Xèo!  

 

Giống như vừa rồi, cơ bắp vừa mọc ra được lại bị xé rách, trở nên càng dữ tợn hơn.  

 

- Không đúng...  

 

Dù thế nào Mộc Hoành y sư cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải loại biến cố này. Hắn lật cổ tay một cái, lại lấy ra bảy, tám loại nước thuốc, lần lượt rót vào mấy chỗ vết thương khác nhau.  

 

Chỉ có điều, những nước thuốc trước đó có hiệu quả thần kỳ đối với vết thương ngoài da, lại giống như nước thuốc lần đầu tiên hắn sử dụng. Khi mới bắt đầu có tác dụng, thời gian không lâu, lại nứt ra. Lâm Lang vừa rồi đã ngừng chảy máu, thần thái bình thản. Lúc này, không những không được chữa trị tốt, máu ngược lại càng chảy càng nhiều, vết thương càng lúc càng lớn, sắc mặt cũng càng lúc càng trắng bệch.  

 

- Mộc tông sư vẫn mong... dừng lại một chút!  

 

Thấy hắn lại lấy ra mười mấy chai chai lọ lọ, dự định lần lượt thử nghiệm, Lâm Nhược Thiên nhất thời run rẩy, vội vàng ngăn cản.  

 

Mộc Hoành Tông Sư, ta là mời ngươi tới trị bệnh cứu người, không phải tới giết người... Còn tiếp tục trị như vậy nữa, ta sợ người còn không có chữa trị xong, sẽ bởi vì chảy máu quá nhiều, trực tiếp chết ở chỗ này!  

 

- Yên tâm, ta tự có chừng mực!  

 

Sắc mặt trầm xuống, cắt nang lời của đối phương, Mộc Hoành y sư rất nhanh cầm tất cả thuốc trong tay thử một lần. Lúc chân mày hắn này mới nhíu chặt, sắc mặt khó coi.  

 

Tất cả dược liệu đều thử hết, lúc này Lâm Lang cũng chỉ còn hơi thở mong manh, cách tắt thở cũng không quá xa.  

 

- Rốt cuộc như thế nào?  

 

Môi Lâm Nhược Thiên run rẩy.  

 

Vừa rồi con trai mặc dù trọng thương, chí ít vẫn như sống. Kết quả trị liệu nửa ngày, càng lúc càng kém, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết, khiến cho hắn đầy phiền muộn, lại không thể nổi giận.  

 

Liễu hội trưởng kia làm hỏng chuyện tốt của hắn, ở sâu trong nội tâm hắn không muốn tiếp xúc. Bằng không, hắn cũng không có khả năng trực tiếp mời Mộc Hoành y sư.  

 

Nếu như vị hội trưởng tiền nhiệm này cũng không giải quyết được, hắn thật sự không biết nên làm gì bây giờ.  

 

- Trải qua phán đoán của ta, Lâm Lang công tử bị thương, không chỉ đơn giản là vết thương ngoài da như vậy. Sợ rằng... còn trúng độc!  

 

Do dự một lát, Mộc Hoành chậm rãi nói.  

 

- Trúng độc?  

 

Lâm Nhược Thiên sửng sốt.  

 

Chẳng lẽ người kia ra tay đối với con của hắn, còn là một vị độc sư nữa sao?  

 

Nếu không, độc bình thường, đối với cường giả Tông Sư, gần như là không có bất kỳ tác dụng nào.  

 

- Không sai! Chất độc này vô cùng kỳ quặc. Ta cũng không nhận ra được. Chỉ có điều cũng không cần lo lắng quá mức. Một lát nữa ta sử dụng chân khí nghĩ biện pháp ép nó ra. Chỉ cần không có độc, vết thương của hắn sẽ không lại nứt ra nữa. Rất nhanh sẽ khỏi hẳn!  

 

Mộc Hoành y sư nói tiếp.  

 

Thí nghiệm vài loại dược liệu, hắn cũng cuối cùng xác nhận được, đối phương nhất định là trúng độc. Nếu không, không có khả năng nước thuốc ở trên người người khác không có bất cứ vấn đề gì, ở trên thân người này liên tiếp xuất hiện biến cố.  

 

Chỉ có điều, độc có ngàn ngàn vạn vạn loại. Hắn không phải là độc sư, căn bản không có cách nào xác nhận được.  

 

- Vậy làm phiền Mộc tông sư!  

 

Lâm Nhược Thiên liền vội vàng gật đầu.  

 

- Ừ!  

 

Mộc Hoành lên tiếng, Lâm Lang nâng dậy, ngồi khoanh chân ở sau người, bàn tay để ở lưng hắn, một luồng chân khí chậm rãi truyền thụ, tiến vào trong.  

 

Giúp người khác trừ độc, cần phải có phương pháp đặc biệt. Thân là y sư tam tinh, hắn đã đặc biệt học qua, hết sức quen thuộc.  

 

Chân khí dọc theo kinh mạch của đối phương, tra xét từng tấc một.  

 

- Chính là chỗ này...  

 

Rất nhanh, vị trí độc lại bị phát hiện. Mắt hắn không nhịn được nhất thời sáng lên.  

 

Sau khi trúng độc, độc sẽ theo kinh mạch chạy khắp toàn thân. Muốn loại bỏ, đầu tiên phải tìm được nó ở chỗ nào. Nếu không, thủ đoạn nhiều hơn nữa, cũng chỉ vô dụng.  

