"Không không, Inukawa Jiro cũng là tôi giả dạng!"
Lâm Phong lắc đầu.
Chuyện đã tới mức này, cũng không cần phải che giấu gì nữa.
“Đều là cậu?”
“Đúng vậy, đều là tôi…”
Dừng một chút, Lâm Phong nói với ẩn ý sâu xa: "Lý do tôi đổi thân phận là vì đại sư huynh. Không lâu trước, anh ấy gặp tôi và nói rất nhiều chuyện…"
"Thì sao? Cậu muốn nói gì?"
"Tại sao anh lừa tôi đến đây?"
"Lừa gì chứ? Chẳng lẽ cậu không muốn tới để trả thù cho tam sư huynh và tứ sư huynh sao?"
Phùng Mục Trần lạnh lùng cười một tiếng.
Lâm Phong nghe vậy thì sững người, nhất thời không biết nói gì.
"Tiểu sư đệ, sẽ có một ngày tôi vượt qua cậu…"
Phùng Mục Trần để lại câu nói này rồi quay đi thẳng.
Lâm Phong nhìn theo bóng lưng của lục sư huynh dần khuất, hỏi: “Chúng ta vẫn còn là sư huynh đệ tốt đúng không?"
Phùng Mục Trần dừng bước, thần sắc phức tạp: “Sau khi tôi chết một lần, tôi đã nhìn thấu hết mọi chuyện, chấp niệm duy nhất của tôi chính là cậu."
"Nên cậu thấy thế nào thì sẽ thế đó, nếu cậu thấy không phải, thì cũng không cần thiết nữa…"
……
Rất nhanh, Phùng Mục Trần biết mất khỏi tầm mắt Lâm Phong
Lâm Phong bỗng thấy cảm xúc dâng trào, bất giác nhớ lại lần đầu tiên xuống núi, lần đầu tiên gặp Lục sư huynh, trong lòng lại dâng lên một nỗi mất mát khó tả.
"Nếu đời người chỉ như lúc ban đầu gặp gỡ, thì sao lại phải buồn vì cơn gió thu thổi chiếc quạt vẽ hoa."
“Anh Lâm, nếu anh ấy tiết lộ thân phận của anh thì sao…”
Lúc này, Lý Tiểu Khả ở bên cạnh lo lắng nói.
“Chắc sẽ không …”
“Lỡ như thì sao?”
“Đã đến thì cứ an tâm ở lại, không cần lo nghĩ chuyện chưa xảy ra…”
Lâm Phong lắc đầu, lại nhìn lên bầu trời, rồi nói: “Không còn sớm nữa, tối nay em cứ tiếp tục ở khách sạn đó. Sáng sớm mai trở về Đại Hạ, biết chưa?”
“Dạ.”
Lý Tiểu Khả tuy rất không nỡ, nhưng cũng biết mình phải hiểu chuyện, không thể liên luỵ đến anh Lâm.
……
Sau khi chia tay với Lý Tiểu Khả, Lâm Phong men theo con đường nhỏ trong rừng, một mình chậm rãi bước về phủ thành chủ thành Tây Hải .
Trên suốt quãng đường ấy, anh luôn trầm ngâm suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo.
Chỉ cần lén lấy được hoa Thiên Ma , anh có thể đổi một gương mặt khác, rời khỏi Ma Thần tộc...
“Còn Thánh vật Băng Chi Tâm của Băng Tuyết nhất tộc , mình đã hứa với Nunu là sẽ mang vật đó trở về…”
Lâm Phong lẩm bẩm một mình.
Ngay lúc này, anh chợt cảm thấy có điều gì đó bất thường. Con đường nhỏ trong rừng vốn vang tiếng côn trùng và chim hót, lúc này lại trở nên lặng ngắt một cách kỳ lạ.
Luồng khí tức tràn ngập trong không khí khiến Lâm Phong cảm nhận được nguy hiểm...
“Là ai? Ra đi… Hà tất phải trốn trốn tránh tránh?”
Lâm Phong dừng bước, lạnh lùng nói.
“Một người có thể vượt qua tầng thứ bảy của thápThiên Ma , được xưng là kẻ có tư chất thành tiên, quả nhiên lợi hại! Ngay cả sự tồn tại của tao mà cũng phát hiện được…”
Một giọng cười nhẹ vang lên bên tai Lâm Phong.
Lâm Phong nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy không xa có một thanh niên áo trắng đang đứng.
Người thanh niên áo trắng ấy không ai khác, chính là lão nhân Niết Bàn đến từ Lận gia ở Côn Luân...
“Lận Vô Song, anh vậy mà vẫn chưa chết…”
Lâm Phong lộ vẻ kinh ngạc.
“Hử? Mày vẫn còn nhớ đến tao sao?”
Ánh mắt lão nhân Niết Bàn hơi nheo lại, giọng đầy hàm ý.
“Không đúng, ngươi không phải Lận Vô Song! Rốt cuộc ngươi là ai?”
Giọng Lâm Phong lạnh như băng.
Với thực lực của Lận Vô Song, dù chưa chết, cũng không thể làm cho anh có cảm thấy nguy cơ!
Việc này chỉ có một khả năng duy nhất.
Có người đã đoạt xá thi thể của Lận Vô Song!
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta đã để mắt đến thân xác của ngươi...”
Lão nhân Niết Bàn cười quái dị, đột nhiên vươn tay lớn, lao về phía Lâm Phong.
“Trò mèo vặt!”
Lâm Phong nhếch môi cười lạnh.
Chỉ cần một chiêu, anh đã có thể nắm rõ giới hạn thực lực của đối phương.
Người này thực lực khoảng Hợp Thể Cảnh trung kỳ, nhưng trong thuật pháp lại ẩn chứa khí tức Đại Đạo!
Rõ ràng người này từng ít nhất là một tu sĩ Đại Thừa kỳ, nhưng do nguyên nhân nào đó mà tu vi bị suy giảm.
“Niết Bàn Thần Thuật!”
Lão nhân Niết Bàn sau một chiêu thất bại, lập tức tung ra đòn thứ hai.
Lần này uy lực rõ ràng cường đại hơn rất nhiều, đến mức gió mây trên trời cũng đổi sắc.
Vì nơi này cách thành Tây Hải không xa, lão lo nếu kéo dài sẽ sinh biến, nên quyết định tốc chiến tốc thắng.
Nhưng lão không ngờ được
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất