Dương Chấn mở thần thức, phát hiện đã giải quyết triệt để thứ đó, xung quanh cũng không phát hiện thứ khác, lúc này anh mới mở lại cửa khoang. “Cạch!” 

Khoảnh khắc cửa khoang mở ra, mọi người trong trực thăng đều bị dọa giật mình. 

Mã Tuân vốn luôn đứng do dự ở cửa, có hơi nghi ngờ về động tĩnh ở bên ngoài. 

Lúc này, cửa khoang đột nhiên bị kéo ra, anh ta cũng bị dọa giật mình, cả người suýt nữa bị khí lưu đáng sợ bên ngoài hút ra ngoài, may mà Dương Chấn kịp thời đóng cửa khoang lại. 

“Anh... anh Chấn, vừa rồi... vừa rồi là anh gõ cửa ở bên ngoài sao? Em... em tưởng không phải là anh nên không mở cửa... 

Mã Tuân thấy người đứng ở trước mặt quả thật là Dương Chấn, nghĩ tới chuyện trước đó Dương Chấn cầu cứu, anh ta không lập tức mở cửa khoang cho Dương Chấn vào, anh ta đã có chút tự trách. 

Anh ta cúi đầu, cảm thấy mình đã không còn mặt mũi đối diện với Dương Chấn nữa. 

“Xin lỗi anh Chấn, do em tham sống sợ chết, không có hy sinh tất cả để cứu anh. 

Mã Tuân tiếp tục xin lỗi. 

Dương Chấn vỗ vai của Mã Tuân, kéo anh ta đi về phía chỗ ngồi, giải thích: “Cậu nói cái gì thế? Vừa rồi may mà cậu không mở cửa, là thứ đó giả thành tôi. 

“Anh Chấn, thật sao?” 

Mã Tuân nghi hoặc hỏi, anh ta nghi ngờ Dương Chấn chỉ vì để an ủi anh ta nên mới nói như vậy. 

Dù sao, trước đó bên ngoài tối đen, anh ta căn bản không thể nhìn rõ tình hình bên ngoài. 

Dương Chấn mỉm cười, giải thích đại khái chuyện thứ đó phân thân cho Mã Tuân, lúc này sự áy náy trong lòng Mã Tuân mới bớt đi vài phần. 

Lúc này đám người Lưu Thế Kiệt đều sốc, ánh mắt bọn họ nhìn sang Dương Chấn giống như đang nhìn một ác ma. 

Tuy trước đó bọn họ chỉ nhìn thấy một cảnh tượng bên ngoài, cũng đã rất rõ sự khủng khiếp của thứ quái vật đó, bọn họ căn bản không nghĩ Dương Chấn có thể quay về mà không bị làm sao. 

Nhưng điều khiến bọn họ không hiểu là bọn họ không nhìn thấu tu vi võ đạo ở trên người Dương Chấn. 

Rất nhanh, trực thăng đã hạ cánh an toàn. 

Ở địa điểm hạ cánh, sớm đã có xe bus đợi sẵn. 

Người lái xe là một người đàn ông trung niên, khi nhìn thấy mọi người thì lập tức đi tới nhiệt tình chào hỏi: “Các vị đi đường vất vả rồi, tôi cuối cùng cũng đợi được mọi người hạ cánh. 

“Tôi là người phụ trách tiếp ứng mọi người trong nhiệm vụ lần này, tôi tên là Trương Hâm!” 

“Vị này chính là Lưu đại sư tiếng tăm lẫy lừng, người đứng đầu giới võ đạo Cửu Châu của chúng ta nhỉ?” 

Ánh mắt của người đàn ông rất nhanh đã dừng trên người Lưu Thế Kiệt, còn chủ động đưa tay bắt tay Lưu Thế Kiệt. 

Lưu Thế Kiệt vốn còn buồn bực vì bị cướp mất ánh hào quang, lúc này thấy Trương Hâm nhiệt tình như vậy, hơn nữa còn có dáng vẻ tôn kính đối với ông ta, điều khiển này tâm trạng của ông ta lập tức tốt lên, lập tức ngẩng cao đầu đáp lại Trương Hâm. 

Sau khi Trương Hâm biết được thân phận của Lưu Thế Kiệt thì càng thêm nhiệt tình với Lưu Thế Kiệt, còn những người khác, ông ta không thèm nhìn tới. 

Sau đó thì gọi mọi người lên xe bus, ông ta đích thân lái xe chạy tới thế lực nhỏ ở đằng trước. 

Đồng thời ông ta nói với Lưu Thế Kiệt: “Lưu đại sư, nhiệm vụ lần này phải dựa hết vào ngài rồi, bây giờ tôi nói cho ngài tình hình ở đây” 

eyJpdiI6IitldXhKUVNxREJMM0kzQVwvS3I2RjlRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilo4TDFId05TelZXUU5HcUZTbWVCTTNcL1lGOEhmQnVQdTZjMmFRb0FscXpOOFdQMm96N2JRQ1lTNlR0ZEwwRVdudkVWTkJvSmROcnJaNGhaVFpjdGlWYXV2OUUrSkMzMmJieWZsYzlMQllXeThVdW5sV1pmc1l4Wkl5UHlueWxCT1BnUDg5aGI0Z3VOcXlRYmIwdU5rSEV1NGlXWFV0WFFKUm9JNEtjK3N3Z0VCQWFOc2dKOXlHSm04U3BRenJLQkxMNUIyTmphS3Fndk9HWUFaN1NTYnBnYkswY0IwUXRtS1wvSVF5OXBcL0dCdUtMcmNoMXk0cys3cXdGZDZGZzlOcCtLMTlXcG5TWTJjcER5a25mWUJjRDU2NGlpUWN0SWgzUm1EMFJnd3pXaFNcL1dTWVlqUWg3ZkhvYnRRdWoza1FPRVltU3RwdGNuc1lkWXhwWGZrQ2dZQnpXQ244eDNFU0FFdmlka1JURGZqSUVhZ1pKTThyeENPQlhaazVmOE5aSzVhWmRQMWtralZDbUN1ZElFS25vTzVIb2pERnUrVlprb2VaWkFod3B4SHdoSTlzTHd3Z1A1MFVUSktXRTlOUFlvNXlrUjBCRVZwWmVLejRJalFVTElcL0M5bjhmVFhGajRpMzBKY2hrK252UE15TlMwcUROK1EyNUE2eFhSaUhqTTJNRzZIYk5sMkVVc3Q5M0g1Wk1yaGw4d0Z5UHFSMU1ZckVmbURxdHpNUmpwc3Q5WldxY05TS1wvNWhJamRPdmk5QVV5RlROMGJHXC96S0ZENU45VnR4NkFQQktkZUgzMkZFVlRWTnBNWTE3VmlzT2xnV204dVIxSXljTHgzb29CUEJTIiwibWFjIjoiYjNmYWQ0NmM0Y2Q4MTg5MjVkYjc4NjczOTczYTE0OTcyMjU3ZGEzMGM0OGU2MjhlMGM0YmIzODQ3YWMzNTM3MCJ9
eyJpdiI6InR3UWw1N0RvaUZjcEZJVElnMUxGNHc9PSIsInZhbHVlIjoiOVVFakY2aGh1eHlrMGd4bEV5M3FxcStrMGYzdWhlT2lLbVBOYTk5SVErb3BhQUppR2VLbU53NnU4R3VJelFMUDFsemNrWmc3d1hPUmwxK3kyWjdrK3JMZG13c29BbjhyK2tqWUIzXC9IMTdGNngwaElzRWQ2WjdQZ3FWV0tISzV0RXZtbWNPK0RqMEIwZTlxdGRtU1Y4MU5EdWVDa3l3ZkhvcEI1WnBOTFd2VFRBNHo4SktndlwvanhsenY0cnlIMmtKWmhcL211SlJNblBiSXY1dXJiXC9idW1SXC91WnRWQWJXbG1YRDJoa0tQS3VkejdNb1NXS3NEVHlzYm9wb2k1TjI3ZEpxeGJMUmxyZG9EeEJDTk1WaDJhUjBYZ2dNMGM2Q1hNWXdQZjNXNEtkTWg3bktPNE1MTExoRTJvTzc4WnZaTmxTZWhCK05JemFTamJIdU9WNWR6RFwvcis0VUdFdkV4SWMxTThXWklYUU9tYmthMGhORDlHXC9BZjNQR3dGVUNrVXBXaDVxa1N6VExDTmxWeW5UMm5Pc0E9PSIsIm1hYyI6IjZiZTQzNjM2MjExNDg0Mzc1NmY3MzQ0MzhjOTZjZDIzYmNjOGJkNjc2MWU3YTYzMTY2NjIyMDc0ZDIyMThmODUifQ==

“Còn nữa, khi đi vào thế lực nhỏ đó, tất cả các thiết bị liên lạc sẽ mất tác dụng, mỗi lần tôi liên lạc với đại trưởng lão đều phải lái xe tới bên phía Cửu Châu!”

Ads
';
Advertisement