 

- Lâm Lang công tử tu luyện công pháp Lâm gia, cùng chân khí ta tu luyện thuộc về hai phái khác nhau, không phù hợp. Chỉ cần khống chế chân khí bao vây, ép độc ra bên ngoài cơ thể là được...  

 

Tìm được vị trí, Mộc Hoành không hưng phấn, trái lại càng cảnh giác hơn.  

 

Bệnh nhân trúng độc, nói cách khác, độc đã cùng chân khí, thân thể của hắn, dung hợp tốt. Muốn loại bỏ, đầu tiên cần tính chất chân khí của mình cùng đối phương khác nhau mới được.  

 

Nếu không chân khí dung hợp với nhau, chẳng những không thể loại bỏ được độc, còn rất dễ dàng dính tới trên người mình, được một mất mười.  

 

Lâm Lang tu luyện công pháp Lâm gia, hoàn toàn khác hẳn so với hắn, quan hệ thật giống như dầu và nước. Chỉ cần cẩn thận một chút, chắc hẳn là rất dễ dàng tống nọc độc ra bên ngoài cơ thể.  

 

Chân khí chậm rãi chảy xuôi, Mộc Hoành y sư cẩn thận từng li từng tí khống chế tiếp xúc cùng nọc độc. Mới vừa va chạm, đang định trục xuất thứ này ra khỏi bên ngoài cơ thể, "xèo" một tiếng, trong nháy mắt giống như là diêm gặp phải xăng.  

 

Nọc độc giống như là truyền nhiễm, trong phút chốc chui vào trong chân khí của hắn.  

 

- Cái gì?  

 

Đồng tử hắn co lại, còn chưa kịp phản ứng, liền thấy bàn tay nhanh chóng biến thành màu đen. Ngay sau đó, kịch độc lập tức lan tràn lên phía trên, chui vào cánh tay.  

 

- Cái này... cái này... làm sao có thể?  

 

Sắc mặt nhất thời trắng bệch, Mộc Hoành thiếu chút nữa phát điên rồi.  

 

Đã thấy độc mạnh, lại chưa thấy qua độc mạnh như vậy!  

 

Trước đây hắn cũng từng tự tay giúp người giải quyết qua độc dược nhị phẩm. Dựa theo tình huống bình thường, chỉ cần cùng chân khí của đối phương dung hòa, sẽ rất khó tạo thành uy hiếp đối với chân khí của người khác chân khí...  

 

Dù sao chân khí chỉ cần khác tông đồng nguyên, cơ bản đều bài xích lẫn nhau, rất khó dung hợp!  

 

Đây là cái quỷ gì?  

 

Thế nào chân khí mới vừa tiếp xúc lên, lại giống như đốt thuốc nổ?  

 

- Nguy rồi. Nhất định là... trong độc này, ẩn chứa chân khí tinh càng thuần hơn. Loại chân khí này có thể cùng bất kỳ chân khí nào dung hòa...  

 

Linh quang lóe lên, nhớ tới chuyện ghi lại ở trên một quyển y thuật.  

 

Có thể cùng chân khí của hắn nhanh chóng dung hợp, đồng thời truyền độc tới. Chỉ có một loại khả năng, đó chính là... người hạ độc, chân khí cực tinh thuần, có thể cùng chân khí của hắn dung hợp hoàn mỹ, hoàn toàn không có chút đường sống phản kháng.  

 

- Kết thúc rồi...  

 

Thân thể thoáng lắc một cái.  

eyJpdiI6IlhGZUF4VmhSdXJUOFN6ZE1EditWb2c9PSIsInZhbHVlIjoiVnliZCtwRDJoQmRWYnZ5QkxuNHZrYTduWlJxcElHZDk0RmJQVEk0ektHUk95dGhBQWxKOFQ4am1rZDlzaXBNRSIsIm1hYyI6IjllMWVkOWM3ZjUzYTE2YzIwN2U3MTEyNjM4MjBjZTZiZmIwN2E5ODU4ODE5MzY4YmE3ZjFkYTJjMjYyZjgyODcifQ==
eyJpdiI6IkNLbE8wbFRsQzNlZUQ4SUNyWGxRVGc9PSIsInZhbHVlIjoidWdzWFhVYkMyRjRjVE1MSmJhWnRBVFppcUFGdmhtTEJUd3dRSGtDeDluNG1IbURMVUF3azdjdWtQNHR4NWlMdnlLNHllK3Fxcno2Y0tSYzZZZE5ZYSttaTBXNlRUeFJEeWJiS1k4aGo1YjBLRzJtYkxLck5HVzdLMGpsaXhiZmUzR0xna3dwczBad2g4RU1qXC9ZaFNHU2w3SWt0eUpjV3ZxRjhXMW1zb3c3SlNJazdCQWgwRnRPTVpPV0xaTmpneHN6WlI4VzVtY1wvd0F2dUlscWl3emxjMUN2NUdsS293djZOa3dMd1RuemxhcUVURXlEVEszSDNOXC9XR2ppSytRdCIsIm1hYyI6IjQ0YjNlMDU2Njg4Y2VjNmIzOWZmYjU4ZTYzYjg0YzIzOWVlYjczMDRlMDEzMjlhM2E2NjU0ZWI3ZWI5YzkwNjIifQ==

Mộc Hoành khóc không ra nước mắt. 

Ads
';
Advertisement