Vù!  

 

 

Đồ Thư Quán chấn động. Một quyển sách xuất hiện ở trước mắt, hắn tiện tay mở ra.  

 

Nội dung tiến vào thức hải.  

 

Một lát sau hắn mỉm cười:   

 

- Thảo nào thể lực long tinh hổ mãnh, lại là sử dụng máu của linh thú!  

 

Thiên Đạo Đồ Thư Quán, không quan tâm đối phương tu vi cao bao nhiêu, chỉ cần thi triển võ kỹ cũng có thể thấy được chỗ thiếu hụt. Về điểm ấy nó và mắt Minh Lý hoàn toàn khác nhau.  

 

Phía trên ghi chép kỹ càng tỉ mỉ vị thực lực chân thực nhất, võ kỹ cùng với công pháp tu luyện của này Lâm đại gia chủ này.  

 

Mặc dù có thể đủ đột phá nhanh như vậy, nắm giữ thực lực cường đại như vậy, không phải như Mạc Thiên Tuyết nói, dùng đan dược lợi hại nào đó, mà là... tinh huyết của linh thú!  

 

Linh thú, vượt qua sinh mạng man thú.  

 

Linh thú cấp thấp nhất, đều sẽ vượt qua lực lượng chí tôn. Một giọt tinh huyết của loại sinh mạng siêu cường này, lại rất có thể khiến cho man thú cấp bậc nửa bước Chí Tôn, huyết mạch tiến thiên, trùng kích Chí Tôn thành công.  

 

Lâm Nhược Thiên từ Tông Sư đỉnh phong đột phá đến nửa bước Chí Tôn, chính là mượn loại vật này, lực lượng mới cuồng bạo hung bạo mạnh mẽ, khiến người ta cảm giác vô cùng vô tận.  

 

- Đối phó thế nào?  

 

Bên trong Đồ Thư Quán tuy rằng ghi chép rất nhiều chỗ thiếu hụt, nhưng khí tức của đối phương kéo dài, dưới chân khí cuồng bạo, ngay cả lại gần người cũng khó khăn, càng chưa nói tới thương tổn.  

 

Vừa giao đấu với loại cường giả này, Trương Huyền liền hiểu được, võ kỹ của hắn quá mức vụn vặt. Cùng người chiến đấu, không chiếm được bất kỳ ưu thế nào.  

 

Bất kể là thiên đạo quyền pháp, thân pháp... cơ bản đều là một chiêu khống chế kẻ địch.  

 

Những chiêu số này, gần người nắm giữ công hiệu cực lớn, không đến trước mặt, tự nhiên cũng lại vô dụng. Hơn nữa, cho dù đi tới trước mặt đối phương, đối phương dùng tinh huyết linh thú, phòng ngự cường đại giống như man thú, hắn muốn đánh ngã, cũng không quá dễ dàng.  

 

Sợ rằng chân khí tiêu hao sạch sẽ, cũng chỉ có thể đánh cho đối phương bị thương. Về phần giết chết, gần như không thể nào.  

 

Dù sao, bất kể quyền pháp, thân pháp, cước pháp thiên đạo... đối chân khí và thân thể, đều tiêu hao cực lớn. Cho dù tu vi đạt được Tông Sư đỉnh phong, không có khả năng liên tục sử dụng ra, cũng sẽ bị hạn chế số lần.  

 

- Thôi đi, tạm thời không cần võ kỹ thiên đạo, cùng hắn tiêu hao. Ta không tin hắn có thể kiên trì được quá lâu!  

 

Nắm giữ Thiên Đạo Đồ Thư Quán nhìn thấu võ kỹ, tuy rằng một chiêu khó có thể đánh bại hắn, đối phương muốn thương tổn hắn, cũng tuyệt đối không có khả năng. Cùng lắm thì cũng từ từ tiêu hao, xem đối phương có thể thể lực mạnh tới mức nào.  

 

Cho dù dùng tinh huyết linh thú, cũng không có khả năng nắm giữ thể lực vô cùng vô tận.  

 

...  

 

Trong lòng Trương Huyền miên man suy nghĩ, Lâm Nhược Thiên đối diện lại càng đánh càng cảm thấy phiền muộn sắp muốn nôn ra máu.  

 

Người thanh niên này, thân pháp quỷ dị, tốc độ cực nhanh. Hắn vừa ra tay lại phát ra chân khí trong cơ thể, mục đích rất đơn giản, đề phòng đối phương lại gần người...  

 

Vốn tưởng rằng, công kích cuồng bạo như vậy, cho dù lực chiến đấu của đối phương rất mạnh, khẳng định cũng không kiên trì được bao lâu.  

 

Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới...  

 

Đối phương giống như con cá chạch, dường như sớm biết sơ hở trong công pháp và chiêu số của hắn, nhẹ nhàng thoáng lắc một cái, lại trốn đến điểm mù của công kích. Lực lượng của hắn tuy rằng điên cuồng, đánh cho nham thạch bốn phía xung quanh bắn ra, không khí nổ mạnh, nhưng... người ta lông chưa từng rơi một sợi!  

 

Thậm chí chân khí cuồng bạo, ngay cả tóc người ta cũng chưa từng thổi lên.  

 

Người này quả thực lại không phải chiến đấu, mà là giống như đang nghỉ ngơi. Tất cả hư chiêu, biến chiêu của hắn... một điểm cũng không có tác dụng. Cái gọi là cạm bẫy công kích, càng hoàn toàn không có một chút tác dụng...  

 

Chỉ cần tùy tiện di chuyển, tất nhiên lại là hắn cực kỳ khó chịu. Muốn đánh nhau cũng đánh không được, muốn tổn thương cũng không có chỗ tổn thương.  

 

Điều này lại giống như tay giơ đại đao, muốn chém người, mỗi lần chếm xuống, đều lệch đối phương mấy cm... Nhưng chút chênh lệch đó, một chút tổn thương cũng không làm được không nói, còn khiến mình sắp mệt tới nôn ra máu.  

 

Ngươi có ý gì?  

 

Chúng ta là đang đọ sức sinh tử với nhau. Đã đánh ra hơn một trăm chiêu, ngay cả một chút góc áo cũng chưa từng đập tới... Ngươi đây là muốn điên sao!  

 

- Điều này...  

 

- Hai người bọn họ... xác định là đang chiến đấu sao?  

 

- Thế nào cảm giác không giống lắm?  

 

...  

 

Lâm Nhược Thiên sắp muốn phát điên. Mọi người ở bên cạnh nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt vỡ mộng.  

 

Bình thường hai người giao đấu, chân khí kích động, lực lượng va chạm vào nhau, đánh tới khí thế hừng hực.  

 

Nếu như thực lực chênh lệch, một bên yếu hơn cho dù có thể kiên trì, cũng khẳng định không kiên trì được bao lâu. Chỉ cần chiến đấu, khẳng định có va chạm, có giao chiến...  

 

Trời ạ! Hai người này đang có chuyện gì xảy ra vậy?  

 

Thế nào nhìn không giống chiến đấu, giống như là...  

eyJpdiI6IkVZY21aSXYxeCswNmZXdHd2SEJ0YUE9PSIsInZhbHVlIjoidnFRczNtUmYrc3h1TVE5dldcL1BwYmVZMitxSW5DOGZqcGhSblErYUNSaTdhb3lvSDFsUnBCNkRlRzdpQ3VUUVgiLCJtYWMiOiIxOGM3MmFjMjViZDRmM2I0MGYyMWNhOWVlMDU4NzRhYWNkZTNhYTI3YTIzMDcyNjIxYjgxY2M4YTlhN2Y1ZWRiIn0=
eyJpdiI6IlJBXC84RG43MXFWSXhqWU5HZXpFV3VnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im5tbks5a3A4dTFvbGs2ZW50aTJyQnl5S1pRYVkralRMYXljbnlIWE9EbEM4b2dmVlBaXC9oU05MQk5zdHJjVmk2TnkxckZKWE5ndzdRUE5mams4SHhyOURCY3RHbG1VY1Ftc0JwaFZ4bXFld3FURWRwdVpZM0NzbWFEREVCRG96eCIsIm1hYyI6ImZlMWUyMTFiNjZjYmFmYTRmYWVmODE0YmU5ZWZhNTBkODc0YmZlZDczMDQyYjkyYjMyMWUzM2Y1MWYxOTY2YzQifQ==

Ads
';
Advertisement