Ở nơi đó, Tuyết Nữ cũng không có thời gian đưa Tần Nhã ra ngoài đi chơi, gần như cả ngày lẫn đêm đều ở trong động phủ của một tông môn tu luyện. 

Còn những cái khác, Tần Nhã cũng không biết. 

Còn nơi đó rốt cuộc là nơi nào, tên là gì, Tần Nhã không biết. 

Có điều, Tần Nhã nói cô có thể bảo đảm, ở nơi đó rất an toàn, cho dù đưa Tiếu Tiếu tới đó cũng sẽ không có nguy hiểm. 

Ở nơi đó, tất cả mọi người rất tôn kính Tuyết Nữ, Tuyết Nữ giống như nữ vương trong thế giới đó. 

Ba ngày rất nhanh đã trôi qua, đã tới lúc chia xa. 

Cả nhà mắt ai cũng đỏ hoe, trong ánh mắt tràn ngập sự không nỡ. 

“Dương Chấn, anh... anh thật sự không trách em chứ?” 

Tần Nhã nhìn Dương Chấn, đỏ mặt hỏi. 

Dương Chấn mỉm cười, ôm Tần Nhã vào lòng: “Sao anh có thể trách em chứ, nếu là anh, anh cũng sẽ chọn đi theo Tuyết Nữ, dù sao như vậy, đối với chúng ta đều là lựa chọn tốt nhất.” 

“Đợi khi anh xử lý xong chuyện ở đây, có thể bảo vệ được hai mẹ con, anh sẽ lập tức đón hai mẹ con trở về. 

“Còn về phía mẹ, anh sẽ sắp xếp người bảo vệ, Mạnh Thiên Lan chưa có được linh khí trong kế hoạch hủy diệt, cô ấy vẫn đang dẫn dắt tổng đội võ giả bảo vệ thế giới mới, cô ấy cũng sẽ bảo vệ nhà họ Diệp.” 

“Em ở đó, yên tâm đi theo Tuyết Nữ tu luyện... 

Khi cả gia đình đang an ủi lẫn nhau, Tuyết Nữ xuất hiện lần nữa. 

Tuy trước đó Dương Chấn rất mong có thể tìm được Tần Nhã, nhưng anh chỉ một lòng nghĩ làm sao có thể thấy người nhà đều ở bên cạnh chứ không suy nghĩ quá nhiều chuyện. 

Mà cục diện của thế giới mới hiện nay khiến anh không thể không buông bỏ chuyện tình cảm. 

Tuyết Nữ đi tới trước mặt mọi người, hỏi thẳng vấn đề: “Như thế nào, suy nghĩ xong chưa? Ở lại hay đi?" 

Tân Nhã nắm bàn tay nhỏ của Tiếu Tiếu, mắt đỏ hoe nói: “Tôi và Tiếu Tiếu đi theo cô!” 

Bỗng chốc, Diệp Mạn, Tần Nhã và Tiếu Tiếu đều rơi lệ, ôm nhau một lúc lâu không nỡ rời đi. 

Cuối cùng dưới sự thúc giục của Tuyết Nữ, hai mẹ con Tần Nhã lúc này mới rời đi trong lưu luyến. 

Mãi cho tới khi không nhìn thấy bóng dáng của bọn họ, lúc này trong đôi mắt đỏ ngầu của Dương Chấn cũng lóe lên ánh nước. 

Anh lớn giọng nói về phía Tuyết Nữ rời đi: “Nếu cô dám làm tổn thương tới mẹ con cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô!” 

Mà ở đằng xa, cũng lập tức truyền tới tiếng đáp trả của Tuyết Nữ: “Yên tâm!” 

Hiện nay đã biết hoàn cảnh của Tần Nhã, Dương Chấn cũng yên tâm, sắp xếp xong bên phía nhà họ Diệp, phái cường giả tới bảo vệ bọn họ. 

Thì anh cũng chuẩn bị tới trung giới cổ võ rồi, lần này anh ở lại Cửu Châu thời gian quá lâu rồi. 

Dương Chấn cũng lo lắng bên phía trung giới cổ võ có biến cố gì đó, dù sao địa vị của hai thành chủ Ngô Hùng Bá và Hà Thanh Long không quá ổn định. 

Còn cả hai thành lớn là thành Huyền Vũ và thành Chu Tước lúc nào cũng nhăm nhe thôn tính thành Thanh Long và thành Bạch Hổ. 

Tuy nhiên, khi Dương Chấn tới tạm biệt đại trưởng lão, đại trưởng lão biết bây giờ Dương Chấn phải đi, nhất thời vẻ mặt có chút lo âu. 

Dương Chấn thoáng cái thì nhìn ra đại trưởng lão hình như không muốn anh rời đi, anh dù sao là tứ trưởng lão của Cửu Châu, theo lý mà nói quả thật anh nên ở lại Cửu Châu. 

Nhưng vì để bảo vệ Cửu Châu và cả thế giới mới được tốt hơn, hiện nay Dương Chấn không thể không rời đi. 

eyJpdiI6IlhRVVhLcDhaMXI5cEp4eHl5Y29CRVE9PSIsInZhbHVlIjoiWG9YQmI1TE5YSmJpTE5lXC9yQVdJd2hhUUUza3Y5elMwNkxjVFFOaUY3eGF0d240YVhFRnpwN2Nta2ZjOE13UlZIaFczRHVyM1crVWhoVFBhbG9vNDdTcCtTUVdWREIxczg1aklheDVsVmJvdk1lekl2UUU5QkpDTklsbmxkSEZEMDlcL25pMFBQRWl5dCtyUnlOV0NTcWVjeFVEc25FTCtQM3pzQzd2SlwveFRiWkFsM2FjWWxibXdZSVJtWXRUcVZ6Rkl0YWdONjBrc0dyNWYxUFdwVWFcL2dZenlSV2FsdnlzRE5vZStBbzM2YUIwU3JuV1RTZ01zWERsd09CbGk0bU1OaWFsUE9PZzcwb3RxNlZId05uUkgrM2FwZTlUWG9nT3JHXC9ibnZJZndDWnpRQUpDMGFKTk1XampZNUgrQVJheWZwVW45RXhXaThRdDRUQThYeEc3QUpBMVNjMExSVWJcL2orREhmdjBzUkk2cnc4N1wvenlFQ2M2Sk1uTFZBN05GTVEzaTRNeitOZFdzUmhxYkxGNDBPaFpFSit5QjU0WlBQQUNObnVmYTdBVDg9IiwibWFjIjoiYzQyYzhjNGVmYjFiYjc0NjU5N2U1NTYxMTQ5NTNiMTZkMGEwZjM2OWI0MWFiMmE1N2M1NWNlMzI2ZjAzMzk4MCJ9
eyJpdiI6IkI4bkExQ1AwZGJRM0Zjbk5SdUtOQlE9PSIsInZhbHVlIjoiUjNWczZ0dXpueEZSYkxoM2NwTm5sUFhYYjVLOGE2dWg1Qm8ydFBYQXF3dENqQkV4dVFrSGpDaU9CSjF3Ym5jZVA4OHpaT2FQNGtWQXZQS0FDMFVNckx1Z3pnNWprQ09NXC9vZ29BeWY0TFZCOW5pT2E1dUE4QzE4SE9zTFZoaDM4ZzU3UkQzSndMQVZwTjhwcE5jUjlna29RSXRtcXcybFZRZVFaZVdrNnJwdnhiRG1JMjVkTUpoU1wvT2M5THROMU5QcGNLMUZzWWRsWG11WDhScTdBa3BZaHZvTXI3QiszbU5rUWZzXC9jXC9pNzZsYVwvYTRNNTZaZHRaZWVPWkFTUmFVdzZMK3hpcDIyOHZhaFRYbWN6OGVZUFUrVWtwbXlBK25LTVNwTFI0b0JBVE9VRXQwdWxVY1l0UjFqQ1E0OUhMcWtCdE52Y1FwZCtcL0hkMUJhQXBEZzF4aGpoYlZcL1JGOE03cmhRRURNc0NKVTZEVGxDbkg3T0tVVStcL3RwTXBYWkZDVzVmZG5pNlwvVHM5MEx5R2RlOGdnZExGOUVZb04zSVE4NXhXNnFYTjRrNVc2VjZzN3pCSGd4UnlNTkJlTEpcL3Jhb3M4Zlh2ZUlPaHBIWE5WT0VSTVVcL2lHYTNtTWdXWlF5VGludWEwU1drdW85cW96UHN3cnIrWnIwb0VKYXZMSGdlM2lzRHUwVDlBRmJFVWk4dXNwTElGM1pGdVQ1alJSemp5YktmemNpXC9SdVJYSU1pcEZjd0hUSjg1MVIyRHVmcUJXYTJwemZxdEttc1RLS0VuMFBDU00rXC9VS3RyQ3F3UG5ha0R2aGVMK2c9IiwibWFjIjoiZTg1NTZkNGVlOGFjOTk0NTU1MTE3ZGIzYzg2ODFiZDMwZDdlNWQ1MTQ2YmVmNzE0NjBiNDk5ZmEyMDY5NWRmNiJ9

Đại trưởng lão nói xong thì lấy ra một văn kiện đưa cho Dương Chấn.

Ads
';
Advertisement