Tâm trạng năm người lúc này vô cùng phức tạp.  

 

Lần này bọn họ gậy ông đập lưng ông rồi, nhưng gậy ông này rất kỳ lạ.  

 

Đối phương không chỉ không cướp đoạt điểm ngộ đạo của bọn họ, sau khi giáo huấn bọn họ một phen, lại quay lưng về phía bọn họ.  

 

Năm người liếc nhìn nhau.  

 

Lên hay không?  

 

Bọn họ cảm nhận được tu vi của tiểu tử này chỉ là Đại Đế sơ kỳ.  

 

Nhưng tốc độ hoàn toàn không thấy rõ vừa rồi, làm sao giải thích được?  

 

Vì sao tiểu tử này không cần điểm ngộ đạo của bọn họ?  

 

Năm người cộng lại có hai trăm ngàn, đây là một con số không nhỏ.  

 

Nếu giờ đuổi lên, liệu có nguy hiểm gì khác chăng?  

 

"Các huynh đệ, ta nghĩ hay là thôi đi. Ta cảm nhận được một luồng sát khí đáng sợ từ kiếm của hắn, cho dù chúng ta cưỡng ép bắt được hắn, cũng chắc chắn phải trả giá đắt."  

 

Tên bị khống chế ban nãy bình tĩnh truyền âm với bốn người còn lại.  

 

"Được, nghe lời ngươi."  

 

"Ngươi cũng không có ý kiến, vậy hôm nay chúng ta tha cho tiểu tử này một lần."  

 

"Đi thôi, chúng ta đi đường khác đến Thông Thiên kiếm các, ta muốn xem tiểu tử này có bản lĩnh gì mà vượt ải."  

 

"Ừm ừm, ta đồng ý."  

 

Năm người bàn bạc xong, quyết định không đi tìm Lâm Tiêu gây phiền phức nữa.  

 

Trong vô hình, bọn họ đã tránh được cái chết.  

 

Hơn nữa, bọn họ rất nhanh sẽ biết, đây là lựa chọn chính xác nhất trong đời bọn họ.  

 

Một ngày sau.  

 

Lâm Tiêu đến thành thị của Thông Thiên kiếm các.  

 

Nơi này đông nghịt người, trên đường toàn cường giả kiếm tu, ngay cả Linh Tôn Cảnh đỉnh phong cũng có thể bắt gặp.  

 

Lâm Tiêu đứng dưới Thông Thiên kiếm các. Kiến trúc cao vút này như một thanh tiên kiếm, tỏa ra kiếm khí ngàn trượng xuyên suốt thiên địa.  

 

Muốn khiêu chiến Thông Thiên kiếm các, chỉ cần đi vào là được.  

 

Hơn nữa, nơi này không hạn chế số người khiêu chiến.  

 

Chỉ cần muốn khiêu chiến, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào.  

 

Dưới biển hiệu Thông Thiên kiếm các có một màn sáng lớn.  

 

Trên đó chia làm hai bảng tin tức.  

 

Một bảng là danh sách người khiêu chiến thành công rời khỏi Thông Thiên kiếm các.  

 

[Hạng nhất, Vô Địch Kiếm Thần, tầng chín mươi hai]  

 

[Hạng nhì, Vạn Pháp Kiếm Tôn, tầng chín mươi mốt.]  

 

[Hạng ba, Quỷ Kiếm Thánh, tầng chín mươi mốt,]  

 

[Hạng tư, Xích Tâm Kiếm Cuồng, tầng chín mươi]  

 

[Hạng năm, Kiếm Hoàng Nhân tộc, tầng chín mươi]  

 

...  

 

Tổng cộng có chín người.  

 

Một bảng khác, là mười hạng đầu đang khiêu chiến Thông Thiên kiếm các.  

 

[Hạng nhất, cửa bốn mươi sáu]  

 

[Hạng hai, cửa ba mươi chín]  

 

[Hạng ba, cửa hai mươi mốt]  

 

...  

 

...  

 

Ở bảng trước, không tên cũng có họ.  

 

Mà bảng này, không tên, cũng không họ, chỉ còn lại thứ hạng.  

 

Lâm Tiêu đang xem bảng danh sách, hạng nhất đang khiêu chiến. Bảng bỗng chớp động, rồi tắt.  

 

Sau đó, hạng nhất biến thành cửa ba mươi chín, hạng hai thành cửa hai mươi mốt, các hạng sau cũng dời lên một bậc.  

eyJpdiI6IlQ3S3lXNUVqOFpzdjdcL2VyWmtYRVNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRKNkZnQXQyUkJzQWNGZkRPckFtS2g5dmdmWWtBWkVmY0tyeXcrWEZcL1l3RlVVSFBkMllDbTJNcjJoV0RGUkJ4IiwibWFjIjoiZmM2MTNjMzlhODFmMjc0MjllODQ5MjVkNDNmZDliNTA3ZDNlNWRjY2U3MDY2ZDA5YjUxMmUxM2YwZDIzODNmMSJ9
eyJpdiI6InVOM2FidFR6SEYxa2tGYzRoWmw0REE9PSIsInZhbHVlIjoibWZkT0hjWXJaNFVGYUg5d2hnK2F5a1RmRVNqZHRLMFpZMW00ZVZ0OFdRRkR2XC9GS0NISjJjVk5SUFIxbjBRcE8xYmFqK3V4cGdyTGdvUVc4VkpUQ2pMajc2dlpybnNHclpIZlhoUU40TmEyVmxBUW0rMkVPUjJYNmRpS0lhNnVnRTdVTHdUTmV2emp1eVZubDkwK0h2R3YzU1wvaVlNZ2g5bk93OUg3dTJUYkF6RnhzZWZaNzBiQlZhODF4bFNobGd1Wk5CT2ZVMjZORzRwUTRXb0RqREpJZHdZZkR5Q2JyUm15OUpFcjZMYjFVSTJpMFgyOXk3bGtPYTl1R2RmXC8rMSIsIm1hYyI6IjEzZGEzODJhZDVkNzJmNzliYmYyOTcyZTA5YWY5ZDJjY2M4YWIyNjU2ZmMzMGIwMTI4YWYxZGQwM2E3NjRjMjUifQ==

"Ta nhớ hạng nhất này hình như là đệ nhất thủ tịch chân truyền của Huyền Thiên Kiếm Tông, tiếc thật." 

Ads
';
Advertisement