Nghe Vạn Đạo Minh Chủ nói vậy, hai mắt Lâm Tiêu chợt sáng rực.
Ông ta không trả lời thẳng câu hỏi của hắn, ngược lại còn khẳng định sẽ không để hắn chạy thoát.
Điều đó gián tiếp cho thấy, sợi tóc của hắn trong tay đối phương rất có thể đã bị đối phương tiêu hao hết rồi.
Cũng phải thôi, rất nhiều thuật truy tung đều sẽ hao tổn vật dẫn như vậy.
Nếu thế thì...
"Đủ rồi đấy nhãi ranh, ngươi lên đường được rồi. Yên tâm, thần hồn của ngươi, bổn Minh Chủ sẽ 'dùng tạm' một chút, đợi sau khi soát hồn xong, bổn Minh Chủ sẽ huỷ thần hồn của ngươi." Vạn Đạo Minh Chủ lạnh lùng nói.
"Khoan đã, Vạn Đạo Minh Chủ, ta chỉ muốn nói cho ông biết một điều, nếu ông thực sự động thủ với ta, hậu quả sẽ nghiêm trọng lắm đấy!!" Lâm Tiêu nhìn thẳng vào đối phương, nói.
"Đi chết đi!"
Vạn Đạo Minh Chủ không thể kìm nén cơn thịnh nộ được nữa, mở miệng gầm lớn.
Mặc kệ thằng nhãi ranh đó có chống lưng lớn cỡ nào, nhìn khắp cả Tôn Hoàng Giới này, còn có ai mà ông ta không dám đụng vào chứ!
Hừ!
Đúng là chỉ biết làm mấy trò con bò!
Định dùng mấy lời đó hù dọa ông ta ư, tên nhãi ranh đó còn non và xanh lắm.
Hôm nay, Lâm Tiêu chắc chắn phải chết!
Trong chớp mắt, mặt đất cuộn trào, hư không rung chuyển không ngừng, cả vùng không gian dường như sắp vỡ tan thành từng mảnh.
Vạn Đạo Minh Chủ chỉ khẽ nhấc tay, một luồng thần thông ẩn chứa lực lượng quy tắc ngập trời đã hung hãn lao về phía Lâm Tiêu.
Cùng lúc đó, toàn bộ hư không xung quanh đều bị uy năng Tôn Chủ Cảnh hùng mạnh của ông ta phong tỏa chặt cứng.
Có Không Gian Ý Cảnh thì tưởng mình giỏi chạy trốn, giỏi dịch chuyển lắm chứ gì?
Ông ta khóa hết chỗ này lại, xem hắn còn chạy đường nào.
Đối với những kẻ khác.
Dù là cường giả Tôn Chủ Cảnh bình thường, nếu rơi vào tình thế hiểm nghèo này, cũng khó lòng thoát thân.
Xét riêng về các cường giả Tôn Chủ Cảnh, thực lực của Vạn Đạo Minh Chủ có thể nói là đã đứng trên đỉnh chóp của kim tự tháp.
Số người có thể sánh ngang với ông ta chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Thế nhưng, khi Lâm Tiêu nhìn thấy đòn tấn công của đối phương, trong mắt hắn lại lóe lên vẻ điên cuồng quen thuộc đến rợn người.
Nếu là những kẻ đã từng giao đấu với hắn ở Thiên Huyền Giới mà chứng kiến cảnh này, e rằng đã co giò cụp đuôi chạy mất dép từ lâu.
Bởi vì mỗi khi Lâm Tiêu lộ ra vẻ mặt này, kẻ chịu thiệt chắc chắn không phải hắn, mà chính là kẻ địch của hắn.
Lần này, cũng không ngoại lệ.
Ngay khi luồng thần thông của Vạn Đạo Minh Chủ sắp sửa đánh trúng Lâm Tiêu.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Tiêu dồn toàn lực vung tay phải, ném ra một vật.
Đó là một tấm bia đá cực lớn, trên bia khắc hai chữ.
‘Tam Sinh!’
Vạn Đạo Minh Chủ thấy đối phương sắp chết đến nơi còn định giãy giụa, cũng chẳng thèm bận tâm xem hắn ném ra thứ quái gì.
Luồng thần thông kia cứ thế hung hãn đâm sầm tới.
ẦMMMM!!
Hai bên va chạm, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất