Nhiều thế lực hợp sức kéo đến như vậy, trong đó còn có một vài thế lực chẳng hề thua kém Ma Thần Tộc bọn họ. Một khi hai bên thật sự giao chiến, cho dù ông ta dựa vào trận pháp Anh Linh cũng không phải đối thủ của bọn họ.
“Cổ Tổ, bây giờ chúng ta nên làm gì đây?” Ma Hải run rẩy hỏi.
Một người kiêu căng như anh ta cũng chưa từng gặp qua cảnh tượng chấn động như vậy.
“Còn có thể làm gì nữa? Mau gỡ bỏ trận pháp bảo vệ!”
“Nhưng mà…”
“Không nhưng nhị gì cả! Nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ cậu muốn lao đầu vào à? Hãy để bọn họ vào trước, sau đó chờ Bạch Phi Vũ ra khỏi tháp rồi tính tiếp.”
“Cho dù như thế nào, người này nhất định phải thuộc về Ma Thần Tộc, những người khác đừng hòng cướp lấy! Nếu bọn họ thật sự muốn giành, vậy thì để cho bọn họ thấy lại đại nạn thượng cổ đi.” Trên mặt Ma Dạ hiện lên vẻ dữ tợn và tối tăm.
“Một lũ chó chết!”
Mặt Ma Hải lạnh như tiền, trong lòng cay cú không để đâu cho hết.
Ma Thần Tộc chí tôn vô thượng sao có thể để kẻ khác tuỳ tiện sỉ nhục như thế?
Nhưng, hắn ta vẫn phải nghe lời đối phương, gỡ lớp bảo vệ của trận pháp xuống.
Chứng kiến cảnh tượng này, đám cường giả phía trên, ai nấy đều nhếch mép cười khẩy, “vèo” một cái đã đáp xuống trước mặt đám người Ma Dạ, Ma Hải và các cường giả Ma Thần Tộc khác.
“Nghe lời thế có phải ngoan không! Giờ đâu còn là thời Thượng Cổ nữa, các thế lực lớn chúng ta chung sống hòa bình bao lâu nay, nên tôn trọng lẫn nhau, đừng vì chút chuyện cỏn con mà gây mất hoà khí!”
Một cường giả của Thiên Sứ Thần Tộc thong thả lên tiếng.
“Tôn trọng lẫn nhau á? Michael, chỉ có mình anh nghĩ vậy thôi, đám người Ma Thần Tộc kia thì không đâu! Trong mắt bọn họ, chúng ta chỉ là lũ tép riu không hơn không kém!”
Katou Taka cười khẩy một tiếng.
“Ơ hay? Sao anh lại nói thế?”
Michael, cường giả của Thiên Sứ Thần Tộc hỏi lại.
“Trong thành phố Tây Hải, toàn bộ con cháu, hậu duệ của nước Oa chúng tôi đều bị đám Ma Thần Tộc giết sạch, không chừa một mống!”
Katou Taka nói đến đây, ánh mắt lạnh như băng lập tức quét về phía Ma Dạ, sát khí bốc lên ngùn ngụt!
“Inukawa Jiro của nước Oa giết chết con trai Ma Thiên của tao, sao mày không nhắc tới?”
Ma Dạ cũng cười khẩy đáp trả.
“Inukawa Jiro? Nước Oa của bọn tao làm quái gì có thằng nào tên như vậy! Đồ óc heo, bị người ta xỏ mũi dắt đi mà còn không biết hả?”
Katou Taka tức đến mức bật cười.
Sau khi nghe chuyện xảy ra ở thành phố Tây Hải, gã cũng có hơi kinh ngạc, không hiểu đám người nhà Inukawa đang muốn giở trò quỷ gì?
Sao tự dưng lại muốn gây sự với Ma Thần Tộc?
Thế nên, gã đã lập tức chạy đến chỗ của gia tộc Inukawa!
Kết quả, gã phát hiện, ở đó đâu có thằng nào tên Inukawa Jiro!
“Tao mà tin lời mày thì mới thật sự là óc heo đó.”
“Cái thằng Ozawa Ria kia, đứng trước mặt Inukawa Jiro lúc nào khúm núm, cung kính, bị tát cho mấy phát vào mặt, cũng có dám hó hé nửa lời đâu!”
“Nếu thằng đó không phải người của nhà Inukawa bên nước Oa bọn mày, Ozawa Ria có cần phải khúm núm đến thế không?”
Ma Dạ cười khẩy, nói tiếp:
“Mày đừng nói với tao, thằng Ozawa Ria cũng không phải người nước Oa đó nhé?”
“Mày…”
Katou Taka cứng họng, nhất thời không biết phải đáp trả lại thế nào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất