Thân đĩa lao vun vút về phía Rồng ngốc!  

 

 

“Giao Long Thổ Tức!”  

 

Rồng ngốc lập tức hóa thành bản thể.  

 

Một con giao long khổng lồ dài hơn nghìn mét, toàn thân màu xanh đỏ lập tức xuất hiện trước mắt mọi người.  

 

Trong cái miệng rồng khổng lồ, một khối năng lượng màu trắng đáng sợ đang được tích tụ, cuối cùng phun trào ra ngoài!  

 

Giây tiếp theo!  

 

“Ầm!”  

 

Chiếc đĩa vàng và hơi thở của giao long va chạm mạnh vào nhau.  

 

Mọi người vốn tưởng rằng hơi thở của giao long sẽ đánh tan chiếc đĩa vàng, không ngờ hai đòn tấn công sau một hồi giằng co lại cùng nhau tan biến.  

 

Cùng lúc đó.  

 

Bản thể giao long trên bầu trời cũng khẽ run lên, rồi hóa lại thành thiếu niên áo đỏ như lúc trước.  

 

Bằng mắt thường cũng có thể thấy, sắc mặt của thiếu niên áo đỏ có chút ửng đỏ một cách bất thường, khóe miệng còn rỉ ra một tia máu.  

 

“Cổ tổ!”  

 

“Cổ tổ!”  

 

Khổng Tước Linh và các cường giả Yêu Tộc khác thấy vậy, ai nấy đều lộ vẻ lo lắng.  

 

Rồng ngốc lắc đầu, không đáp lời.  

 

Sắc mặt Lâm Phong thì trầm xuống.  

 

Điều anh lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra!  

 

Trước đó, quả nhiên Rồng ngốc chỉ đang cố gồng mình chống đỡ…  

 

Trong lòng Lâm Phong lúc này là muôn vàn cảm xúc lẫn lộn, anh không ngờ Rồng ngốc lại vì anh mà liều mạng đến thế!  

 

...

Chứng kiến cảnh này, biểu cảm của đám đông xung quanh lập tức trở nên rất khó tả.  

 

Chuyện gì thế này?  

 

Cường giả của Yêu tộc hình như không mạnh như bọn họ tưởng!  

 

“Hóa ra là đang lừa chúng ta!” Katou Taka cười khẩy.  

 

“Vừa nãy, sở dĩ tên này có thể giết chết Mộ Dung Ninh trong nháy mắt, chắc là do dùng một thủ đoạn đặc biệt nào đó, mà thủ đoạn này rất có thể chỉ dùng được một lần thôi!” Ma Dạ lên tiếng.  

 

Mặt Michael tái mét, nghĩ đến việc gã vừa bị ăn một bạt tai đau điếng, gã đã thấy như giẫm phải cứt chó vậy.  

 

“Xem ra tao đoán đúng rồi! Giờ mày cũng chỉ như con chó đã tàn phế mà thôi...” Mộ Dung Thuận Thiên thản nhiên nói.  

 

Đối mặt với sự nghi ngờ, chế giễu, khinh thường của mọi người, Rồng ngốc vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, nét mặt không hề thay đổi nhiều!  

 

Bởi vì Mộ Dung Thuận Thiên nói không sai!  

 

Thời thượng cổ, Rồng ngốc đã bị thương rất nặng, để trấn áp vết thương, hắn đã ẩn mình ở sâu dưới lớp dung nham hàng nghìn năm, giờ chỉ còn chút hơi tàn mà thôi...  

 

Còn vì sao vừa nãy hắn có thể giết được Mộ Dung Ninh ư?  

 

Đó là vì hắn đã dồn hết toàn bộ sức lực, thậm chí còn đốt cháy một giọt máu đầu tim, mới làm được đến mức đó!  

 

Chiêu này chỉ dùng được một lần thôi!  

 

Nếu dùng lại, vết thương đạo pháp của hắn sẽ lập tức tái phát, khiến hắn tan biến vào hư vô!  

 

“Anh cứ rời khỏi đây trước đi, chỗ này cứ để Yêu tộc bọn tôi lo.” Rồng ngốc truyền âm cho Lâm Phong.  

 

Lâm Phong siết chặt kiếm bản mệnh, không đáp lời.  

 

“Tiểu Luyến Luyến đáng yêu như vậy... Chẳng lẽ anh muốn con bé lớn lên mà không có ba bên cạnh sao?” Rồng ngốc khuyên nhủ.  

 

Lâm Phong vẫn không đáp lời, chỉ lạnh lùng nhìn những kẻ đối diện.  

 

Chuyện do anh gây ra, sao có thể để Rồng ngốc gánh vác chứ?  

 

“Tấm lòng của anh, ta xin nhận!” Lâm Phong đột nhiên nói.  

 

Rồng ngốc nghe vậy thì ngẩn người, sau đó nét mặt hơi phức tạp.  

eyJpdiI6IjNEU21QbTJVXC9IS0tRejVWYjRtSThBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFwcEl3a0labWNzazlTVklHQUFQWXA4WEd6d0tmUktxanEwYXp4azg0ZTVPXC9ScWVvaEZndXZIbzJXVkQ5ZTRYIiwibWFjIjoiYzJjOWYxOWFhZTMzMTc1ZTdkZmJlNjEzYjZiNzE2Y2I0YzFkZWUzZDlmMTE0YTdhMTMzNTAzM2Q3YzBmMmJhYyJ9
eyJpdiI6ImhySUV2NThlOXJHV090Znh4RWRRK2c9PSIsInZhbHVlIjoicHZTYjMyalwvQkNibEdiaU9NbHQ4SVhSQndEZW01MkNBZENscmRPRWR3ZTRVMlJRd0psN05kaktpbWdIeVBRR2VITUxESlJtWEk1QjNnWVphN2E1NVpHbkh5UFB0S25uTHJzN3ltTlB0dlluN0JRQkplOXJ5Q1QyVHlKY3hsMEFGdStrcGRUNnFPVFBTRXo5bDFrQVN0VGtzamt0Z216a1B4ZE16dWJ1UGgzZVN0N2E3UHJ1UlUrbWxGeUJZM2xZcmg2Q1ZmXC9wc3B1NG4rb3lVc3RpQnNUMW9DREw2Umw4QWNqWVNlbkRWN0JzSHEzRHRCXC9GMktDazRLQWZnQWVtMHlsengrMzlOb016bmEyeGhlek5nTWZmK1FFMTlzUUN3NnJ6TktYeTZWK29zOEQ5S1JIaW9NendtSlpVOFMwcTIiLCJtYWMiOiJiYjEwNWQ2MjBiNGExZjY0M2M5MDY5Yzk5YWEyMzkxZGZiMTUwODYyYWJmOTRhMmE2M2UxMWJlZjFkNDg0MjgwIn0=

Ads
';
Advertisement
x