Lần này, mọi người tại đó đều sốc, không ai ngờ Tuyết Nữ lại bằng lòng đưa theo cả Diệp Mạn.
Dương Chấn vốn có chút không yên tâm để Tần Nhã rời đi với Tuyết Nữ, nhưng sau lần đưa đi trước, hiện nay quả thật Tân Nhã được đưa hoàn hảo trở về, cũng coi như cô ta nói được làm được.
Lúc này, Dương Chấn cảm thấy Tuyết Nữ vẫn có thể tin tưởng.
Có điều, Diệp Mạn lại lắc đầu, nói với Tuyết Nữ: “Cảm ơn con, nhưng ta không thể rời khỏi đây, ta phải bảo vệ nhà họ Diệp bảo vệ Cửu Châu, con... con có thể đưa Tiểu Nhã và Tiếu Tiếu đi, cho bọn họ một tạo hóa thì ta đã rất cảm ơn con rồi.
Sau đó, Diệp Mạn nhìn sang Dương Chấn, hỏi: “Dương Chấn, con... con đồng ý không?”
Nhất thời, Diệp Mạn có hơi ngại khi đối mặt với Dương Chấn, nói tới cuối giọng nói càng lúc càng bé, càng cúi thấp đầu.
Bà ta áy náy nói: “Mẹ biết con rất mạnh nhưng... nhưng con không thể cứ bảo vệ mẹ con Tiểu Nhã ở bên cạnh con được, hơn nữa bên cạnh con còn rất nhiều mối nguy hiểm”
“Trước khi chưa giải quyết được hết các mối nguy hiểm, hai mẹ con Tiểu Nhã đi theo con, có lẽ không phải chuyện tốt”
“Nếu hai mẹ con Tiểu Nhã đi theo Tần Yên tu luyện, không những có thể không gây gánh nặng cho con, đồng thời cũng không cần con phải phân tâm bảo vệ”
“Mẹ cưỡng chế tách gia đình con ra như vậy là có chút ích kỷ, nhưng... nhưng mẹ chỉ hy vọng con gái và cháu gái của mẹ có thể an toàn, hy vọng con có thể hiểu nỗi lòng của một người làm mẹ như mẹ...
Dương Chấn đương nhiên có thể hiểu những điều này, Tần Nhã dù sao cũng là con gái của Diệp Mạn, Diệp Mạn làm như vậy cũng là muốn tốt cho tất cả mọi người.
Dương Chấn khuyên: “Mẹ! Con không trách mẹ, hơn nữa con có suy nghĩ giống như mẹ, mẹ không cần tự trách, con biết mẹ làm như vậy cũng vì tốt cho chúng con! Còn lựa chọn như nào, con giao quyền lựa chọn cho Nhã!”
Tuy Tân Nhã và Tiếu Tiếu rời đi với Tuyết Nữ là lựa chọn tốt nhất nhưng chỉ cần Tân Nhã không muốn, Dương Chấn đương nhiên không thể ép cô.
Trong lòng Dương Chấn vốn đã áy náy với hai mẹ con bọn họ, trước kia không thể bảo vệ tốt bọn họ, nếu bọn họ chọn ở lại, Dương Chấn cũng sẽ thường xuyên quay về thăm bọn họ.
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn sang Tân Nhã, mà Tân Nhã đương nhiên cũng không nhẫn tâm rời xa Diệp Mạn và Dương Chấn.
Tuyết Nữ thấy Tần Nhã do dự thì xoay người biến mất trong tầm mắt của mọi người.
“Đây... chuyện này... Tiểu Nhã, con mau gọi Tiểu Yên quay lại...
Diệp Mạn thấy Tuyết Nữ rời đi thì sốt ruột.
Là một người mẹ, bà ta đương nhiên sẽ chọn con đường sẽ không làm con gái của mình tổn thương, hơn nữa trong tình hình hiện nay, con đường này rõ ràng là theo Tuyết Nữ rời đi.
Khi Dương Chấn đang cảm thấy bất ngờ, một giọng nói như xa như gần vang lên: “Tôi cho các người ba ngày suy nghĩ, ba ngày sau tôi sẽ tới lần nữa!”
Giọng nói này rõ ràng là của Tuyết Nữ vừa rời đi truyền lại.
Ba ngày tiếp theo, Dương Chấn luôn ở bên Tần Nhã và Tiếu Tiếu, mà Tần Nhã cũng đã đưa ra quyết định, đó là đưa Tiếu Tiếu tới chỗ Tuyết Nữ.
Dương Chấn hỏi rất nhiều chuyện liên quan tới Tuyết Nữ, tuy nhiên Tần Nhã gần như cũng không biết gì.
Mà sau khi Tuyết Nữ đưa Tần Nhã rời khỏi trận pháp truyền tống thì tới một nơi cả ngày được cực quang chiếu sáng, thế giới đó giống như thế giới cổ tích.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất