CHƯƠNG 1163 

Di chưởng nhẹ nhàng, mặt đeo khăn che. 

Cất bước nhẹ, một bóng dáng thướt tha xuất hiện trên thuyền hoa. 

Khoảnh khắc người xuất hiện, mọi người ở đây đều bị thu hút bởi cơ thể hoàn mỹ của cô ta. 

Hôm nay Vũ Hoàng Yến mặc một bộ váy gấm dài, sắc hồng phấn phủ người, áo choàng bên ngoài màu trắng thướt tha, lộ ra chiếc cổ yêu kiều cùng xương quai xanh thấy rõ, nếp váy bồng bềnh như tuyết nguyệt quang hoa lưu chuyển trên đất, dài ba thước, tôn lên dáng người tuyệt thế. 

Làn da trắng nõn, khí chất như u lan, Vũ Hoàng Yến duyên dáng yểu điệu, ba nghìn sợi tóc đan dùng dây buộc lại, trên đầu cài nơ bướm, một lọn tóc rủ xuống trước ngựa. Vài viên ngọc trai tròn trịa được đính ngẫu nhiên trên tóc, khiến mái tóc đen như mây càng thêm mềm mại, óng ả. 

Đôi mắt đẹp như câu hồn đoạt phách, nơi đi qua để lại một hương thơm nhẹ. 

Cho dù không lộ gương mặt, cũng khiến vô số công tử đây mê đắm. 

Liễu Phi đang uống rượu, khi nhìn thấy Vũ Hoàng Yến cũng đơ ra, rượu chảy lên người cũng không phát giác. 

Thiên Vĩnh Phúc cũng sững người, hắn ta chưa từng thấy Vũ Hoàng Yến trong tư thái tuyệt đẹp như vậy. 

Quả nhiên con gái vẫn phải trang điểm sửa soạn. 

Gái xấu sửa soạn cũng trở nên đẹp. Con gái xinh đẹp sửa soạn có thể đẹp hơn. Mà con gái vốn tuyệt đẹp, sửa soạn thêm, vậy thì cô gái này chỉ trên trời mới có, nhân gian hiếm tìm được. 

Vũ Hoàng Yến nhìn Thiên Vĩnh Phúc nói: “Tham kiến Thiên công tử!” 

Thiên Vĩnh Phúc và Liễu Phi lúc này mới hoàn hồn. Liễu Phi vội vàng để ly rượu xuống, mà Thiên Vĩnh Phúc trực tiếp đứng dậy nói: “Nào, Hoàng Yến, ngồi bên này” 

Võ giả vốn dĩ ngồi một bàn với Thiên Vĩnh Phúc lập tức biết điều đứng dậy tránh ra hết. Liễu Phi cũng đứng dậy theo, nhưng thấy tư thái tuyệt đẹp của Vũ Hoàng Yến, hắn ta thật sự không muốn đi. Hắn ta muốn ở khoảng cách gần nhìn Vũ Hoàng Yến. 

Vũ Hoàng Yến duyên dáng ngồi xuống, duy trì khoảng cách nên có giữa hai người. 

Thiên Vĩnh Phúc kéo Liễu Phi lại, nói: “Liễu Phi, anh ngồi xuống. Hoàng Yến à, tôi giới thiệu một chút cho cô, vị này là Liễu Phi công tử của Liễu gia” Liễu Phi mỉm cười nói: “Tham kiến cô Hoàng Yến tiểu thư 

Vũ Hoàng Yến mỉm cười nói: “Tham kiến Liễu công tử” 

Tựa như âm thanh tự nhiên, lập tức Liễu Phi lại si ngốc. 

Lúc này, mọi người mới hoàn hồn lại. Lũ lượt khen: “Cô gái này thật là đẹp!” 

“Phải, đeo khăn che mặt đã đẹp như này, nếu gỡ khăn ra. Vậy không phải là khuynh quốc khuynh thành sao!” 

“Thiên Vĩnh Phúc công tử thật là có phúc!” 

Lời khen của mọi người cũng lọt vào trong tai Thiên Vĩnh Phúc. 

Thiên Vĩnh Phúc cười thành tiếng, nói: “Hoàng Yến tiểu thư. Nào, tôi kính cô một ly. Hôm nay vẻ mặt của cô đã chấn nhiếp tất cả mọi người!” 

Tiếng cười to của Thiên Vĩnh Phúc theo gió bay đi. 

Lúc này Cửu Thiên đang tìm kiếm ở trên các thuyền hoa xung quanh, đột nhiên thấp thoáng nghe thấy tiếng cười to này, lập tức trước mắt sáng lên, chân đạp Tử Tiêu Thanh Vân Bộ, nhanh chóng bay về phía tiếng cười truyền tới. 

Trên thuyền hoa. 

Trong mắt Thiên Vĩnh Phúc bỗng nhiên lộ dục vọng chiếm hữu vô hạn, hắn ta nhìn Vũ Hoàng Yến, sự cuồng nhiệt trong thần sắc đã sắp tới đỉnh phong. 

Vũ Hoàng Yến dường như vẫn không nhận ra sự thay đổi của Thiên Vĩnh Phúc. Bàn tay ngọc ngà cầm ly rượu lên, yên lặng đưa cho Liễu Phi, cũng rót một ly cho Thiên Vĩnh Phúc, nói: “Hai vị công tử, mời!” 

Liễu Phi cầm ly rượu trước tiên hít sâu một hơi, khen ngợi: “Mùi thơm xộc vào mũi. Hoàng Yến tiểu thư, thật là tuyệt thế giai nhân. Xin hỏi hôm nay có thể nhìn dung mạo thật 

eyJpdiI6Imduc0M3VXhYXC8wWmE0MkIxWjFKWXN3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImVtWTBhcWRKTU55Z1BncVdlTzFMZ3F4cmRVczhPVnpGZ05wR0xPSmVpZGlSeXE4ZUhSZGtGWjBQYU05djVoXC81aDIzWmZRTzBCdXpPTHhCWTNvOXp0MFlZdytWY0ZSY3BWMTlaVlwvblFQWVZCMXdBR3ZZY084VlRyS09kVHYzVmYiLCJtYWMiOiJmMWY0YmFlZTViZmFmNGU5YjEzZmFiZGU0NmE5ODg2YWI4ZTBiMDhiMDAzNWJmYjNjMWQ2ZDUxNWU2ZDViNTdlIn0=
eyJpdiI6IklrM2hwaEU1c1lXOG8wNVVNdVg5SkE9PSIsInZhbHVlIjoidWZcL0syb1BweEwxWmp2Q2F4UWd3dXlkNVFaXC8yb0pydHQzS2VRQXZ5Rlg0Mld0Zkd6U21OdDZqTUhURHVBWEZSY1A5UGxlbTUyd3ZwWFZMdlozUWFyaUxxcmFIN3NIeDVXaHFoaUF2T21mXC9pelwvWWdxcnF5b3hKNncyTkxQZGx6Sm56TXI1ekVvOFpzaENhM20yVDhRTHhKZFZOWEF3MDhhV0ZLVmhTYlwvSENVT2NSZkl1R1RmVkVHU3VHUlhnRFZDNnZSeXpmangzQWYzZ0lFTTBqQ25yV0J3Nis2TlJCOGNOaXJ2RlZkY0dGekFcL1pwT000bzgyZTZacjVKV2NrM1wvNGV1T2xRbXVRODFxeXh4T1puaUcrbE5WQyszV0xFV1hUQmhsaTZCSEFtblZ4MDQrcXU5ZE5ZV0p4em9ndnVKRXh3WWlcLytcLzlWQkZ1SjRHbVhxMWtYVUNmVUZVYTFZRGhJSE1iR2NzOVRlKzF5dlZMMTVaUHFSZVNFQkJHTGtEcmFma3czWVQyaVdYR3ZBNWkzRG9LdGxyaUhJXC9qRkRZVmhjd0lTeVlcL1wvdEZCUmkraXVtVmx0Nm5TY1h1RkVMRyIsIm1hYyI6IjRmZjkxY2M3ZjVmM2M4OTg2Mzc2YTUzOGEzYjQ5Y2UzYmMwMTFjMjcwM2E1NWU4NjYxOWJkNDZiZGQzZWNjMmQifQ==

Nói xong, Vũ Hoàng Yến mang theo oán trách nhìn sang Thiên Vĩnh Phúc.

Ads
';
Advertisement