Sau khoảng nửa giờ đồng hồ, Lâm Phong theo chân Ma Dạ đến trước một cổng thành khổng lồ.
Cổng thành cao đến trăm mét, khí thế uy nghi sừng sững.
Treo trên cổng là một tấm biển dài, bên trên khắc ba chữ lớn: “Thiên Ma Vực”!
Con chữ màu vàng kim, từng nét bút rồng bay phượng múa, ẩn chứa một loại “Thế” vô hình, khiến Lâm Phong chỉ mới liếc qua đã thấy lòng chấn động, cảm giác như đang đối diện với núi cao biển rộng!
Thế là gì?
Là khi cảm ngộ đạo pháp đến mức tận cùng, nó sẽ hóa thành “Thế”!
Đây là một năng lực đáng sợ mà chỉ những bậc cường giả đỉnh cấp nhất mới có thể vận dụng!
Nếu có thể rót cả “Thế” vào trong từng nét chữ thế này thì không còn nghi ngờ gì nữa, người viết nên ba chữ này, năm đó chắc cũng chẳng hề thua kém lão sư phụ già của Lâm Phong!
Đúng là không hổ danh Ma Thần tộc, một trong ba Thần tộc hùng mạnh nhất!
Lâm Phong thầm cảm thán.
“Ba chữ ‘Thiên Ma Vực’ này do Ma Chủ đời đầu của Ma Thần tộc chúng ta viết nên, đại diện cho sự uy nghiêm tối cao của tộc. Nếu một ngày nào đó tấm biển này vỡ nát, vận khí của Ma Thần tộc cũng xem như chấm dứt!”
Ma Dạ đứng bên cạnh giải thích.
“Ma Chủ đời đầu vẫn còn sống sao?”
Lâm Phong buột miệng hỏi.
Ma Dạ liếc nhìn Lâm Phong một cái, ánh mắt khó dò, một lúc lâu sau mới lên tiếng:
“Bạch Phi Vũ, cậu là người thông minh, cậu phải hiểu có những chuyện không nên hỏi.”
“Vậy sao?” Lâm Phong nhún vai, tỏ vẻ không quan tâm.
Nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác nặng nề.
Xem phản ứng của Ma Dạ, có lẽ Ma Chủ đời đầu của bọn họ vẫn chưa chết thật!
Nếu đúng là vậy, thì Ma Thần tộc này quả thực đáng sợ đến mức không thể tưởng tượng nổi!
“Vút~”
Đúng lúc này, đầu ngón tay Ma Dạ bắn ra một luồng sáng đặc biệt, cánh cổng trước mặt từ từ mở ra.
Hai người một trước một sau bước vào trong.
Ngay lập tức, Lâm Phong cảm thấy trời đất quay cuồng.
Đến khi anh định thần lại, đã thấy mình đang ở trong một thế giới non xanh nước biếc, chim hót hoa nở, khắp nơi tràn ngập linh khí .
Phía xa, núi non trập trùng, lầu các san sát, tựa như tiên cảnh chốn bồng lai.
Nhìn gần, có thể thấy một con đường lớn thênh thang dẫn đến những tòa lầu các ở xa, trên đường có rất nhiều tộc nhân của Ma Thần tộc đang qua lại.
Những người này sau khi thấy Ma Dạ đều chủ động tiến lên, cung kính chào hỏi…
“Ma Chủ đang ở đâu?”
Ma Dạ túm lấy một Ma Thần Vệ, thuận miệng hỏi.
“Bẩm, Ma Chủ đang ở trong Đại sảnh Nghị sự để tiếp khách quý.” Ma Thần Vệ kính cẩn đáp.
“Khách quý? Ai đến vậy?” Ma Dạ khẽ nheo mắt.
“Hình như là người của nhà họ Trương bên Linh Giới đến ạ!” Ma Thần Vệ trả lời.
Nghe đến đây, Lâm Phong đứng bên cạnh không khỏi giật mình.
Không ngờ người của Linh Giới cũng đến góp vui…
Sau khi Ma Thần Vệ rời đi, Lâm Phong vừa đi vừa hỏi:
“Nhà họ Trương ghê gớm lắm à?”
“Nhà họ Trương là một trong Tứ Tộc của Linh Giới, cậu nói xem có ghê gớm không?” Ma Dạ đáp lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất