Bởi vậy, mấy ngày nay, không khí trong Thành Viêm Đế có phần căng thẳng, lực lượng tuần tra khắp nơi cũng nhiều hơn hẳn bình thường.  

 

 

Lâm Tiêu nghe được tin tức này, khẽ cười khổ.  

 

Xem ra, muốn gặp người đồng hương đó, hắn vẫn phải đợi người ta đột phá, xuất quan rồi mới tính.  

 

Cũng tốt, cũng tốt, Lâm Tiêu cũng không vội.  

 

Vừa hay, hắn cũng đang định tìm một ngọn núi thích hợp gần Thành Viêm Đế để hồi sinh Kiếm Ma Tông.  

 

Liên tục ba ngày, Lâm Tiêu đã chuẩn bị xong xuôi mọi thứ.  

 

Sau khi chọn được ngọn núi thích hợp, hắn lại tốn thêm bảy ngày để thiết lập một trận pháp hộ tông.  

 

Đồng thời, trong quá trình hồi sinh, trận pháp này cũng có thể ngăn cách mọi sự dò xét của thần thức.  

 

Có lực lượng không gian hòa lẫn vào trận pháp, ngay cả cường giả cấp Tôn Chủ cũng không thể cảm nhận được tình hình bên trong tông môn.  

 

Sau khi mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đấy, Lâm Tiêu vung tay phải.  

 

Thiên Đạo Tháp lập tức xuất hiện trên đỉnh ngọn núi.  

 

Một luồng sáng lóe lên.  

 

Trong khoảnh khắc, di tích Kiếm Ma Tông bị lực lượng Tuế Nguyệt phong ấn đã hiện ra trên ngọn núi này.  

 

"Tiểu Tháp, sao rồi?" Lâm Tiêu cố kìm nén sự kích động, khẽ hỏi.  

 

"Chủ nhân đừng lo lắng, với một nửa số Thiên Đăng đã được khôi phục, cùng với sự lĩnh ngộ của chủ nhân về lực lượng Tuế Nguyệt, việc hồi sinh Kiếm Ma Tông vô cùng dễ dàng." Giọng Thiên Đạo Tháp tràn đầy tự tin.  

 

"Ừm, vậy thì bắt đầu đi!" Lâm Tiêu gật đầu, nói.  

 

Ong ong!!  

 

Thiên Đạo Tháp bắt đầu tỏa ra ánh sáng kỳ dị, từng ngọn đèn lồng chứa đựng lực lượng Thiên Đạo lấp lánh giữa không trung. Tiếp đó, lực lượng tỏa ra từ ngọn đèn lồng màu xám bốc thẳng lên trời, sự huyền diệu và huyền ý nhanh chóng lan toả, tràn ngập trong không khí.  

 

Trên di tích Kiếm Ma Tông dần xuất hiện một ký hiệu, đó là một loại ý chí nguyên thuỷ của thiên địa, khởi nguồn từ thuở khai thiên lập địa, ẩn chứa ý nghĩa sâu xa về sinh mệnh.  

 

Thời gian dường như đã ngưng đọng lại.  

 

Ầm ầm!!  

 

Di tích bắt đầu quá trình hồi phục, từng tòa kiến trúc đổ nát bắt đầu được phục hồi, dần trở lại hình dáng ban đầu.  

 

Lâm Tiêu lặng lẽ đứng tại chỗ, hai mắt hắn lúc này cũng toát ra ánh sáng huyền ảo xám xịt, ánh sáng Đại Đạo lấp lánh, xuất hiện quanh người Lâm Tiêu.  

 

Lực lượng trên người hắn lấy Thiên Đạo Tháp làm điểm tựa, nhanh chóng giao hoà với tự nhiên, không ngừng tiến hành đủ các loại biến hóa. Chỉ trong vài giây, số lực lượng tiêu hao đã khiến Lâm Tiêu cảm thấy áp lực.  

 

"Chuyện này, đúng là không hề dễ dàng chút nào!" Lâm Tiêu nheo mắt, gia tăng tốc độ truyền tải lực lượng.  

 

Từ lực lượng của viên bảo châu bạc cho đến lực lượng của Tiểu thế giới Linh Hải, tất cả đều được hắn đưa vào.  

