“Chẳng lẽ đây là thẻ năng lượng của tầng đầu tiên à? Thú vị đấy!” Lâm Phong khẽ nhếch môi lên, chậm rãi nhìn về phía người phụ nữ kia.
“A!! Cứu tôi với, anh ta muốn giết tôi!” Bà ta lập tức hét lên.
Đối phương vừa dứt lời, trong mắt của vô số cường giả đều lóe sáng, bọn họ đồng loạt nhào tới bảo vệ người phụ nữ trung niên ở giữa.
“Cút!” Lâm Phong thốt ra một chữ.
“Bạch Phi Vũ, bây giờ tình hình chưa rõ ràng, mọi người cũng chỉ nghi ngờ anh là nghi phạm mà thôi. Anh lại cứ muốn diệt trừ mọi người, chẳng lẽ muốn giết người diệt khẩu à?” Hiên Viên Chỉ Nhược lạnh lùng nói.
“Ông em Bạch à, trước khi mọi chuyện vẫn chưa được làm rõ, mọi người tốt nhất nên nhẫn nhịn chút đi.” Ngô Đại Bàn cũng nhỏ tiếng khuyên nhủ.
Cùng lúc này, những cường giả khác cũng đồng loạt lên tiếng, ý của bọn họ là nếu Lâm Phong dám tiếp tục ngông cuồng như vậy nữa thì bọn họ sẽ hợp sức chống lại anh.
“Haiz, năm nào cũng có đồ ngốc, năm nay lại có nhiều quá nhỉ.” Lâm Phong lắc đầu, sau đó xoay người bay lên tầng hai, nhưng thần niệm của anh vẫn luôn canh chừng người phụ nữ trung niên kia.
Nếu bà ta thật sự là người bảo vệ tầng đầu tiên chắc chắn sẽ không để mình đi lên tầng hai.
Quả nhiên ngay vào lúc này, người phụ nữ trung niên kia lại hét lên để lừa mọi người ngăn Lâm Phong lại, có điều mặc dù mọi người có ý định này nhưng không có ai dám làm người đầu tiên ra tay.
Người phụ nữ kia nhìn thấy cảnh tượng này thì đột nhiên nở nụ cười quỷ dị: “Khà khà khà, một đám vô dụng, chẳng thú vị chút nào cả.”
Ngay sau đó.
Xoẹt!
Người phụ nữ trung niên đột nhiên xoay người đánh lén, ngón tay mảnh khảnh ban đầu đột nhiên mọc ra những móng tay màu đen nhọn hoắt và xé xác những tu giả phía sau thành từng mảnh.
Sau khi giết chết những người này, bà ta lại ngẩng đầu gào thét một tiếng, cả người biến thành hồn ma tự do bay xuyên qua đám người, bắt đầu một cuộc thảm sát.
Mặc dù mọi người bị tấn công bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần, bọn họ đồng loạt tức giận đánh trả. Tuy nhiên, bọn họ lại phát hiện người phụ nữ này thật sự quá đáng sợ, có lẽ thực lực của bà ta đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ hoặc hậu kỳ, không phải đối thủ mà người bình thường có thể chống trả.
Không lâu sau đã có một nhóm người bị dọa đến mềm nhũn cả chân, vội vàng bóp nát lệnh bài và thoát khỏi tháp Ma Thiên.
Lúc này, Hiên Viên Chỉ Nhược bay lên trời, trong tay cầm thanh nhuyễn kiếm vàng ngọc đỡ lấy đòn tấn công của bà ta, vẻ mặt vô cùng khó coi: “Rốt cuộc bà là ai?”
“Mẹ của con đây, con gái à… Con không nhận ra mẹ ư?” Người phụ nữ trung niên mím môi mỉm cười.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất