Đôi mắt của Lâm Phong co rút khi nghe thấy những lời này, anh lập tức gạt đám đông ra và chen vào, cuối cùng bắt gặp hai tên vệ sĩ đang kéo Lý Tiểu Khả đã ngất xỉu đi vào trong phủ, Ma Hải và Nghịch Thương Thiên đi sát theo sau.
“Tiểu… Tiểu Khả…”
Ánh mắt của Lâm Phong hơi co lại, vẻ mặt lập tức tối sầm xuống. Anh không biết chuyện gì đang xảy ra cũng không muốn đi hỏi nguyên nhân.
Anh chỉ biết khóe mặt của Lý Tiểu Khả đang chảy máu, gò má sưng đỏ và bị người đánh ngất, hơn nữa không khó để nghe thấy có người muốn cướp lấy khí nguyên âm của cô ấy từ những người xung quanh.
Lâm Phong giơ một ngón tay bắn ra một luồng kiếm quang xé toạc khoảng không gian.
“Răng rắc!”
Hai tên thủ vệ còn chưa kịp phản ứng đã đầu thân lìa nhau, máu tươi bắn tung tóe thấm đỏ cả quần áo của Lý Tiểu Khả.
“Vút!”
Lâm Phong lập tức dịch chuyển đến gần và ôm Lý Tiểu Khả đang hôn mê vào trong lòng, sau đó anh liếc mắt nhìn xung quanh, lạnh lùng hỏi: “Là ai làm?”
Cảnh tượng đột ngột xảy ra khiến tất cả mọi người đều chấn động. Sau khi nhìn thấy người ra tay là Bạch Phi Vũ, đôi mắt của những người này đều co rút, không khỏi hít ngược một hơi.
Chuyện… Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chẳng phải Bạch Phi Vũ đã là người của Ma Thần Tộc rồi à?
Vì sao lại còn giết thủ vệ Ma Thần?
Lúc này, Ma Hải và Nghịch Thương Thiên đã lấy lại tinh thần, Ma Hải khẽ nhíu mày đưa ra mắt hiệu với đối phương.
Nghịch Thương Thiên gật đầu, sau đó bước tới mỉm cười nói: “Bạch Phi Vũ, chẳng lẽ anh cũng nhìn trúng người phụ nữ này à?”
“Vút!”
Lâm Phong nhẹ nhàng đặt Lý Tiểu Khả xuống và lập tức lao đến trước mặt Nghịch Thương Thiên, một tay bóp lấy cổ hắn ta nhấc bổng cả người lên, cho dù đối phương có vùng vẫy cỡ nào cũng vô dụng.
“Bạch… Bạch Phi Vũ! Anh… định làm gì vậy hả? Chỉ là một… một người phụ nữ mà thôi!” Vẻ mặt Nghịch Thương Thiên đã trở nên hơi hoảng loạn.
“Do anh làm à?” Lâm Phong lạnh nhạt hỏi.
Nghịch Thương Thiên nghe thấy vậy thì sửng sốt, đột nhiên không biết nên trả lời thế nào, hắn ta cũng không thể nói là Ma Hải làm được.
“Răng rắc!”
Lâm Phong dứt khoát bóp gãy cổ Nghịch Thương Thiên và đưa chân đá nát thi thể của hắn ta thành sương máu.
“Ào ào…”
Sương máu văng tung tóe nhuộm đỏ cả mảnh đất rộng lớn, Ma Hải đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt anh ta trở nên cực kỳ khó coi, lập tức nổi giận hét lớn: “Bạch Phi Vũ, rốt cuộc anh có ý gì hả?”
“Vút!”
Lâm Phong lập tức chĩa kiếm về phía Ma Hải, những người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này đều cảm thấy da đầu tê rần, cả người ớn lạnh.
Ma Hải không hề giống với Nghịch Thương Thiên, anh ta chính là anh họ của Ma Thiên, là cháu họ của Cố Tổ Ma Dạ. Người này cũng được xem như là người thuộc dòng chính trong Ma Thần Tộc to lớn này.
Ma Hải tức đến bật cười, anh ta nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nói: “Sao hả? Anh còn muốn ra tay với tôi à? Chẳng lẽ anh còn định giết tôi ư? Tôi nói thật cho anh biết, người phụ nữ này là do tôi đánh ngất đấy, tôi muốn ngủ với cô ta đấy!”
“Tôi cứ đứng ở đây không đánh trả, anh có giỏi thì giết tôi đi! Nếu anh có lá gan này thì đụng vào tôi thử xem?”
“Vút!”
Lâm Phong không hề do dự vung kiếm chém tới, kiếm khí mang theo ánh sáng vô tận, vô cùng sắc bén như gió Bắc thổi tới khiến những người hóng hớt cảm thấy gương mặt đau rát, không ngừng lùi về sau.
Thật… thật sự ra tay à?
Mọi người đều ngơ ngác trước cảnh tượng này.
Ma Hải càng ngỡ ngàng hơn, tên ngốc Bạch Phi Vũ này thật sự dám ra tay à? Tên này bị điên rồi hả?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất