Nhắc tới Tần Nhã và Tiếu Tiếu, trong mắt Dương Chấn cũng lộ vẻ đau buồn. 

Mã Tuân nhíu mày, trong lòng thầm nói không ổn, trầm tư rồi nói: “Lẽ nào anh Chấn đã giết nhầm ư? Vậy nên lúc này mới có vẻ mặt đau khổ?” 

Dương Chấn không biết lúc này trong lòng Mã Tuân nghĩ gì, anh giải thích: “Mới đầu, tôi cũng có chỉ một khoảnh khắc cảm thấy mẹ con bọn họ khác thường, nhưng chỉ trong giây lát, sau đó thì luôn cho rằng bọn họ thật sự là Tần Nhã và Tiếu Tiếu. 

“Cuối cùng, sau khi tôi đột nhiên khôi phục tỉnh táo ở trong hồ nước đó thì phát hiện Tần Nhã cũng khác thường. 

“Cho dù lúc đó cô ta tỏ ra rất đáng thương, như kiểu thật sự rất quan tâm tôi, nhưng cậu không phát hiện à, sâu trong ánh mắt của cô ta không có sự lo lắng dành cho tôi, cũng không hề buồn bã, rất rõ ràng tất cả đều là diễn 

“Hơn nữa, ngay khi tôi hoàn hồn, tôi cảm nhận được khí tức trên người cô ta rất lạ, căn bản không phải là Tần Nhã” 

“Còn cả Tiếu Tiếu, cũng giống như vậy, sâu trong ánh mắt nó nhìn tôi, cho tôi cảm giác rất xa lạ. 

“Thật ra, vào khoảnh khắc giết Tần Nhã, trong lòng tôi cũng đã hạ quyết tâm rất lớn, mãi không thể ra tay nhưng cuối cùng nhìn thấy sự xa lạ đó, tôi vẫn dằn lòng mà xuống tay. 

“Rất rõ ràng, suy nghĩ của tôi đều chính xác, bọn họ đều là giả, nếu bọn họ là con người, trong trường hợp tôi không sử dụng một vài thủ đoạn đặc biệt thì thi thể của bọn họ tuyệt đối không thể hóa cát bụi sau khi bị giết chết được” 

“Cho dù nơi này rất quỷ dị thì cũng không thể xảy ra loại chuyện này được. 

Dương Chấn đã đấu tranh tư tưởng rất lớn ở trong lòng. 

Mã Tuân nghe xong những lời giải thích này, anh ta bình tĩnh suy nghĩ thì thấy Dương Chấn nói rất đúng, sự xuất hiện của mấy người Tần Nhã rất đột ngột, chỗ nào cũng rất kỳ quặc. 

Mã Tuân không dám tưởng tượng, nếu không phải Dương Chấn đột nhiên tỉnh táo trở lại, bọn họ sẽ có hậu quả gì, e rằng bọn họ đã không còn cơ hội thảo luận những điều này, mạng sống có lẽ sẽ ở lại đây mãi mãi. 

Lúc này Dương Chấn lại không hiểu lắm nguyên nhân khí huyết trong cơ thể bạo động khi anh ở sâu trong hồ nước vào lúc đó. 

“Có lẽ là do mình từng thôn phệ huyết mạch của những sự tồn tại đáng sợ đó... Dù sao bọn họ đều là sự tồn tại khủng khiếp, chú hề cỏn con như Thị Huyết Lang Tộc không thể ngăn chặn được. 

Cuối cùng, Dương Chấn cũng chỉ có thể đoán là do có liên quan tới huyết mạch của những kẻ mà anh thôn phệ lúc ban đầu. 

Mã Tuân đột nhiên hỏi: “Anh Chấn, bọn họ đều chưa từng tới thế lực nhỏ này, tại sao người của Thị Huyết Lang Tộc có thể huyễn hóa ra bốn người bọn họ?" 

Dương Chấn hơi do dự, trước đó anh cũng rất nghi hoặc, về sau cũng suy đoán một phen, anh giải thích với Dương Chấn: “Tôi đoán bốn người bọn họ do Lang Vương huyễn hóa thành, bốn người đó trước kia ở bên cạnh tôi thời gian lâu nhất, trên người tôi sớm đã có khí tức của bọn họ!” 

“Lang Vương quỷ kế đa đoan, cũng có chút bản lĩnh, chắc do trước đó chưa giết nó hoàn toàn nên nó mới lợi dụng khí tức trên người tôi mà tạo ra bốn người này tới hại tôi” 

eyJpdiI6InZxTnJnVkxuK1lJeGt4VHUwQW82Z1E9PSIsInZhbHVlIjoiYis1VnFxR3FpeTBcL3FRb0laQVk0Q1NtRXlSR08wZ3RZRWw4Qkk2VXZuYnpiM0M3VDJRY1BjclhxOFVcL3NHZEJleGw4ZFdJY2JcL3JqUDBkOHVqSXA5VDhyYTBDMTkzdzdcL2lSWU80RFJQM2tReGNzYXh3QjBkYWFEZUc3RUF0dlwvNXZVTmtwc0hjT1V0Z1A1ZXFXb0tPZzlMQjBUWTVNXC9nMG1sbnRsdm9oanl1aHhkejNySUpITE8yWmRoVVQwQU1FaFpLbW12NVhtdHJtXC9mR2REQTZcLzE1anpoUHdxd3J3bjF3Rk5TXC9DR000cDkxS2RMVE5DcXJCcnkwYmtrdUliOXlYTkQ4TDlldkZERHhDNHBcL3QyNmduSnlcL1hcLzRGSlEyeFozWW00Wm1iMWViVFlmSTJxQStCUklHdkxTRFlOZFMzZXl2blwvR2ttc1dKamMwclwvOE50WVFISmx5ZVA1ODJPSDBNb3V4UWtza3RqcDQxOU1UbmV0eTJFeWlLbHg1eWx6U29OYVdxSlNPWExTamNjbmNiMlBXaWlPUWpWUFwva2R5bjhCM05nT3FqdHR0czlwWFFabGFCd0xUczhZcTdcL0R4c29vSnVZa1FkNWZMZFhySEh0WFRoQzRkQ3ZaVEQ1Vk8rOUE1SE12RlZxZWZoZkUwQThjOWtURGJNYlRrdkVVMjdYMXJGbThrOW1JWEZDSTd4anFFWVlcL21TXC9YZFNPelhCdkZEb3ZOMVZzYzNFVGVmQk9pWXBjVnoyXC84bys3c1c1eFdUWHo3WFgwSE5rRXpvYkhVcWlPdE4yUDJmRU1QeVlOZm1yTHlIMmVxMndodW5oT3FBVXlIb1BVUmg1WHpkeUc0MU9hOEl3QkdBREx4WWZiWU1pREMrZW5rQXFWbmZ5MkluaEpnVU4weEpyMmxtbHFWTWVkMmxZblA1emJWcUhQMnBcL2NqdEFITnJieUNBbTRZM0hrdHNOaXhPVUhhWEhsUlNQWFpGZGs9IiwibWFjIjoiMDA1MzRmM2M0YWVjYjI1N2RiMDVlOTQ4ZmJiYTY2MTA2NTYyMmY0Mjk4MzU4ZDM0MjQyNTY2YTdhNDk1NDkyYyJ9
eyJpdiI6IjB5cXhpWk1MYm9aYkdMamhRUWxVYXc9PSIsInZhbHVlIjoiZkZIeWpmU0g5RnpvT04zdk1RSWJWbDY5S0xVVEg5NitNSnpPQXZNWjNMWmlVSzlVN0ZTSFNsWWJtamgzSjBweW8yRnh4d0drYlkrR0kwY0ZVd29kR0xlSUZ1Ym5CSXB0dHd2TlwvT242TnFEVW5MWTdNQm8welUyU3NiajFqVktiWnJcL1JkRTkzblBRd0NONUVaUDZQbUNJWlVpeVFVeGQ4YkRlWWozOU5sYm9GRnJmeFp6RmRCK05QZVlyREtzUUl1UndWUDJGaFZ3a2E2QWhNdExMR05Pd3J0Tjd2dFU4Rm5TQm5hNnhcLzdcL1VGN0VSdzdzNTZJcXB4dEFOSk5JZGFaWVlSczNFbjNadzk2SlAxV3hOOVpFWnRcL01HcExoZ3dHaWxYWjFPaWhDYXdUWVwvYnNFaHp1eUNnT0YwMDRlQ0JteEl2eGNna0NZd0xvYkhcLzZwVFN3aElmZVZXQ1dyNjNuSG5GZENiNHM0XC9zUXdyMFRCWGYzRFZJUEZPVGZQb0NGSGNrc2FUU0lzUmpBRHJ4N3Q1Z0Foa2VVcElPMWZnTlBFbG5qQnFlZHBcL2plNU9lOWp0aFFwUGVWa0pBZWNFMlZTSDJRZURnSHl2anZVU21ZR2FRUktLazNzZEhLWGhuOTk1ZGxLbVVLY1JXTVFkd25KSGhpWTdSblwvOGlsQzROWUp3R2hDeTdGYVJpSVBXTVFTTWdIUjMwTmI5S3FmNmpyYURkakxuZStQND0iLCJtYWMiOiJiYWQ2NDRhNDRjNzQ5YTI5ODE2N2U1NzM3NTY5Nzg5YzkyNDQ0M2NhN2NjMGRhNDRlMzQ3OTA5MzU3ZTVjMDA5In0=

“Chúng ta lạc đường đi mãi không ra được, chắc cũng là thủ đoạn của nó”

Ads
';
Advertisement
x