- Lộ Trùng!  

             Đang chìm đắm ở trong chữ sư luyện tâm, nghe được một tiếng la sốt ruột vang lên, ngay sau đó liền thấy Lộ Trùng bị một kiếm đâm thủng, đầu óc Trương Huyền thoáng cái nổ tung, viền mắt không nhịn được đỏ ửng.  

             Người học sinh này, tuy rằng biết muộn nhất, lại nắm giữ tín nhiệm cao nhất, tình cảm chân thật nhất đối với hắn.  

             - Chết cho ta!  

             Rít gào một tiếng, trong đầu chấn động, một quyển sách màu vàng đột ngột xuất hiện.  

             Lực lượng giống như khiến cho thế giới đổ nát đột nhiên sinh ra. Thiên địa phong vân tụ hội. Quyển sách rất nặng giống như một ngọn núi lớn, trực tiếp rơi vào trên đầu Lương thống lĩnh.  

             Choảng!  

             Hoàn toàn không có chút ngừng lại, đầu lại biến thành dưa hấu dưới búa sắt, nổ nát bấy. Dưới trùng kích mãnh liệt, toàn bộ khe núi xuất hiện một hố to sâu mấy trăm thước, chiều rộng mấy trăm thước.  

             - Cái gì?  

             Đám người Đinh Mục, Lâm Lung nấp ở một bên, chuẩn bị xuất thủ lần nữa đánh lén, không nghĩ tới Lương thống lĩnh đường đường là Chí Tôn hậu kỳ, bị thứ xuất hiện trên người đối phương đập một cái, tan thành mây khói, khiếp sợ đến mức sắc mặt đồng thời trắng bệch, thiếu chút nữa ngất đi.  

             Đã sớm đoán ra trong tay vị Trương Huyền này tất nhiên có pháp bảo hộ thân do Dương sư ban cho, nhưng không nghĩ tới lại đáng sợ như thế!  

             Đập xuống một chút, thành cái hố lớn như vậy, cho dù là cường giả Hóa Phàm Cảnh, cũng làm không được.  

             - Trốn...  

             Biết ngăn cản không được, không dám dừng lại, Đinh Mục cũng không để ý tới bất kỳ người nào, xoay người bỏ chạy.  

             Thuần thú sư Chu Tiến, cũng đuổi theo sát phía sau.  

             Hai người đều đạt tới cấp bậc Chí Tôn, tốc độ cực nhanh, thời điểm hai lần hít thở lại biến thành một đường trắng, chạy qua khoảng trăm thước.  

             - Điện hạ chờ ta...  

             Không nghĩ tới phu quân của mình, chỗ dựa lớn nhất phía sau xoay người bỏ chạy, ngay cả nói cũng chưa từng nói, sắc mặt Lâm Lung trắng bệch, vội vàng đuổi theo.  

             - Chết đi...  

             Ánh mắt đỏ như máu, nhìn có người từ phía sau khối đá chạy ra, làm sao không biết là quỷ kế của bọn họ, Trương Huyền rít gào một tiếng thật dài, quyển sách màu vàng xoay quanh trên không trung, lại đập tới.  

             Ầm ầm!  

             Biến cố lớn, phạm vi mấy trăm thước lại bị mài bằng. Lâm Lung bị đập ở phía dưới, biến thành thịt vụn. Đinh Mục, Chu Tiến trốn tương đối nhanh, lúc này mới may mắn tránh khỏi tai họa.  

             - A...  

             - Man thú nhanh hơn, nhanh!  

             Nhìn thấy được cảnh tượng phía sau, hai người khiếp sợ đến mức toàn thân run rẩy. Cái gì thái tử phi, cái gì thê tử, lại không quan tâm nữa, phóng người nhảy lên, rơi vào trên lưng của Kim Lân thú tia chớp, bay thẳng về phía trước.  

             Pháp bảo này của Trương Huyền quá mạnh. Cường giả Hóa Phàm Cảnh, cũng có thể dễ dàng đập chết, càng chưa nói tới bọn họ.  

             Không trốn đi nữa, chỉ có một con đường chết.  

             - Chết!  

             Trong tiếng gầm thét, Trương Huyền đang muốn khống chế sách màu vàng, cũng lập tức giết chết hai người một thú này, lại nghe "oong!" một tiếng, quyển sách biến mất. Ngay sau đó một cảm giác mệt mỏi rã rời cực lớn dâng lên, khiến cho đầu óc hắn ảm đạm, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngất đi.  

             - Lộ Trùng...  

             Biết man thú Chí Tôn trung kỳ bay đi, lại không đuổi kịp nữa, Trương Huyền cố nén choáng váng trong đầu, nhìn về phía người học sinh trước mắt này.  

             Chỉ thấy khuôn mặt kiên nghị của người học sinh này, vì báo thù, cố nén hai năm không nói lời nào, vì nâng cao thực lực, sử dụng độc dược cửu tử nhất sinh cũng không oán không hối hận, mắt nhắm chặt, dĩ nhiên không còn tri giác.  

             Chỉ có điều, hình như thấy được lão sư an toàn, mặc dù lại không có cách nào mở mắt nữa, khóe miệng vẫn lộ ra nụ cười mỉm.  

             Hai tay vẫn nắm chặt trường kiếm đâm vào ngực, chết sống cũng không buông tay.  

             Hình như là đang nói, cho dù chết...  

             Lão sư chỉ cần không có việc gì... là tốt rồi!  

             - Chân khí thiên đạo có thể trị tất cả thương thế. Ngươi không có việc gì...  

             Nước mắt chảy ra, cầm bàn tay của đối phương, chân khí thiên đạo trong cơ thể Trương Huyền, điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong đó.  

             - Lão, lão sư làm sao biết được ta muốn báo thù?  

             - Vẫn mong Liễu lão sư dạy ta...  

             - Ngươi không thể tổn thương hắn, bởi vì... hắn là lão sư của ta!  

             ...  

             Nhới lại từng từ khi ở cùng người thiếu niên, trong lòng Trương Huyền thầm run rẩy.  

             Từng trải qua hai năm "câm điếc", Lộ Trùng không nói nhiều. Trong thời gian tiếp xúc, không nói được mấy câu, có chỉ là ánh mắt kiên định, bóng lưng trầm ổn...  

             Vì có thể báo thù, quỳ gối trước học viện bảy ngày bảy đêm, không nói đôi câu vài lời. Rèn luyện độc thể, đau khổ mấy đi nữa cũng không kêu khổ một tiếng, hoàn toàn không lùi bước. Biết rõ Lâm gia cường thế, vẫn tiến lên...  

             Người thiếu niên này không muốn nói, lại kiên trì không ngừng, khiến người ta cảm giác lạnh như băng, thật ra trong lòng lại rất mềm yếu.  

             Nếu không, cũng không có khả năng chắn ở trước mặt, tình nguyện bản thân chết đi, cũng không muốn lão sư bị bất cứ thương tổn gì!  

             Lộ Trùng, học sinh của ta, là lão sư không bảo vệ tốt cho ngươi!  

             Ngươi mau tỉnh lại, cho lão sư một cơ hội lấy công chuộc tội...  

             Chân khí thiên đạo không cần tiền điên cuồng truyền vào, nhưng mà bóng dáng gầy gò nghị lực của Lộ Trùng, lại vẫn không nhúc nhích, không phản ứng chút nào.  

             ...  

             Nhìn thấy được người thanh niên trước mắt, giống như phát điên, sắc mặt Mạc Vũ trắng bệch.  

             Một cảnh tượng vừa rồi, quá mức nhanh chóng. Tuy rằng trong mắt nhìn thấy, lại không có bất kỳ biện pháp nào. Vốn tưởng rằng, lần này khẳng định dữ nhiều lành ít.  

             Thế nào cũng không ngờ được, một đệ tử lại vì hắn, cam tâm tình nguyện bỏ ra sinh mạng.  

             Nắm đấm của nàng xiết chặt, vội vàng tiến về phía trước.  

             - Trương Huyền!  

             Nàng hô một tiếng, không có phản ứng chút nào.  

             - Trương Huyền...  

             Nàng lại hô một tiếng nữa, mới nhìn thấy thiên tài nổi bật nhất Thiên Vũ vương thành, với ánh mắt mờ mịt ngẩng đầu, giống như mất đi hồn phách.  

             - Đừng có gấp, y thuật của ngươi vô song. Có thể... Lộ Trùng sẽ không có việc gì!  

             Trong lòng quặn đau một hồi, Mạc Vũ không nhịn được nói.  

             - Đúng, ta có y thuật...  

             Đối phương nhắc nhở, lúc này Trương Huyền mới phản ứng được. Ánh mắt mờ mịt lại một lần nữa tập trung.  

             Không sai!  

             Hắn không chỉ có y thuật, còn có Thiên Đạo Đồ Thư Quán!  

             Dưới thiên đạo, không chỗ nào che giấu được. Chỉ cần không phải thịt nát xương tan, chắc hẳn đều có biện pháp!  

             Ánh mắt hắn nhất thời sáng lên, một lần nữa tập trung tinh thần.  

             - Chỗ thiếu hụt!  

             Trong lòng hắn khẽ kêu lên, trong đầu xuất hiện một quyển sách. Hắn vội vàng mở ra.  

             - Còn cứu được...  

             Liếc mắt thoáng nhìn nội dung phía trên, toàn thân Trương Huyền run lên, sắc mặt thoáng chút trở nên ửng đỏ.  

             Vốn tưởng rằng bị trường kiếm của cường giả Chí Tôn đâm thủng ngực, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới, lại còn có một tia khí tức.  

             Phía trên quyển sách viết chi chít đầy các loại chỗ thiếu hụt. Kinh mạch trong cơ thể Lộ Trùng, gần như bị chân khí của cường giả Chí Tôn, làm vỡ nát tất cả. Nội tạng cũng bị tổn thương nặng nề. Đổi lại thành bất kỳ kẻ nào, loại tình huống này, khẳng định đã chết.  

             Chỉ có điều, hắn tu luyện qua Thiên Đạo Kim Thân và độc thể, thân thể cường đại vượt xa so với người bình thường gấp mấy lần. Lại thêm chân khí thiên đạo truyền vào đúng lúc, lúc này mới lưu lại một tia sức sống.  

             - Trước hết chữa trị kinh mạch, nội tạng!  

             Dung nhập tất cả sách của nghiệp đoàn y sư trong đầu, lĩnh ngộ lý giải, cho dù không cần Đồ Thư Quán, y thuật của Trương Huyền cũng không thua kém gì y sư tam tinh. Biết tình hình hiện tại, hắn chữa trị vết thương trên người đối phương trước.  

             Hắn lập tức không nói thừa, chân khí thiên đạo chậm rãi ở chảy xuôi trong cơ thể đối phương, tu bổ tổn hại kinh mạch và thân thể trong đó.  

             Đồng thời hắn lấy ra một viên đan dược chữa thương đút xuống.  

             Cướp đoạt hết Lâm gia, loại dược vật chữa thương này, trong chiếc nhẫn trữ vật có rất nhiều. Đừng nói một viên, cho dù lấy ra tất cả, chỉ cần có thể khiến đối phương tỉnh lại, đều không tính là gì cả.  

             - Trương Huyền...  

             Thấy người thanh niên một lần nữa khôi phục lại thần thái, bắt đầu cứu chữa, lúc này Mạc Vũ mới thở phào nhẹ nhõm. Nàng cúi đầu nhìn lại, đồng tử co lại.  

             Chỉ thấy vết thương của Lộ Trùng, ở dưới chân khí của đối phương truyền qua, khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Trước đó mất máu quá nhiều, sắc mặt cũng hồng nhuận. Tuy rằng vẫn mê man, nhìn bề ngoài, so với lúc trước không bị thương, không khác nhau quá nhiều.  

             - Chỉ dựa vào chân khí, hoàn toàn chữa trị thân thể?  

             Thân thể run rẩy, Mạc Vũ khó có thể tin được.  

             Trước đó, mặc dù nàng đã thấy vị trước mắt này thi triển y thuật, nhưng gần như đều sử dụng ngân châm đâm vào huyệt, sau đó kê ra phương pháp luyện đan.  

             Như vậy là có thể chữa trị thương thế, tu bổ kinh mạch... Chân khí phải tinh thuần tới mức nào?  

             - Chẳng lẽ là... chân khí trên tam phẩm?  

             Đồng tử nàng co lại.  

             Chân khí trên tam phẩm, tinh thuần đến cực điểm, có thể chữa thương, khơi thông gông cùm xiềng xích trong kinh mạch... Nàng vốn tưởng rằng chỉ là trong truyền thuyết, không nghĩ tới tự nhiên có thể chính mắt thấy được.  

             Có thể truyền ra loại công pháp tu luyện chân khí này, Dương sư lại phải mạnh tới mức nào?  

             Thảo nào có thể khiến cho Tô sư, Lăng sư đều cam tâm tình nguyện ra tay vì hắn!  

             Phù!  

             Chữa trị hoàn chỉnh một đường kinh mạch cuối cùng trên người Lộ Trùng, Trương Huyền lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.  

             Trong đầu hắn lại hình thành quyển sách mới. Hắn liếc mắt thoáng nhìn, sắc mặt tái xanh.  

             - Lão sư, Lộ Trùng như thế nào?  

             Triệu Nhã không nhịn được nhìn qua.  

             - Thân thể không có vấn đề quá lớn. Chính là ý thức rơi vào giấc ngủ sâu, chẳng biết lúc nào mới có thể tỉnh lại!  

             Lộ Trùng bị tổn thương thật sự quá lợi hại. Cho dù chân khí thiên đạo có uy lực vô song, có thể hoàn toàn khôi phục được thương thế ở trên thân thể hắn, nhưng trên phương diện ý thức lại bất lực.  

             Nói cách khác, hắn hiện tại, giống như người sống thực vật, có khả năng ngày mai lại tỉnh, cũng có khả năng vĩnh viễn cũng không tỉnh lại.  

             - Vậy làm sao bây giờ?  

             Triệu Nhã hỏi tiếp.  

             - Ta cũng không biết!  

             Trương Huyền lắc đầu, lại lộ ra vẻ cô đơn.  

             Tuy rằng đã biến tất cả sách của nghiệp đoàn y sư thành kiến thức của mình, nhưng loại tình huống này, hắn cũng nghĩ không ra được phương pháp giải quyết.  

             Kinh mạch bế tắc, thân mắc bệnh tàn tật, không có cách nào đột phá... Chân khí thiên đạo vẫn có thể trị liệu. Nhưng thuộc về ý thức, thuộc về linh hồn, huyền diệu khó giải thích. Chân khí thiên đạo lại nghịch thiên nữa, có thể giúp đỡ được cái gì?  

             - Chúng ta không có cách nào. Nhưng có lẽ Dương sư có thể chữa trị được!  

             Mạc Vũ không nhịn được nói chen vào.  

             - Dương sư?  

             Sắc mặt Trương Huyền khó coi.  

             Dương sư... là giả, không tồn tại.  

             Hắn chính là vị "cao nhân" này. Mình không có cách nào, chẳng khác nào đối phương cũng không có cách nào.  

             - Ta nghe nói danh sư ngoài thất phẩm, không chỉ có thể dùng ngôn ngữ thay đổi hành vi cử chỉ của người khác, còn có thể ảnh hưởng tới ý thức, lục soát linh hồn. Lộ Trùng chỉ là rơi vào giấc ngủ say. Nếu có loại danh sư cấp bậc như vậy, tiến vào trong óc của hắn, có lẽ lại có thể khiến cho hắn tỉnh lại!  

             Mạc Vũ nói tiếp.  

             - Ảnh hưởng ý thức, lục soát linh hồn?  

             Trương Huyền nhất thời xiết chặt nắm đấm.  

             Giống như đối phương nói, Lộ Trùng chỉ là ý thức ngủ say. Nếu thật sự có người nào có thể tiến vào óc của hắn, có lẽ thật sự có thể tỉnh lại.  

             - Ừ, tuy rằng đây là nghe người khác nói, nhưng danh sư cấp bậc càng cao, thủ đoạn càng nhiều. Chúng ta nghĩ không ra biện pháp, chưa chắc cấp bậc cao hơn lại không thể...  

             Mạc Vũ nói.  

             - Không sai!  

             Trương Huyền gật đầu.  

             Thật giống như thai độc tiên thiên của hắn, Thiên Huyền vương thành và Độc Điện không có phương pháp giải quyết, Danh Sư Đường lại có. Tuy rằng cũng rất khó, nhưng chí ít tốt hơn chẳng khác có phương hướng nào.  

eyJpdiI6IkI3SDdCWk9PT1FONWZFZkFBVU5NSEE9PSIsInZhbHVlIjoiRmxabXZCOURuQ1g5YytSUWRiUkZCOTVvYWZVTkpnWUVcL2JyU3ptTTVLcTdNTFdrR05DQ2dieW5wQ3hyYXh4TStZaTFRdHVSNmFjeU11OVdlU1dcL0V0SVBIbDI4K1FKQW9kTGhtNGVqK0RRbTh6Y2ZmcTZ5R1pKcE0yZThQOVd6aWdKZ3p6SnZHc3dHb1JXVWxtSWFHUU9xczJiaWJ4bFd2bjhFNDg4cENTTFNTaVhtVjkxN0ZcLzBwYXdPdkowZFR2UTVyVFBjWGlPaFM5WVpPQklQbVFEdWtZT2NTU09PVlM4Z2tVRGtKSCtIRWxTekVaa0xLVnFDeFBuamlzcjFXSllwRlJwZ0xLU1Y5SE5YRmM3c1lRVnZMbzQ0SEtZM3NFbmt3em9JMFNMUWJTZzNNdHVNa205UmhuVng4Y0xZc2lVWW1TeG84Y1lDRGNQUnducE9xNXh3amsrUVdRY3lBTGxsVjRoQlAxeUZ1cndvaG10QVwvVUpKOVFna1wvV0NjMldVZTFwU0szaUdONWNYaldJdXRXVklvbVlBNCtZZ1hITElwN2FKTzNmSmJSQlIxSDVUTnhvUjhFM0xWQkN1YkVaQnJiY1krY3VzVlwvTHA1K0o5Rk45ZUE9PSIsIm1hYyI6ImU1N2M2NzJhMTkxZjJmMzY4NTEyNjI4ZTAxOGY3ZjYyOTlkMWUzNDg4ODVmNTI4Y2ZmYjYwYmVmNGUzMmQ1MDcifQ==
eyJpdiI6IitER0xUeUtRMmhGd2c4NHEwZyt3K1E9PSIsInZhbHVlIjoiZ2Y0K1BHS29XUDVFYjEyNmRacHhXY3FMMXVxTkw5Q3dSNWxvYm11YjQxUXVDWTU5dGhzMENTXC8rcCtTbXVxZXczN2hRczdsS1RuQTJ6T0dRVk9yM2xJTFA5K2tOT3FUWlhMWWNreVVGRDEyRnVqUFwvanFvK2preDV6OUt1UzAzQUZsSVVFSjlPU21ZcEpoMWpLUjg1S3pCbEl3aDdvZmJESFFpYjJTUlpzUUJqZGJxT1NKb3lrSVJzVk5LUzlLQmJNTDkrXC9sRnIyUDBKMUxPZWRWSWFFSjA0bzE4OEhaVVZJR1BzQnRocWVGZnlseEVpcDd1ZzRLZmJ0eWo1b0JmbHU1a2ZGSTBWTm1Qd080a2NFbzRJVjdKNWFmY1wvY3hYb3JkYmIxZWlvRlM0PSIsIm1hYyI6IjViMDc0MzQ0ZWFhODE0MDg3ZTRjZDhkYjZiMTUyYTlhN2MzZDdmNWY0ZTA3MDA4ODEyODYzMjNjY2FmNmU4ODIifQ==

             Nghĩ vậy, an tâm hơn không ít, mắt Trương Huyền nheo lại. Một sát ý từ trong cơ thể sôi trào phát ra, giống như kinh đào, khiến thiên địa

Ads
';
Advertisement