Nghe thấy những lời này của Tuyết Nữ, Dương Chấn bỗng sững người. 

Anh chưa từng nghĩ tới vấn đề này, lúc này anh có hơi do dự. 

Ánh mắt của Dương Chấn bỗng nhìn sang Tần Nhã ở một bên. 

Nếu để Tần Nhã tiếp tục ở lại nhà họ Diệp ở Cửu Châu, sau này nếu Cửu Châu xảy ra chuyện gì, không ai tưởng tượng được, rất có khả năng sẽ gặp phải kẻ địch mạnh, giống như lúc trước anh vừa về tới Cửu Châu. 

Dù sao, thế giới mới hiện nay không phải thế giới mới trước kia, cục diện ở thế giới mới đang xảy ra thay đổi cực kỳ lớn. 

Mà anh đương nhiên vẫn phải tới trung giới cổ võ, dẫn dắt những cường giả đó cùng nhau ngăn chặn cường giả của thượng giới cổ võ sắp giáng lâm, nếu chỉ vì người nhà mà ở lại Cửu Châu, đợi sau khi cường giả của thượng giới cổ võ tới, có lẽ cả thế giới mới sẽ bị hủy diệt. 

Tới lúc đó, anh và người nhà, có lẽ cũng không thoát được cảnh chém giết với những cường giả khủng bố tới từ thượng giới cổ võ. 

Mà anh tới thượng giới cổ võ, dẫn theo đám người Tần Nhã cũng không thực tế, dù sao ở bên cạnh anh luôn tràn ngập nguy hiểm, xử lý không tốt sẽ mất mạng 

như chơi. 

Nếu để đám người Tần Nhã tiếp tục ở lại đây, Dương Chấn rõ ràng cũng không yên tâm lắm. 

Tuy nhiên, nếu để Tần Nhã đi theo Tuyết Nữ tu luyện, với sự mạnh mẽ của Tuyết Nữ, đương nhiên có thể bảo vệ sự an toàn của Tần Nhã. 

Theo Dương Chấn thấy, dường như chỉ khi Tần Nhã đi theo Tuyết Nữ rời đi mới là lựa chọn tốt nhất, nhưng điều khiển Dương Chấn do dự, Tần Nhã đi rồi, Tiểu Tiếu và Diệp Mạn ở đây lại không ai bảo vệ. 

Nhất thời, Dương Chấn lại rơi vào do dự. 

Giọng nói vừa rồi của Tuyết Nữ không nhỏ, nhưng mấy mẹ con Tần Nhã ở một bên vẫn nghe được. 

Lúc này, Tần Nhã cũng có vẻ do dự, cô nhìn Diệp Mạn và Tiếu Tiếu ở trước mặt mà có chút không nỡ, nhưng nhìn Tuyết Nữ ở một bên, trong ánh mắt của cô lại tràn ngập sự khát khao. 

Rõ ràng, Tần Nhã vẫn muốn đi theo Tuyết Nữ tu luyện, nhưng lại không buông được người nhà. 

Cuối cùng, Tần Nhã vẫn đưa ra quyết định, cô cắn răng, thấp giọng nói với Tuyết Nữ: “Cảm ơn Tuyết Nữ đại nhân đã coi trọng tôi, nhưng mẹ... mẹ tôi và Tiếu Tiếu không có ai chăm sóc, tôi phải ở lại đây ở cạnh bọn họ, xin lỗi!” 

Khi mọi người tưởng Tuyết Nữ sẽ trực tiếp rời đi, Tuyết Nữ lại nói: “Nếu cô không buông được người nhà, tôi có thể cho cô một lời hứa, cô có thể mang theo con gái của cô đi cùng với tôi, hai mẹ con các cô có thể ở bên nhau, tôi có thể bảo đảm sự an toàn của hai mẹ con các cô.” 

“Cô phải nghĩ cho kỹ, nếu cô ở lại bên cạnh Dương Chấn, chỉ có thể là gánh nặng lớn nhất của anh ta. 

Nghe thấy những lời này, suy nghĩ trong lòng Tần Nhã lập tức dao động, nhưng cuối cùng cô nhìn sang Diệp Mạn, cô vẫn không yên tâm được, chỉ có thể lắc đầu từ chối ý tốt của Tuyết Nữ. 

Khi Tuyết Nữ chuẩn bị rời đi, Diệp Mạn đột nhiên rơi lệ gọi Tuyết Nữ lại: “Tiểu Yên, khoan đã!” 

Sau khi Tuyết Nữ nghe thấy tiếng gọi của Diệp Mạn, đương nhiên biết bà ta đang gọi mình, sau đó cô ta dừng bước, xoay người hỏi: “Còn chuyện gì?” 

Diệp Mạn giống như có lời gì đó muốn nói, nhưng vẻ mặt do dự, mãi không nói thành lời. 

Tuyết Nữ dường như nghĩ tới cái gì đó, cô ta lại nói tiếp: “Bà không nỡ để hai mẹ con bọn họ rời đi nhỉ? Nếu như vậy, tôi cũng có thể đưa bà và hai mẹ con bọn họ cùng rời khỏi Cửu Châu, cũng có thể truyền thụ cho bà một vài công pháp” 

eyJpdiI6InM1M2VcL0JtZlAxNXlzU05EbHptRkV3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjRwQ0hNQ3FCZnlnNlZ5MkQ3RDZiN1dMYUJnODQrZDVjcE45NU9wSmM0YnVIanFSMk5QdlVNTHdFaHJSbGR0VmRTZGx0QWpnZVIxZERLVGxVYmlsVW11d3RMaVBCenJpTXE2elhHWlh4Q0RSczhOMVhzNmcxbXppRU1PZ0cxcEpzQVlxdkRBejNEUVN5UFJ2UGtNdG5yMGJ6TFlkdWY5Y1NVMEUxY0JROGttWjBMcWR0amk5c3RqQWdVaW5pc0k3NnE5N1ExRVdwTGVZblBlNk5hNFZHakUyWTlWTTNOM01CcTFNeHAyeEJ3aUVUYWNEeUZyaExhV0d1UWhHaHpRaHpDN2J6N05HcytkMHhTTENiOEk1Qk5Nb3lKUnFveGFWQlJpbzlkRWFIRjFnQ3lnYjlIa1gydlBpT3BRck02djdEIiwibWFjIjoiOGI0ZDAxOWYxY2E1MDBhM2IxOTRhMmE3Y2E1YWZhZjkyNmEyZjFlM2Q5YmY3N2Y2NmJlNmJiODI3YzA5ZGUwNSJ9
eyJpdiI6InJ2MytvNnVPSVc4dDhVa3JIY2o2REE9PSIsInZhbHVlIjoieCtjMUV3WmZVMVBPZEVUNGk5dTU2a1FCVUNTRWZhREhmUW9zXC9JcUlNVXFzVUxFcEpTUjBsZmgwdW81bU5KTjB0UEMrNW1xRVhkUnRUNDE3TWo1dlpXNG1WMVRJb1FnMmJmbjdiSE15Rk9DNlU2d3h1N1BWRllhNVRJc2lqMWtPZEFic1dJODRlU0lIMGhvYnY0NGtjVUh6eTBpQUp2NEMyTjhmd1ZtdlIraEZOcmhjRlVrNW53aUZ3cFhrRit1c2UyOWQ4S3VsSUhRTU5HMzRId0VWYUE0XC9EdTh5WUZTWG5reWxvZjdcL3JQUW9NSjV4UFpVaHNlSjQyQ0JZV1dXRFY3MUE3UVF1bHR2REg1QksxTGNNaFE9PSIsIm1hYyI6IjEwMTA3ZTViNDY5MWEyNjEwZTA5NjM5M2QzODdjZmU1MWNmODQ1YWMxMjc5MzhlOGVkODk3ZGU4MWJkOGYwOTYifQ==

“Điều này đối với bà mà nói, có lẽ cũng là một tạo hóa, bà có thể suy nghĩ”

Ads
';
Advertisement