 

Nhờ vậy, hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm đôi chút.  

 

Việc hồi sinh cho Kiếm Ma Tông chẳng khác nào đang làm trái ý trời.  

 

Lâm Tiêu đã sớm biết, chuyện này sẽ rất gian nan.  

 

Hơn nữa, sau khi thi triển xong lần này, e rằng trong một thời gian rất dài sau đó, hắn sẽ không thể thi triển lại.  

 

Dần dần, di tích Kiếm Ma Tông đã hoàn toàn thay đổi diện mạo.  

 

Nhìn từ bên ngoài, tất cả các kiến trúc đều đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.  

 

Trong bầu không khí này, sinh cơ cũng từng chút một ngưng tụ.  

 

Không biết đã bao lâu trôi qua, từng bóng người xuất hiện ở khắp các ngóc ngách của Kiếm Ma Tông. Đối với Lâm Tiêu mà nói, việc này giống như quay ngược thời gian hơn là hồi sinh.  

 

Hắn chính là dùng thần thông siêu phàm của mình, khôi phục nơi này trở về với dáng vẻ ban đầu.  

 

"Ơ!? Ta bị làm sao thế này? Cảm giác như ta vừa ngủ một giấc rất dài vậy…!"  

 

"Kẻ đáng sợ kia đâu rồi, kẻ đã một chưởng diệt sạch Kiếm Ma Tông chúng ta, giờ hắn đang ở đâu?"  

 

"Ta cứ cảm thấy thời gian đã trôi qua rất lâu rồi, đây là nơi nào vậy?"  

 

Các kiếm tu của Kiếm Ma Tông đều lộ vẻ mơ hồ và ngơ ngác.  

 

Đặc biệt là ba người đứng ở vị trí hàng đầu của Kiếm Ma Tông.  

 

"Cảnh lão, có phải chúng ta đã chết rồi không?"  

 

"Đây… nơi này hình như không phải Kiếm Ma Tông."  

 

"Chúng ta có đang nằm mơ không vậy?"  

 

Đúng lúc này, một bóng người chợt lóe lên, xuất hiện ngay trước mặt bọn họ.  

 

Phịch một tiếng.  

 

Chẳng đợi ba người kịp phản ứng, bóng người kia đã quỳ sụp xuống.  

 

"Vãn bối, xin bái kiến Tông chủ, Cảnh lão, Mục lão."  

eyJpdiI6IkhLMzFkbE5yZEpHenU3SVdZVWFxU3c9PSIsInZhbHVlIjoiOTRrbUFGbkhUSFZJUmJVV2FpSm5uTWVMTDNBTVwvcGtOeFRCdFNSa0JLUGVsV01pQmxDRlBtZ2hOZVBEQUtJajIiLCJtYWMiOiJjOWNkYWQ1N2U4ZjBmZWU5MGZmNjA4OGU2NDdjY2M1YWViNjEwYzAzZGMwOWNkNzMxYjkyOGIwY2ZkOWI0NTAyIn0=
eyJpdiI6InV0RUZVbGNHSnJadWZcL09zdVVrM2tnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilg2aE5lakMreEY2WTFBbVl6U0VaRTdzOGlwV1crazRUZnZ5M29WdjFlMTRqRnBrWWNZMVFZZm1mVUZsazR1VXc1SGJVQlgzWFM1T1ZNazJLVTR5dlU1UDh3aU1pRE9QT3JrdDRBcERBR2NjcGZKXC8xODY2b2w2ZVNuRjEzSTM1a3g2ZWFnSHp0VmtkYTBcL1J6QnZ4YjN1T3BoVmxwRkUyY3FcL21RcUlSSTFiSWIxa0o4dHRZenpHTHJVZ0pnSlp0WTNYcEdJZTNPbVVqM2d2ZkQ3Y1FPd2xTSllKc3JhVGNFelJJdzVINitSS3FvWEg5YlQ2elFvcm10aHJcL1FSWkwzIiwibWFjIjoiMzM1MmE4NDcwN2U4NDI4NjhjNjA4YzZjYzRjZmFhNmEwM2I5NjU4YTMxMWQ4Yjg2MDc4MzkxMDVjMGVlYjlkMSJ9

Ads
';
Advertisement
x