Mặc dù tốc độ tu luyện của hắn tương đối nhanh, nhưng chỉ trong thời gian nghìn năm ngắn ngủi, cũng không có khả năng đạt tới cảnh giới như đám người Thiên Kình.  

 

Huống hồ, cường giả Thần Tộc, cũng không chỉ có một mình Thiên Kình!  

 

Thuỷ Tổ của bát mạch Thần Tộc, mỗi một người đều không thể khinh thường.  

 

Cứ cho là thực lực của bọn họ không bằng Thiên Kình, cũng tuyệt đối không ở dưới Huyền Cơ!  

 

Im lặng thật lâu, Diệp Viễn mới chậm rãi nói: "Đã như vậy thì chỉ có chiến thôi!"

“Chiến đấu? Làm sao chiến đấu…” Dư Thản Chi cười lạnh một tiếng, ngay lập tức muốn nói lời châm chọc nhưng lời đến khóe môi lại nuốt xuống.  

 

Thân phận bây giờ của Diệp Viễn đã khác, hắn ta lại không quản tốt được cái miệng này của chính hắn ta nữa thì cũng không phải là bị thu hồi thực lực đơn giản như thế.  

 

Quả nhiên Huyền Cơ nhìn hắn ta một cái.  

 

Cái nhìn này khiến hắn ta như rơi vào hầm băng.  

 

Có điều sự nghi ngờ của Dư Thản Chi giống như sự nghi ngờ của mọi người.  

 

Làm sao chiến đấu?  

 

Diệp Viễn chậm rãi nói: “Cho dù thế nào, chiến đấu mới là phương pháp tăng thực lực lên tốt nhất! Mặc kệ một trăm năm hay một ngàn năm, có thể tăng lên bao nhiêu thực lực thì phải xem vận mệnh của chúng ta.”  

 

Diệp Viễn dĩ nhiên có thể dùng thời gian pháp tắc bồi dưỡng kẻ mạnh, nhưng bởi như vậy hắn sẽ không có thời gian xây dựng mắc xích.  

 

Hơn nữa muốn xây dựng một thế giới nhỏ có thể chứa đựng hàng ngàn hàng vạn võ giả, bản thân sẽ phải hao phí tinh thần và thể lực cực lớn.  

 

Cho dù là thế giới Thiên Ẩn năm đó hay là Chiến Giới nguyên thủy bây giờ đều hao tổn vô số sức người sức của của hai vị Huyền Cơ Thiên Đế, cũng không phải chuyện một lần là xong.  

 

Loại phương pháp này đối với tình thế hiện tại mà nói hiển nhiên đã không quá thích hợp.  

 

Sắc mặt Lôi Tổ có hơi khó coi, trầm giọng nói: “Đây coi là biện pháp gì?”  

 

Diệp Viễn thản nhiên nói: “Nếu không thì? Mấy người Đạo Tổ các ngài xông tới Thần Tộc đi, xử lý tất cả Thủy Tổ của bọn họ?”  

 

Vẻ mặt Lôi Tổ cứng lại, lập tức ngậm miệng.  

 

Tam đại Đạo Tổ cùng ra tay cũng không làm được gì Thiên Kình, bọn họ đi tuyệt đối không chiếm được lợi gì.  

 

Trận chiến này hoàn toàn khiến đôi bên kiêng kỵ nhau.  

 

Sau khi Thượng Hành trầm ngâm một lát thì đột nhiên lên tiếng: “Nhưng ta lại cảm thấy phương pháp này có thể thực hiện! Đại chiến diệt thế lần trước, cường giả bên này của chúng ta mặc dù gần như chết hết, nhưng bọn họ cũng không chiếm được lợi! Trừ Thiên Kình ra, trạng thái các Thủy Tổ khác hẳn còn chưa khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao! Luận số lượng cao thủ, các tộc chúng ta tính gộp lại là gấp mười thậm chí gấp trăm lần bọn họ! Cho dù lấy xác người chất lên cũng đè chết bọn họ! Bên này chúng ta thiếu nhất là sức lực chiến đấu có thể đấu một trận với Thiên Kình!”  

 

Nói đến đây, sắc mặt Thượng Hành trở nên nghiêm nghị trước nay chưa từng có: “Thiên Kình bất tử, cho dù giết sạch toàn bộ đám Thần tộc khác cũng không có ích gì! Sức chiến đấu của hắn ta đã mạnh đến mức có thể bỏ qua nhân số rồi!”  

 

Lời nói đến đây, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Diệp Viễn.  

 

Nếu như nơi này có một người có thể đạt tới độ cao của Thiên Kình, trừ hắn ra không còn có thể là ai khác!  

 

Vạn Cổ Chi Thanh Thánh, để lại truyền thừa, phá vỡ thống trị của Thần tộc.  

 

Trên đời này còn có ai?  

 

Vẻ mặt Huyền Cơ nghiêm túc nói: “Thanh Thánh đại nhân, ngài… có thể chứ?”  

 

Diệp Viễn lắc đầu nói: “Thời gian quá ngắn, ta cũng không biết được hay không. Làm hết mình, nghe mệnh trời đi! Đến trình độ này đã không còn cách khác, chỉ có chiến đấu mà thôi!”  

 

Nói xong, hắn quay đầu nhìn lại nhóm Bất Trắc Chi Tử, bình tĩnh nói: “Các ngươi, có ai bằng lòng sống chết một phen cùng bản thánh không?”  

 

“Ta!” Lời Diệp Viễn còn chưa dứt, một bóng người đã đứng ra.  

 

Không phải ai khác, chính là Vạn Chân!  

 

“Ta!”  

 

“Còn có ta!”  

 

…  

eyJpdiI6IlRBSFJTQ2NEbHN3TjhkeWpzeEVkZkE9PSIsInZhbHVlIjoicGRuU2FIOWVUazQ4WmhnWm52Z1BOWlcwQTlKbU5obVdEZE13bElnbmo5VnVmMGdJZWtSXC9hSDVhRmlqbnNrVzYiLCJtYWMiOiIyMDRiODE0YTk5Yzk1NjRlODViNmVmZTJlYTNlNzM3MGMzZDkzZWM2M2I1ZDQzNmI0MzM1YjFhMjRlM2Y3NDI0In0=
eyJpdiI6IlkwOXJ4T01iRGs5KzM4QzhPNzVXMGc9PSIsInZhbHVlIjoiUmQ0NWJDNjl3WWs2TDlGZTc5cHdJYytcL0ZySFlcL2dlNHFnRWdCVm1mRnJOeGxjbjQ1RUFpUVNZcHlSUG9DTnpnWG0rXC9wNFwvNjZCekU4c1FKZENmdTVkQ2h1V1ZJK2ROUENOT1BteXAyamdIdmxIZEU2RU82STd6SkFpNG93MDZZVFFMOTFNbnc0aUFwV0ZQQUp1Z01GRFJsRmVtZTBCa29xUytlVUpxTndxdnhvSUdvMXJEd3VUK3JncElMbUd3UE9OZ2hkeHFZU2wzeTNDcHozSVBuOUE9PSIsIm1hYyI6IjA1MTY4ZDE2YzlmMzYwM2Y4ZDBjZDE1NjFiNDAzZTM4ZWUzMzNlZTg2YjI0ZTk3MzRkM2MxMjQxYWIyMjY5MmMifQ==

Có điều càng nhiều người hai mặt nhìn nhau, hình như có ý muốn lùi bước. 

Ads
';
Advertisement