lại nằm trong tay ngươi?!”
“Ngươi là Chiến tướng Lôi Phá, một trong ba mươi sáu chiến tướng của điện Thương Khung đúng không?” Diệp Phàm bình thản hỏi lại, ánh mắt thâm sâu, không chút hoảng sợ.
Nghe thấy đối phương nói ra thân phận và tên của mình, sắc mặt Lôi Phá thoáng biến đổi, ánh mắt trở nên đầy cảnh giác: “Làm sao ngươi biết được tên của ta?”
“Vì ta là chủ nhân mới của tháp Thương Khung, tất cả đều do khí linh của tháp nói cho ta biết.” Diệp Phàm đáp lời một cách dứt khoát, không hề do dự.
Vù vù vù!
Sắc mặt Lôi Phá liên tục thay đổi. Hắn ta vốn tưởng rằng mình cảm nhận được khí tức của tháp Thương Khung là do điện chủ năm xưa còn sống, không ngờ lại phát hiện tháp Thương Khung đã nhận chủ mới!
Việc này khiến hắn ta nhất thời khó thể chấp nhận nổi!
“Tháp Thương Khung là thần binh tối thượng của điện Thương Khung, làm sao có thể tùy tiện nhận ngươi làm chủ được? Chắc chắn là ngươi ép buộc tháp nhận chủ! Giao tháp Thương Khung ra đây cho ta!”
Lôi Phá Chiến Tướng trừng mắt nhìn Diệp Phàm, quát lớn, trên người tỏa ra hơi thở cuồng bạo như gió bão, khiến con người ta sợ đến độ run như cầy sấy.
Vút!
Đúng lúc này, tháp Thương Khung bất ngờ bay tới trước mặt Lôi Phá, phát ra chùm sáng rực rỡ bao trùm lấy đối phương, khiến Diệp Phàm cảm thấy rất chi là khó hiểu.
Bấy giờ, người đàn ông để tóc dài đứng gần đó và cả Lạc Trì Ngư cũng đã nghe được toàn bộ cuộc đối thoại giữa Diệp Phàm và Lôi Phá, cả hai đều không giấu được vẻ sững sờ.
Bọn họ đều từng nghe đến cái tên điện Thương Khung, dù gì năm đó Điện Thương Khung cũng là thế lực đứng đầu trong chư thiên vạn giới, có lịch sử truyền thừa vô cùng lâu đời, sở hữu danh tiếng và uy quyền cực lớn trên khắp các giới. Đặc biệt là chí bảo trấn điện tháp Thương Khung, xếp hạng trong mười hạng đầu của bảng Đế Binh, được xưng tụng là một món Đế Binh đỉnh cấp chân chính, có thể trấn áp vô số cường giả cấp Đế Cảnh.
Có điều sau này điện Thương Khung lại bị kéo vào một trận chiến thế kỷ, để rồi tiêu tan giữa dòng lịch sử.
Không ngờ sau ngần ấy năm tháng, người của điện Thương Khung và cả tháp Thương Khung lại một lần nữa xuất hiện trên cõi đời này.
Vù!
Ngay lúc này, ánh sáng do tháp Thương Khung tỏa ra từ người Lôi Phá cũng dần tắt. Lôi Phá chăm chú nhìn Diệp Phàm, ánh mắt liên tục dao động, suy nghĩ phức tạp vô cùng.
“Thuộc hạ Lôi Phá, bái kiến chủ nhân!” Ngay sau đó, một trong ba mươi sáu Chiến tướng của điện Thương Khung - Chiến tướng Lôi Phá liền quỳ sụp trước mặt Diệp Phàm, giọng nói vang vọng, cung kính đến mức không thể ngờ!
Hả?
Nghe thấy câu ấy, Diệp Phàm nhất thời sững sờ, trợn tròn mắt nhìn đối phương. Rõ ràng tầm vài phút trước, Lôi Phá còn định ra tay với hắn, sao chớp mắt một cái đã quỳ xuống gọi hắn là chủ nhân rồi? Lật mặt còn nhanh hơn cả lật sách nữa là sao?
Chẳng lẽ là do tháp Thương Khung?
Ngay lập tức, Diệp Phàm nhớ lại ánh sáng kỳ dị vừa rồi, bèn hỏi nhỏ Tiểu Thương: “Tiểu Thương, Lôi Phá đột nhiên nhận ta làm chủ là do ngươi sắp đặt sao?”
“Vâng, thưa chủ nhân!” Tiểu Thương đáp lại không chút do dự.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất